Sáng sớm hôm sau khi thức dậy Amy thấy toàn thân đau nhứt như vừa bị mấy cái xe cán qua.Nhắc lại mới nhớ hôm qua vì cô sợ papa nghi ngờ nên không để ý chứ thiệt sự đau dã man luôn á chứ. Đã vậy khi Thương Ly về ba cô còn trêu chọc cô. Nói gì mà còn gái lớn rồi nên có người chăm sóc va mặc dù già rồi nhưng tư tưởng tiến bộ lắm con yên tâm. Ba không giống mấy ông già cổ hủ kia đâu ba hiểu hết chuyện của mấy đứa đó không sao miễn sao con ba được hạnh phúc ba chấp nhận hết. Cô nghe xong thì giận dỗi đỏ mặc tía tai chạy lên lầu. Ba cũng thật là không biết ba vậy là tốt hay là xấu nữa thôi kệ y chuyện gì đến sẽ đến thôi.
Vẫn như mọi hôm cô chuẩn bị đi học,ăn sáng cùng ba rồi Tề Vũ đưa cô đi học những tiết học chán ngắt cứ thế diễn ra cuối cùng cũng hết giờ cô chạy xuống phòng của nhóm. Ôi bước vào phòng không khí cứ là lạ thế nào đó có chút lạnh và căng thẳng. Bỗng Thương Ly kéo cô vào lòng nắm chặt tay cô tay cô và tay anh đan vào nhau.
Rồi anh cương nghị tuyên bố " Chuyện hôm qua tôi đã kể cho các cậu biết rồi đó. Từ giờ cô ấy là của tôi.Các cậu tránh xa cô ấy một chút "
Mọi người đồng than " Không thì sao nào "
Thương Ly " Cô ấy đã là của tôi rồi "
Trần Hàn " Cô ấy của anh khi nào?Chỉ mới có một lần thôi mà. Em không để ý đâu."
Tề Vũ " Đúng đó hôm qua chỉ là tai nạn. Tôi nhất quyết có trái tim cô ấy.Tôi quyết không từ bỏ đâu cậu đừng mơ "
Thương Ly " Vậy các cậu muốn thế nào "
Âu Thần " Hay cạnh tranh công bằng đi. Xem như lần này cậu dẫn trước một chút "
Thương Ly " Cũng được nhất định tôi sẽ thắng các cậu "
Tề Vũ " Quyết định vậy đi "
Trong lúc đó Vũ Minh và An Dương đang trầm tư suy nghĩ chuyện gì. Rồi đột nhiên hiện lên một nụ cười gian ác ( tg Amy của ta bị đưa vô đường dây mà không biết ôi tội lỗi tội lỗi)
Amy nghe cuộc đối thoại thì mặc đầy hắc tuyến tự hỏi mình " Chuyện gì vậy. Có ai nói cho cô không. Cô vẫn đang ở đây mà. Sao không ai hỏi ý cô hết vậy. Toàn tự bá đạo tuyên bố vậy là sao. Ôi số của mình sao mà khổ vậy nè trời. Em nhất quyết cho mấy anh nếm ít mùi vị mới được ".Cuộc tuyên bố chủ quyền đến đây là kết thúc lại một ngày nữa trôi qua.
Tg ta đã trở lại và ăn hại hơn xưa.Viết truyện vẫn dở như vậy. Báo cho mọi người một tin buồn là đề thi năm nay bao khó chắc tg không qua khỏi rồi. Buồn quá đi à hu hu có ai thấy tg tội nghiệp không. Sorry mọi người nha tg tâm trạng không tốt lắm chương này hơi ngắn nga và hình như cũng dở nữa mọi người thông cảm.