Xuyên Không Công Lược Nam Chính Là Cảnh Sát

Chương 86: Gây Họa






Tử Du thấy ý kiến của hệ thống rất hay liền bắt tay vào làm ngay và luôn.

Sau khi trang điểm xong nàng lệnh cho nô tì và thái giám đem y phục trên người của Mộc Vãn cởi xuống một cách sạch sẽ rồi mới tiếp tục quấn thành con tằm và treo lên.
Mộc Vãn đáng thương chỉ vì một câu nói khích bát của hệ thống mà trở nên ngày càng tàn tạ.

Nhưng tiếc thay cho hệ thống đã quá đề cao bản thân khi đe dọa và khích bát sai người.

Người hệ thống nó khích bát chính là ác ma bệnh thần kinh Tử Du của chúng ta.
" Hệ thống mau tới chiêm ngưỡng tác phẩm nghệ thuật của bổn bảo bảo đi.

Nào baby xem có chỗ nào không ổn không?" Mau lại nhìn kĩ tuyệt tác nghệ thuật này đi rồi nhanh chóng khen bổn bảo bảo đi.


Nếu như mi không làm bổn bảo bảo vừa ý bổn bảo bảo liền biến mi thành hiện trạng của boss phản diện bây giờ.
Bên này Tử Du phóng khoáng thoải mái chơi đùa.

Bên kia Lam Thiên và Tử Khanh rất im lặng và chăm chú.

Lam Thiên vì chuỗi ngày hạnh phúc bình yên và hạnh phúc bên cạnh Tử Du trong tương lại nên rất nỗ lực truyền đạt kiến thức cho Tử Khanh.

Còn Tử Khanh thì hỗn sẵn tính thông minh nên học đến đâu là hiểu đến đó luôn.

Chuyên trang đọc truyện * TRЦмtrцу en.

V N *
" Ca ca tại sao tỷ tỷ bảo huynh dạy đệ đọc sách tại sao lại đưa mấy thứ này cho đệ? " Như nói đang cố tìm lời giải thích cho bản thân mình nên Tử Khanh đưa những bức tấu sớ lên lắc lắc hỏi Lam Thiên.
" Đệ là con trai nên phải học những thứ này cho thành thạo đi! " Mấy đứa con nít thật lắm chuyện.

Vẫn là mèo con nhỏ nhà anh luôn xinh đẹp và ngoan ngoãn nhất.

Không ồn ào và phiền phức chút nào giống như mấy đứa con nít phá hoại này.
"Đệ sẽ cố gắng học hành thật giỏi để sau này có thể chăm sóc tốt cho Tử Du tỷ tỷ! " Tử Khanh dõng dạc nói một cách ngây thơ.
" Không, ngươi tự nuôi bản thân mình là được.

Mèo con nhỏ không đến lượt ngươi chăm sóc và lo lắng." Hừ đúng là nuôi ong tay áo! Giờ nó còn có ý định cướp mèo con nhỏ khỏi tay Lam Thiên anh nữa.
Lam Thiên nổi giận đùng đùng nhìn Tử Khanh với ánh mắt tràn ngập sự chết chóc và thù hận.

Còn Tử Khanh bị lời nói và ánh mắt đó của Lam Thiên dọa sợ đến mức không dám hô hấp luôn.

"Nhưng tỷ tỷ là người thân duy nhất của đệ, hơn nữa tỷ tỷ đối với đệ rất tốt nên đệ muốn chăm sóc tỷ ấy! " Cuối cùng Tử Khanh vừa khóc vừa lấy hết dũng khi hét lớn.

Tử Khanh rất uất ức nhưng lại quật cường không chịu khất phục
" Ngươi còn nhỏ chưa hiểu được chuyện này đâu.

Bây giờ tốt nhất ngươi đừng làm phụ sự kì vọng của mèo con nhỏ nàng ấy vào ngươi là được rồi.

Chuyện tương lai thì hãy để tương lai nói! " Đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời nông nổi mà.

Ngươi nghĩ ngươi có cơ hội đứng ở đây là nhờ vào ai? Lam Thiên anh có thể vì mèo con nhỏ mà nâng lên được thì sẽ đạp xuống được.
Bên Lam Thiên bầy không khi lại bắt đầu trầm lặng thì bên kia Tử Du chơi đùa với boss phản diện Mộc Vãn rất vui vẻ.

Tử Du sau khi sai người treo Mộc Vãn lên cây thì dùng một cái roi da dài đánh vào sợi dây trói làm nó lắc qua lắc lại một cách nhận đến chóng mặt.Chơi chán rồi thì Tử Du lấy ra mấy cái nhan và phân phó cho nô tỳ.
" Ngươi cầm lấy ba nén nhan này.

Khi nào hắn tỉnh lại thì bắt đầu đốt nhan.Nhan cháy hết mới được cởi trói cho hắn! " Thời gian nhan cháy đó sẽ cho hắn chiêm ngưỡng tay nghề của bổn bảo bảo.

Hắn nhất định sẽ tạ ơn bổn bảo bảo không hết cho xem.

Ha ha, bổn bảo bảo thật là thiên tài.
" Hắn ta sau khi tỉnh lại sẽ hận chết kí chủ luôn chứ ở đó mà tạ ơn.

Kí chủ cứ đợi đó quả táo của người sẽ tới sớm thôi! " Bổn hệ thống đoán là hắn không chỉ hận không thôi đâu! Mà là trực tiếp xách kiếm tới tìm kí chủ ăn thu đủ luôn.

Đến lúc đó bổn hệ thống sẽ ngồi hít dram và dọn xác cho người thua cuộc.

" Bổn bảo bảo sợ hãi! " Bổn bảo bảo có nên nhân lúc hắn chưa tỉnh mà giết người đốt xác luôn không thủ tiêu chứng cứ và thi thể thì sẽ không ai phát hiện ra.

Bổn bảo bảo vì sợ nên là mới làm vậy thôi có trách ai bảo mi chọc ta làm gì? Lêu lêu.
" Kí chủ à! Hay là người tạm thời tới chỗ nam chính đi lãnh nạn đi.

" Cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp.

Dù sao đó cũng là boss phản diện không phải nói giết là giết được.
" Ý kiến không tồi nha.

Nhưng trước tiên ta phải đi lấy kẹo đã sau đó sẽ tới chỗ nam chính lánh nạn được! " Dù sao bổn bảo bảo cũng không có sợ nhưng chân ái sẽ sợ nên thôi.

Vì bổn bảo bảo là một người ngoan hiền rộng lượng nên sẽ bỏ qua cho hắn chuyện này vậy.
Thế là Tử Du khăn gói xách theo chân ái của mình chạy trốn.

Dưới sự chỉ đường của hệ thống và sau n lần đi lạc của Tử Du thì cuối cùng Tử Du cũng đã đến được thư phòng của Lam Thiên.
Vì nơi đây là cấm địa của Lam Thiên nên không có sự cho phê của Lam Thiên sẽ không thể tiến vào trong.

Ám vệ canh cửa thấy có người lạ muốn xông vào liền nhanh chóng ngăn cản.
" Không có sự cho phép của vương bất cứ ai cũng không được tiến vào thư phòng! " Ám vệ ngăn Tử Du lại và nghiêm túc nói..