Tại Lâm gia, Lâm Hồng gia chủ cũng chính là phụ thân của Lâm Hoành dặn dò:” Hoành nhi ngày mai diễn ra chi chiến không nên để lộ thực lực quá sớm”
“Con hiểu được, xin phụ thân đừng lo lắng”
Lâm Hồng hài lòng gật đầu, nhi tử chưa bao giờ làm ông lo lắng:” Trấn Thanh Ngân chỉ biết mỗi Nam Cung Trạch đến trúc cơ, lại không nghĩ đến nhi tử ta cũng đã trúc cơ”.
Thật mong chờ những biểu hiện của nhà khác.
Hahahaha
Diệp gia, gia chủ Diệp Tam nhìn bầu trời đêm khe khẽ thở dài:” Diệp Minh ngươi nói xem, Hải nhi sẽ xếp thứ hạng bao nhiêu”
Diệp Minh đáp:” Thiếu gia vốn là người có thiên phú nhất Diệp gia ta, 17 tuổi đạt đến bát cấp.
Nhất định có thể vào mười hạng đầu”
Chi chiến năm nay lại để Nam Cung Trạch đạt đến trúc cơ trước tiên, tiểu tử Triệu gia cũng thiên phú hơn người.
Lâm gia gần đây cũng rất thần bí, Hải nhi vẫn còn quá yếu.
Diệp Minh không nói gì, chỉ lặng lẽ cùng gia chủ ngắm đêm đen.
Bên này Triệu gia cũng không ngủ.
Triệu Thiên đến hậu viện, trước hang động cầu kiến:” Phụ thân, ngày mai diễn ra chi chiến, Bắc nhi cũng đạt đến cửu cấp, nhất định vào được vòng trong.”
Tiếng già nua vang lên:” Con cũng không nên quá tự tin nhớ năm xưa các gia tộc Thanh Ngân trấn cũng từng lật thuyền trong mương.
Người tán tu đó vượt lên trên tất cả mọi người lấy được hạng nhất.
Mạnh mẽ trấn áp toàn bộ gia tộc”
Triệu Thiên nhớ lại thân ảnh đó, trong lòng còn chấn động
Âm thanh lại vang lên lần nữa:” Bắc nhi cố hết sức là được, Thanh Ngân trấn trăm năm qua đã không có người vào được đại tông môn rồi”
“Phụ thân, ta hiểu rõ.
Triệu Bắc tuổi còn nhỏ tương lai rộng mở nhất định sẽ được các tông môn đó chọn trúng.
Nhi tử cáo lui trước” Triệu Thiên rời đi
Người trong hang động là lão gia chủ của Triệu gia, trăm năm trước ông cũng tham gia chi chiến.
Năm đó tất cả thiên tài đều thất bại trong tay gia hỏa kia, cuối cùng chỉ có mình hắn ta được tông môn chọn trúng.
Một bước lên cao, không biết bây giờ hắn đang ở đâu, đạt đến trình độ nào rồi.
Hạ gia, Hạ Thiên Tuyết một kiếm chém ra ba đạo kiếm khí.
Hạ Thiêm liền vui mừng:” Lại thêm một đạo kiếm khí, tiểu Tuyết thiên phú kiếm đạo của con rất cao.
Kiếm khí này có thể làm con bài tẩy đối phó với bọn người Triệu gia kia”
Suốt hai năm qua, Hạ Thiên Tuyết một lòng tu luyện kiếm đạo, tu vi tăng rất chậm, nàng chỉ đạt đến bát cấp, so với đám người kia quả nhiên thua kém một bậc nhưng với ba đạo kiếm khí này có thể đánh một phen
“Đa tạ thúc thúc khen ngợi” Hạ Thiên Tuyết thân mang bạch y mỉm cười nhè nhẹ.
Nàng năm nay 18 tuổi, bạch y phiêu diêu kết hợp khuôn mặt có phần lạnh lùng, chính là băng sương mỹ nhân của trấn Thanh Ngân
“Con mau trở về nghỉ ngơi, chi chiến mai liền bắt đầu rồi” Hạ Thiêm thúc giục nàng
“Vâng”
“Thiên Tuyết tu ra ba đạo kiếm khí rồi sao?” Hạ Thương hỏi
Hạ Thiêm ngồi xuống bàn đá gần đó:” Đúng vậy, gia chủ có thể yên tâm rồi chứ, thiên phú kiếm đạo như vậy đủ cho Hạ gia chúng ta tranh một hồi”
…
Khung cảnh lúc này tại phủ thành chủ, Nam Cung Lễ ngồi trước mặt nhi tử:” Trạch nhi, Liêm nhi mai dựa vào hai con rồi.
Ta làm thành chủ thành Thanh Ngân cũng hơn trăm năm rồi, Thanh Ngân chi chiến mười năm một lần, đây chỉ là bước đầu thôi về sau mới là sát hạch chính thức”
Nam Cung Liêm thắc mắc:” Phụ thân, Thanh Ngân thành chúng ta đều không có ai vào được đại tông môn sao?”
Ông lắc đầu:” Trăm năm trước có một người đã được đại tông môn chọn, người đó cũng tham gia chi chiến còn tranh được hạng nhất, thiên phú kinh người, cường hãn đánh bại các thiên tài gia tộc Thanh Ngân”
“Lợi hại như vậy!!!”
“Năm nay các thành khác không ít người đã đột phá trúc cơ, cơ hội chúng ta lại càng ít hơn.
Hy vọng năm nay sẽ có người phá được lời nguyền trăm năm của Thanh Ngân ta”
Nam Cung Trạch cùng đệ đệ nhìn nhau, không nói gì nhưng ai cũng thầm quyết tâm.
Đêm trước chi chiến khẳng định là một đêm không ngủ của Thanh Ngân thành, đường xá nhộn nhịp, các đổ phường không ngừng đưa ra danh sách người tham gia chi chiến, đặt cược xem ai là người đứng nhất.
Sáng sớm hôm sau, ngày mọi người mong chờ rốt cuộc đến.
Xung quanh đấu trường người xem đông nghẹt, ai ai cũng muốn xem chi chiến lớn nhất Thanh Ngân nên đều đến từ sớm.
Phía trên cao là chỗ ngồi của các gia tộc và thành chủ
Uyển Ngưng đến từ sớm đứng giữa một đám người dự thi thầm quan sát.