Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 476




Chương 476

“Phì phì phì…”Trương Trần Thị nhổ mấy cái xuống đất rồi trừng mắt nhìn về phía Trương Nhị Lang với vẻ tức giận: “Không biết đường nói chuyện thì ngậm miệng lại.”

Trương Nhị Lang: “…” Hắn nói sai điều gì sao?

Ánh mắt cầu cứu nhìn về phía cha mình nhưng lại nhận được sự khinh bỉ của chính cha mình.

Trương Nhị Lang: “…” Hắn vẫn nên ngậm miệng thì hơn.

Nhìn thấy Trương Nhị Lang im lặng, lúc này Trương Trần Thị mới vội vàng nói với Trương Hạnh Huệ: “Hạnh Huệ, mẹ chỉ cần con vui vẻ, đừng nghĩ không thông nữa, những chuyện khác đều không quan trọng.”

Nói xong, Trương Trần Thị nghẹn ngào.

Thấy vậy, Trương Hạnh Huệ vội vàng tiến lên ôm lấy Trương Trần Thị, hai mẹ con ôm nhau khóc nức nở.

Hai người đàn ông Trương Đại Tú và Trương Nhị Lang cũng đỏ hoe mắt, nhìn sang chỗ khác.

Lưu Ly nhìn cảnh tượng này, đáy mắt lại mang theo mấy phần hâm mộ.

Trong hai kiếp, cô đều chưa từng được cảm nhận hơi ấm của mẹ, thím thực sự là một người mẹ tốt.

Sau khi hai mẹ con khóc lóc đủ rồi, mấy người bèn ngồi xuống bàn bạc về vấn đề liên quan đến việc hôn nhân của Trương Hạnh Huệ.

Vốn dĩ ngay từ đầu Trương Hạnh Huệ không được phép có mặt, có điều Trương Hạnh Huệ cứ khăng khăng ở lại nên những người khác cũng không kiên quyết nữa.

Về chuyện cưới xin, chắc chắn là phải hủy bỏ.

Chỉ là nên hủy bỏ thế nào thì người nhà họ Trương có chút khó xử.

Bởi vì nếu không có lý do hủy hôn thích hợp thì cho dù phía nhà gái có chủ động đến phía nhà trai để hủy hôn, cũng sẽ bất lợi với nhà gái.

Đặc biệt là trong khoảng thời gian này Trương Hạnh Huệ còn bị tin đồn hãm hại, sợ rằng lúc này đến hủy hôn sẽ bị coi là chột dạ.

Thế nhưng, nếu bị Chương gia chủ động đến hủy hôn, vậy thì thanh danh của Hạnh Hoa cũng sẽ bị vấy bẩn.

Mặc dù không khí gia đình của người nhà họ Trương rất tốt, vì con cái có thể không quan tâm nhiều như vậy, nhưng dù sao người ta cũng phải sống, cũng không thể lúc nào cũng sống trong sự khinh bỉ của người khác.

Thế là, nhất thời mọi người đều im lặng, trên khuôn mặt của mọi người nhà họ Trương đều đầy vẻ khó xử.

“Tên Chương Cảnh Lâm kia con người thế nào?”Lưu Ly nhìn thấy người nào người nấy của Trương gia đều đầy vẻ khó xử bèn lên tiếng hỏi.

“Người đó không tệ, khiêm tốn lịch sự, học hành cũng không tồi, có hi vọng đỗ được cử nhân.”Trương Đại Tú đưa ra lời đánh giá thích đáng.

Chỉ là nhìn vào đôi mắt kia của Trương Đại Tú, rõ ràng là ông ta cảm thấy có chút tiếc nuối khi mất đi người con rể Chương Cảnh Lâm này.

Thế nhưng, Lưu Ly nghe thấy vậy lại có chút không đồng ý, tên Chương Toàn kia trông có vẻ khá đạo đức giả, còn quen nịnh nọt người trên, chèn ép người dưới, người ta nói ‘Rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của chuột sẽ biết đào hang’, có Chương Toàn ở phía trước, cô thực ra không quá tin tưởng vào nhân phẩm của Chương Cảnh Lâm.

Đặc biệt là chuyện Chương Toàn đến cửa, Chương Cảnh Lâm không thể không biết, nếu là một người có lòng thì đáng lẽ không đến mức không làm gì cả.