Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 551




Chương 551

Chú Đại Tú đã trở về thôn, vậy thì phòng thu chi của xưởng làm gia vị đương nhiên phải nhờ ông giúp đỡ.

Còn về phòng thu chi của Mỹ Thực Thành, Lưu Ly sẽ để Tôn Huy phụ trách.

Lúc đầu, Lưu Ly còn định đưa Tôn Huy về thôn, dù sao cô cũng phải làm xưởng gia vị, gia vị lại là một khâu vô cùng quan trọng, trong xưởng đương nhiên không thể thiếu người của mình.

Nhưng, đúng lúc này Tôn Huy bày tỏ mình đã từng làm phòng thu chi, nên Lưu Ly tận dụng con người hết sức có thể, để Tôn Huy làm thu chi của Mỹ Thực Thành.

Cứ như vậy, Lưu Ly quyết định để vợ chồng Bùi Phúc Vinh và Trịnh Đinh Lan lo việc gia vị, đến lúc đó trong xưởng sẽ mời người trong thôn đến làm việc, mà khâu quan trọng nhất của xưởng gia vị nằm trong tay vợ chồng Bùi Phúc Vinh.

Còn về những người làm việc trong xưởng, Lưu Ly đã chuẩn bị mời Triệu Tú Hồng đã có kinh nghiệm quản lý người đến làm việc.

Người hầu trong nhà cao cửa rộng đều có thể quản lý, không có lý gì một vài người trong thôn mà Triệu Tú Hồng không thể quản được.

Vì vậy, lúc Lưu Ly trở về còn dẫn theo cả vợ chồng Bùi Phúc Vinh, Triệu Tú Hồng và Tôn Văn Thành mới có mười tuổi.

Chỉ là, một đoàn người vừa ngồi lên xe ngựa, mới vừa đến đầu làng đã nhìn thấy rất nhiều dân làng đứng thành nhóm nhìn về phía đầu làng.

Đầu tiên là Ám Ngũ đang lái xe ngựa nhìn thấy nói với Lưu Ly, lúc Lưu Ly nhìn ra ngoài qua tấm rèm cửa xe ngựa, đúng lúc dân làng nhìn thấy có xe ngựa đi đến, tất cả đều dừng lại, nhìn về phía xe ngựa.

Dân làng rất tinh mắt đã nhìn thấy Lưu Ly ngồi trên xe ngựa, hét lên: “Lưu Ly trở về rồi.”

Sau đó, Lưu Ly nhìn thấy một đám dân làng, ai cũng nhìn về phía xe ngựa, đỏ mắt chờ mong, giống như đang mong đợi điều gì đó, cũng giống như đang tính toán điều gì đó.

Lưu Ly thấy vậy, không khỏi cau mày.

Đến tìm cô?

Lưu Ly suy nghĩ một lúc, trong lòng đã đoán được đại khái ý đồ đi đến đây của dân làng.

Vì vậy, cô thả tấm rèm trên xe ngựa xuống, căn dặn Ám Ngũ ở bên ngoài: “Trở về trước.”

Ám Ngũ ‘vâng’ một tiếng, động tác lái xe ngựa không dừng lại.

Dân làng nhìn Lưu Ly, nhìn xe ngựa chạy qua người, ai ai cũng có chút lo lắng.

“Lưu Ly, Lưu Ly, cô dừng lại đã…”

“Lưu Ly, chúng tôi có chuyện cần tìm cô.”

Xe ngựa không vì tiếng hét của bọn họ mà dừng lại, tốc độ vô cùng ổn định chạy về phía nhà của Lưu Ly, dân làng không còn cách nào khác, chỉ có thể đuổi theo sau xe ngựa.

Thực ra từ đầu làng đến nhà Lưu Ly không xa, chỉ có mười mấy mét mà thôi.

Đợi đến khi mấy người Lưu Ly đều từ trên xe ngựa xuống, dân làng đã đuổi đến.

“Đúng là kiếm được tiền lại quên mất gốc, gọi như thế nào cũng không dừng lại.”

Đúng lúc này, có người âm dương quái khí nói.

Lưu Ly nhìn về phía phát ra tiếng nói, thấy người nói lại chính là chị dâu của Trương Tiểu Thúy, hàng xóm của nhà Trương Nhị Lang-Vương Kim Hà.