Xuyên Không Chiến Kỷ: Thiên Mệnh Chiến!

Chương 95: 95: Ma Quỷ






Ba cánh không đều, cánh một nhỏ hơn cánh hai và cánh hai nhỏ hơn cánh thứ ba đồng loạt theo chiều nhất định cùng một loạt đặc điểm khác khiến cho lực cản của không khí tác động vào ba cánh tăng dần đều theo chiều nhất định.

Điều này làm cho mũi tên quay quanh trục trong không khí.
Trọng tâm của mũi tên dồn về phía trước khiến cho mũi tên khi bắn ra khỏi nỏ bay được đầu hướng về phía trước, với cách bắn từ trên cao khiến mũi tên từ nửa quỹ đạo đi xuống luôn luôn phần đầu hướng về mục tiêu vì đầu nặng còn thân thì nhẹ.
Trần Minh Quân rốt cuộc hiểu được một phần nguyên lý hoạt động của nỏ thần, thứ vũ khí không ít lần khiến cho quân Triệu Đà thảm bại.
Đồng thời hắn cũng khâm phục trí tuệ của Cao Lỗ khi có thể sáng tạo được ra chiếc nỏ, những mũi tên này.
Hắn cũng đã hiểu vì sao hình ảnh nỏ thần được phác họa và lưu truyền trong các lễ hội cổ loa xưa, sử sách của người phương Bắc cũng có nhưng lại không một ai có thể phục dựng lại nỏ thần.
Thật sự quá kỳ diệu!
Cao Lỗ tiếp tục thử nghiệm ở nhiều cự ly khác nhau, đáng tiếc đây chỉ là phiên bản thử nghiệm nên khi bắn ở cự li xa mũi tên bị phân tán, chưa đạt được thành quả như trong mong đợi.
Dù vậy, kết quả này đã khiến An Dương Vương vô cùng hài lòng, động viên: " Đầu óc sáng tạo của ngươi rất tốt, cứ theo phương hướng này tiếp tục phát triển ta tin rằng sẽ có một ngày Âu Lạc ta đánh đâu thắng đấy.

"
Cao Lỗ nghe vậy, trong lòng cũng vui mừng vội vàng đáp lời: " Vâng.

"
Lại đi qua một thời gian, tường thành dần dần được xây xong.

Trần Minh Quân trong những ngày này ngoại trừ buổi sáng đi thi triển tiên thuật ra thì còn kể tiếp truyện Dế Mèn Phưu Lưu Kí cho bọn nhỏ nghe.

Buổi tối hắn cũng học thêm một chút tiên thuật cùng những kiến thức liên quan bởi vì hắn nghĩ bí cảnh này yêu cầu mình phải lấy được phương pháp trường sinh từ chỗ rùa thần, cách đơn giản nhất để thực hiện đó là bái rùa thần làm sư phụ.
Nhưng rùa thần là người nào?
Một nhân vật trong truyền thuyết!
Là sứ giả Thanh Giang!
" Ừm.....mà sứ giả Thanh Giang là chức quan gì? " Trần Minh Quân gãi gãi đầu, thầm nghĩ có lợi hại bằng lão tổ Lạc Long Quân sao?

Nếu như để Rùa Thần nghe được lời nói này nhất định sẽ phun máu mắng " Ngươi so sánh cái kiểu gì vậy? Lạc Long Quân là thần long ở biển, ta chỉ là một lão rùa chức quan nhỏ bé thôi.

"
.........
Cuối cùng ngày xây dựng xong thành trì đã đến!
Buổi tối, người dân Âu Lạc tưng bừng nhảy múa ăn mừng ngày thành trì được xây dựng xong.

An Dương Vương cũng không tệ bạc, đem rất nhiều rượu thịt ra đãi dân chúng.

Ngoài ra, những người tham gia xây dựng thành trì lần này cũng nhận được ban thưởng.
Trần Minh Quân an tĩnh ngồi xem lễ hội, theo thói quen nâng lên một bát rượu đang định uống lại bị A Hoa cản lại khuyên can nói: " Công chúa, người không uống được rượu cho nên tốt nhất không nên uống.

"
"...!" Hắn đành phải từ bỏ ý định này, chuyển sang làm dũng sĩ diệt mồi.
Mãi cho đến đêm khuya, tất cả mọi người trở về nhà nghỉ ngơi.
Trần Minh Quân toàn thân bốc lên mùi thịt nướng cùng khói củi cho nên A Hoa đề nghị hắn đi tắm rồi nghỉ ngơi.

Thấy thời tiết nóng nực, lại thêm ban nãy cũng ham vui đứng nhảy cùng mọi người một chút dẫn đến quần áo bị mồ hôi thấm ướt.

Thế là hắn đợi A Hoa đem nước tắm tới bắt đầu tắm rửa.
Trải qua những ngày này, hắn đã đối với thân thể mình quen thuộc hơn đôi chút, không còn phản ứng như lần đầu tiên.

Thế nhưng việc nghiện xoa bóp chính mình hắn vẫn............chưa cai được.
Tắm xong, đứng dậy đang định chuẩn bị mặc quần áo thì mặt đất bỗng nhiên rung lên bần bật, Trần Minh Quân không kịp chuẩn bị nên bị ngã đè nên người A Hoa.

" Ầm.....ầm....ầm....!"
Vô số tiếng sụp đổ vang lên trong trời đêm tĩnh mịch tựa như một ngọn núi liên miên bị sụp đổ cùng lúc vậy.
Cho đến khi mặt đất bình tĩnh trở lại, A Hoa mới lo lắng hỏi: " Công chúa, người không sao chứ? "
Trần Minh Quân lắc đầu nói: " Không sao! "
Hắn đang định đứng dậy lại cảm thấy mặt đất nơi mà tay mình đang chống lên truyền đến cảm giác không đúng lắm, theo bản năng hắn khẽ bóp bóp mấy cái.
" Ưm ~ "
A Hoa bỗng nhiên kêu lên âm thanh kỳ lạ.
"??? " Trần Minh Quân nghi hoặc nhìn xuống, hóa ra tay phải của mình đang đặt ở trên người đối phương.
Gương mặt của A Hoa tràn ngập vẻ đỏ ửng, đôi mắt không biết là vì vừa bị ngã đau hay làm sao mà trở nên ướt át.
Thật sự!
Thế này bảo ông đây làm sao ngoan ngoãn vào vai nữ nhân?
Coi ta là thái giám à?
Hắn rất nhanh đưa ra quyết định: " A Hoa, bên ngoài không biết đã xảy ra chuyện gì, rất nguy hiểm.

Hay là đêm nay ngươi ngủ lại đây với ta đi? "
A Hoa nghe thế, một trái tim nhỏ bé phanh phanh đập loạn vội vàng từ chối: " Công chúa, không được! Tuyệt đối không được! Ngộ ngỡ để người khác biết được...."
Đáng tiếc, mặc dù câu hỏi mang tính chất chưng cầu ý kiến nhưng hành động của hắn lại là sự khẳng định cho nên lời nói của A Hoa chỉ đến một nửa đã im bặt mà dừng.
..................
Cùng lúc đó, An Dương Vương dẫn theo một đám thuộc hạ đi kiểm tra phát hiện toàn bộ tòa thành đã bị đánh sụp.

Hắn tức giận quát: " Là kẻ nào làm? "
Mặc dù toàn bộ kiến trúc của tòa thành đều do một tay Cao Lỗ lên kế hoạch xây dựng nhưng hắn tin tưởng chuyện này không liên quan đến Cao Lỗ.


Bởi vì trên làm gì có ai ngu như vậy, tự mình đứng ra đảm nhiệm công trình nhưng lại cố ý khiến công trình sụp đổ, nếu như thế chẳng phải không cần tra cũng biết là người nào làm sao.
Dân chúng ở khu vực lân cận cũng bị triệu tập đến đây để trả hỏi, điểm đặc biệt là những người này trên mặt đều mang theo vẻ hoảng sợ.
An Dương Vương nhíu mày, tự hỏi không lẽ tất cả đều tham dự vào?
Một người trai tráng lấy hết dũng khí bẩm báo: " Sau khi bữa tiệc kết thúc, tiểu dân trở về phòng nghỉ ngơi nhưng còn chưa kịp lâm vào giấc ngủ đã nghe thấy vô số tiếng bước chân từ các ngả kéo đến kèm theo tiếng xì xào.

Tiểu dân gan nhỏ, sợ hãi không dám ra ngoài xem thử.

"
Một người tướng lĩnh quát: " Vì sao ngươi không ra xem? "
Người kia đáp: " Tiểu dân sợ là ma quỷ cho nên không dám xem, dựa theo số lượng tiếng bước chân chỉ e cả Âu Lạc ta cũng không có nhiều người đến thế.

"
Một người phụ nữ khác tràn đầy sợ hãi ôm con gái mình, toàn thân không rét mà run lên: " Đúng vậy! Bẩm vương, nhiều người như thế chỉ có thể là ma quỷ! "
Những người khác cũng liên tục lên tiếng phụ họa.
An Dương Vương hai hàng lông mày nhíu càng chặt, hắn không tin trên đời có ma quỷ, kể cả có thì vì sao lại đợi đến lúc này mới xuất hiện quấy phá.

Thế là hắn phái người đi các nơi khác điều tra.
Thành Cổ Loa được xây dựng trên diện tích rất rộng, tụ tập ở khu này chỉ là một nhóm dân chúng nhỏ mà thôi.
...........
Sáng sớm ngày hôm sau, An Dương Vương triệu tập tất cả Lạc Tướng họp bàn về sự việc xảy ra trong đêm.

Mỗi một vị lạc tướng đều là thân kinh bách chiến, trải qua vô số máu và lửa tẩy lễ, chém giết không biết bao nhiêu quân địch tự nhiên có cùng suy nghĩ với An Dương Vương, không tin vào chuyện ma quỷ.
Cao Lỗ trầm ngâm giây lát sau đó đứng ra nói: " Vương, có thể lần này chúng ta phạm phải sai lầm nào đó cho nên mới dẫn đến việc các tòa thành sụp đổ.

Thuộc hạ thấy, hay là lại xây dựng một lần nữa nhưng lần này cẩn thận hơn.

"
An Dương Vương gật gật đầu, xây dựng một kiến trúc nhỏ không cẩn thận còn có thể khiến nó sụp đổ nói gì đến một công trình lớn như thành Cổ Loa.

Thế là An Dương Vương một lần nữa triệu tập quân sĩ, trai tráng bắt đầu xây lại thành.

Lần này hắn cũng không để cho một mình Cao Lỗ đảm nhiệm tất cả mà chia phân chia cho các lạc tướng, mỗi người giám sát một nơi.
...........
Ở một nơi khác, Trần Minh Quân lười biếng tỉnh dậy, nhìn xem cô gái nhỏ đang nằm trong ngực mình ngủ say như chết hắn nhếch miệng cười rộ lên.
Đêm hôm qua thực sự rất thú vị, hắn chưa từng trải qua cảm giác thú vị như vậy.
" Công chúa.....đừng mà....!" Trong lúc ngủ, khuôn mặt A Hoa vẫn đỏ bừng lên, nói mơ.
Trần Minh Quân cưng chiều xoa xoa cái đầu nàng mỉm cười nói: " Từ nay ngươi đến ngủ với ta đi.

"
Nếu như Trọng Thủy biết được việc này nhất định cảm thấy mình cao lên mấy phân.

Nhưng mà cái này có được tính mình bị chụp mũ xanh không a?
Trần Minh Quân mới mặc kệ Trọng Thủy cảm nhận thế nào, dù sao hành động bội tình bạc nghĩa của đối phương so với việc này chẳng đáng là gì.
Không được! Hay là đi tìm một người nam nhân cho hắn đầu cắm đầy sừng?
A! Ta tuy thân nữ nhưng hồn nam, tìm nam nhân.......cứ thấy là lạ ở chỗ nào.
Hắn cùng với A Hoa thì chẳng sao cả dù sao linh hồn hắn vẫn là một người nam nhân nhưng cứ nghĩ đến tìm một người nam nhân làm chuyện bậy bạ.....trong đầu hiện ra hình ảnh thần Neptune đang mỉm cười nhìn mình.
..............
Thời gian không lâu sau, thành Cổ Loa một lần nữa được xây dựng xong.

Buối tối ngày hôm ấy để đề phòng xảy ra sự kiện như lần trước, An Dương Vương vẫn tổ chức tiệc mừng nhưng không cho phép uống rượu, đồng thời phái một số lạc tướng ẩn núp tại các khu vực xung quanh.
Cứ ngỡ sẽ không xảy ra chuyện gì nữa ai dè tình cảnh như lần trước lại xảy ra, sáng hôm sau cả tòa thành lại sụp đổ.

An Dương Vương đem những lạc tướng mà mình đã phái đi theo dõi quay trở về.

Bất ngờ là những người lạc tướng này đều nói giống như những gì mà dân chúng bẩm báo.
An Dương Vương trầm tư suy nghĩ, không lẽ trên đời này thật sự có ma quỷ?.