Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 287




“Vậy cuối cùng con thích chú ấy hôn con hay là không thích?”

C ắn môi dưới, rối rắm thêm hồi lâu, Kiều Minh thấp giọng, “Con không thích.”

“Không thích thì con có thể nói mà. Có phải là do con ngại từ chối chú ấy hay không?” Nói đến đây Kiều Hoa có chút đau lòng.

Đau lòng cho con trai ~ Thằng bé rất cẩn thận, mỗi hành động hành lời nói đều quan sát biểu tình của cô, thời thời khắc khắc sợ cô tức giận hoặc là sợ cô khổ sở.

“ Ân…..Có thể chứ ạ?” Vò cổ áo của mẹ, âm thanh càng thêm nhỏ.

“Đương nhiên có thể.” Kiều Hoa hôn lên khuôn mặt con trai.

Tựa hồ như không thể tin được, cậu nhóc ngước nhìn khuôn mặt để đánh giá biểu tình của Kiều Hoa.

Nhìn như thế nào cũng không giống nói giỡn, dây thần kinh căng chặt của cậu nhóc cuối cùng cũng có thể thả lỏng.

Nhưng lúc nói chuyện vẫn cẩn thận như cũ, “Kia, về sau chú ấy muốn hôn con, con có thể không cho sao?”

“Có thể, chỉ cần con không thích, con có thể thoải mái cự tuyệt.

Người lớn thích con nít thì sẽ hôn bọn nhỏ cũng sẽ không quan tâm là bọn nhỏ có thích không.

Nếu bọn nhỏ không vui người lớn liền giả vờ tức giận. Những đứa trẻ ngoan ngoãn như Kiều Minh trên cơ bản sẽ lựa chọn thỏa hiệp.

Nếu vẫn kháng cự thì cha mẹ của bọn nhỏ sẽ đứng ra nói nhưng không phải là vì để bảo vệ bọn nhỏ, “Để cho chú/ cô hôn một cái thì làm sao? Để cho người thân hôn không được hay sao?”

Trên thực tế loại hành vi này không hề tốt chút nào, nó sẽ làm cho bọn nhỏ cảm thấy có khoảng cách với người lớn, đặc biệt là đối với người lạ.

“Mặc kệ là ai đi nữa, không cần quan tâm có phải là bạn của ba mẹ hay không, cho dù là ba mẹ đi nữa, con cũng không cần lo lắng, chỉ cần con không thích thì có thể cự tuyệt, biết không?”

Dứt lời, đôi mắt nai nhỏ của Kiều Minh trừng lớn lên.

Chú Lý là bạn tốt của ba mẹ nha, chú ấy đối với nhóc cũng rất tốt, không những cho nhóc nghe băng ghi âm, còn mua cho nhóc đồ ăn vặt, mua bánh đào cho nhóc!

“Ba mẹ cũng có thể nói không sao?” Kiều Minh cảm thấy có chút không tưởng tượng ra được. Kia chính là ba mẹ đó, ba mẹ là người thân nhất trên đời, từ chối hai người có vẻ như không tốt lắm đi?

“Đúng vậy, Minh Minh, mẹ muốn nói cho con biết, nếu là ai, cho dù có quen hay không quen, có thân với chúng ta đến cỡ nào đi chăng nữa, họ làm gì mà con không thích thì con có thể cự tuyệt, cho dù là ba mẹ đi chăng nữa! Không thích thì từ chối không cần phải lấy lòng ai mà làm khó bản thân mình, con hiểu rồi chứ?”

Cậu nhóc há miệng thành chữ “O”

“Nhớ kỹ chưa?”

“Thật vậy chăng?” Kiều Minh không xác định, hỏi lại cô.

“Thật sự.” Kiều Hoa kiên định cổ vũ con trai.

Trong phút chốc, như được rót thêm tình thần chiến đấu vào người, cậu nhóc nắm chặt tay, giống như tuyên thệ:

“ Ân! Mẹ, con nhớ kỹ rồi, về sau ai hôn con, sờ con, con sẽ không đồng ý bởi vì con không thích!”

Hiển nhiên, bọn nhỏ đã sợ cự tuyệt chẳng qua là sợ ba mẹ tức giận, sợ ba mẹ cho rằng mình “không ngoan”. Hiện tại thì tốt rồi, mẹ nói có thể cự tuyệt, về sau nhóc sẽ dũng cảm nói lên điều mình không thích.

“Chính là như vậy.”

Kỳ thật trong việc giáo dục con cái ngoài hình thành nhân cách còn phải dạy cho con cách bảo vệ bản thân, dạy về giáo dục giới tính càng sớm càng tốt.

Trước khi Kiều Hoa xuyên qua cũng có chú ý tới những vấn đề này, đại bộ phận những tên bi3n thái thích xuống ta với những đứa có cảm giác không an toàn và đa phần bọn họ đều là người quen.

Những đứa bé có thói quen lấy lòng người lớn như Kiều Minh, rất dễ là đối tượng bị bọn chúng nhắm vào.

Bây giờ không dạy thì khi nào mới dạy về vấn đề này?

Đừng nhìn bây giờ chỉ mới là thập niên 80, bi3n thái cũng không ít đâu!

Nhi tử ngoan ngoãn đáng yêu của cô mà bị lừa, người làm mẹ như cô sẽ buồn thúi ruột.

=================

Mình rất thích cách dạy con của Kiều Hoa trong bộ truyền này, cô luôn tạo cho Kiều Minh không gian phát triển một cách tốt nhất, cô sẽ luôn định hướng, đưa ra nhiều lựa chọn để cho Kiều Minh quyết định chứ không áp đặt con trai mình. Cách dạy về giáo dục giới tính trong chương này cũng rất hay và theo mình thì tác giả của bộ truyện này là một người có tư tưởng tiến bộ, là một trong những tác giả hiếm hoi đề cập đến vấn đề này.