Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 387




Từ Sơn Tùng nhớ rõ từ khi Kiều Hoa gả tới đây cô không chủ động nhắc đến chuyện này, hơn nữa còn chưa kể đến việc ban ngày như thế này. Đây là chuyện gì đó…..Rất hiếm lạ.

“Em hiện tại rất hứng thú, anh có muốn không?” Kiều Hoa giải thích qua loa, cô cho rằng anh đang hỏi cảm xúc của cô đã khôi phục chưa.

Tuy rằng có đôi khi buổi tối cô sẽ nằm mơ thấy Minh Minh mất tích, nhưng tổng thể thì cảm xúc của cô vẫn khá ổn định.

Trước đó không có tâm tư nghĩ đến chuyện này, hiện tại cũng nghĩ đến việc có con, một phần là nhờ sự nhắc nhở của của Kiều Yên. Kiều Hoa xác thật muốn có một đứa bé thuộc về cô và Từ Sơn Tùng.

Cô hứng thú bừng bừng nhìn anh, đồng tử phản ánh khuôn mặt tuấn tú của Từ Sơn Tùng.

Từ Sơn Tùng chỗ nào có thể chống đỡ được, lòng bàn tay nhẹ nhàng xoa má cô, hôn lên đôi môi đỏ thắm.

“Đương nhiên là tới!”

Vừa dứt lời, hai trai tim đồng thời đập rộn ràng, bùm bùm.

Từ Sơn Tùng một tay ôm người lên.

Bời vì lâu rồi không làm, cho nên ban đầu có chút chật, trước hôn, lại…Mặt thấy phải vào vấn đề chính, Kiều Hoa giật mình đẩy anh ra, hô hấp có chút loạn, “Cửa, anh khóa cửa chưa?”

Từ Sơn Tùng sực nhớ là mình chưa đóng cửa, anh gian nan xốc chăn lên đứng dậy đi ra khóa cửa.

“Cùm cụp” một tiếng, như này thì an tâm hẳn.

Tê ~ Thật lâu rồi không làm.

Tư vị này ~

Đi vào sâu bên trong, Kiều Hoa nhịn không được mà kêu lên.

“Sơn Tùng…..”

Giọng nói run rẩy, quả thật là câu dẫn hồn phách.

“Em muốn sinh con cho anh….”

Tuy giọng cô đã sớm khàn nhưng anh vẫn nghe rõ. Nó như con sóng lớn đánh thẳng vào vách đá, càng ngày càng k1ch thích….

Từ Sơn Tùng không đáp lại, chỉ miệt mài gọi tên cô.

“Kiều Hoa, Kiều Hoa……Vợ ơi…..”

===============

Đôi vợ chồng trẻ lại quay lại việc kiếm tiền mưu sinh. Mà hoạt động đầu tiên khi quay lại chính là chạy chương trình mua một tặng một.

Chương trình mua một tặng một ở cửa hàng diễn ra trong bốn ngày. Ai hỏi vì sao có hoạt động giảm giá đặc biệt này thì chính là vì ăn mừng ông chủ tìm được con trai! Rất nhiều khách hàng trước đó còn buồn bực vì mãi mà không thấy ông chủ và bà chủ. Sau khi nghe tin thì mới biết là do con trai ông bà chủ bị bắt cóc, trong khoảng thời gian này hai người bận rộn tìm con trai!

Hơn nữa bọn họ còn nghe ngống được, Từ Sơn Tùng thời gian trước giúp công an phá đường dây bắt cóc lớn nhất Lê An, quét sạch ổ của bọn bắt cóc.

Mọi người lập tức càng thêm kính nể Từ Sơn Tùng.

Từ Sơn Tùng giúp hơn mười hai nhà tìm lại con mình a! Không đúng, hình như sau này còn tìm được thêm hai đứa nhỏ nữa. Như vậy anh cứu được mười bốn đứa!

Bọn họ còn nghe nói, Từ Sơn Tùng đem một ngàn đồng tiền thưởng chia cho các gia đình không tìm được con. Đây là một hành động hiếm người nào làm được!

Trong thời gian ngắn, nhờ có hiệu ứng truyền miệng, cộng thêm chương trình giảm giá đặc biệt mà cửa hàng đã nổi càng thêm nổi, Tử Tinh Đình càng có danh tiếng hơn nữa!

Đồ trong tiệm sẽ được chia ra làm hai chương trình, một đợt là đi lấy từ đặc khu giá rẻ, phù hợp với túi tiền của đại đa số mọi người. Đây cũng chính là mặc hàng mua một giảm một.

Một chương trình khác là dành cho đồ thiết kế của Kiều Hoa, giá cao, nhưng trong đợt này cũng được giảm ba đồng cho mỗi món.

Ba người Từ Sơn Tùng, còn có thêm hai nhân viên tổng cộng là năm người, cũng coi như là đủ nhân lực.

Du Phồn ở cách vách cũng chạy tới xem náo nhiệt, treo bảng giống bên này, “Vì mừng chủ cửa hàng Tử Tinh Đình tìm được con trai, chủ tiệm vải xin được phép mở chương trình mua một tặng một! Mua một hộp quà tặng một khăn lẻ! Số lượng có hạn, hết thì không mở lại!”

Này là mượn danh khí cùng lưu lượng của cửa hàng Từ Sơn Tùng mà cửa hàng của Du Phồn cũng không thiếu khách.

Nhìn xem của hàng Từ Sơn Tùng bên này, quần áo mua một tặng một rất nhanh được bán hết, đặc biệt là Lý Hồng Quân, tốc độ bán hàng của anh ta rất mau.

“Hai người ở lại xem cửa hàng đi, anh đi lấy hàng.”

Nói xong liền vội vàng trèo lên xe đạp rời đi, không đến 20 phút sau đã quay về.

Hai vợ chồng Kiều Hoa bận đến nổi không kịp hỏi gì, thẳng cho đến khi quần áo mới được treo lên, bán thêm vài bộ, đến giờ khách về, mới có thời gian nhìn qua.

“Quần áo này là ở đâu vậy?” Nhân lúc nghỉ ngơi hỏi Lý Hồng Quân.

Một tháng không tới, hai vợ chồng Từ Sơn Tùng nghiêm nhiên đã bỏ lỡ rất nhiều việc, Lý Hồng Quân cười giải thích:

“Này phải cảm ơn Du Phồn, đây là nhờ quan hệ của bạn cô ấy, giới thiệu cho anh một xưởng may, là xưởng quốc doanh.” Liếc liếc mắt nhìn nữ nhân đang bán hàng ở cửa hàng bên cạnh, tâm tình Lý Hồng Quân không tồi chút nào, ‘Aizzz, người bạn kia của cô ấy hình như là người Hồng Kông. Tuy chưa gặp qua nhưng anh cảm thấy là nhân vật lớn, nếu là người vô dụng đã không giúp được như vậy rồi.”

Hồng Kông?

Hai chữ này không khỏi làm Kiều Hoa nhớ đến bộ dưỡng da nước ngoài kia, cũng là Du Phồn nhờ người bạn Hồng Kông của mình mua giùm, chẳng lẽ cùng là nhờ quan hệ cá nhân?

Cho dù dùng quan hệ cá nhân hay có năng lực đặc biệt gì, tóm lại có thể tìm hàng hóa trong nước, không cần phải tới đặc khu nhập hàng là tin tức tốt rồi.

“Hai người không biết đâu, ngày đó đi lấy hàng hóa, thế mà xưởng trưởng tự mình tiếp đãi anh! Bộ dạng kia đúng là ngầu mà….Hai năm trước, lúc mới mở cửa hàng, chúng ta đi tìm nhà xưởng, đừng nói là người phụ trách đến bảo vệ còn không thèm gặp chúng ta. Kết quả hiện tại, xưởng trưởng tự mình ra đón, hai người nói xem, có phải rất cừ không?”

Từ Sơn Tùng: “Đường dây mạnh như thế?”

Kiều Hoa: “Địa vị của người này cao lắm đúng không?”