Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 450




Chương 450

Lưu Ly nhìn Quách lão phu nhân, nhíu mày, đáy mắt mang theo vài phần hoài nghi.

Bởi vì lúc này ánh mắt Quách lão phu nhân nhìn Quách Tế Chung rất kỳ lạ, lạnh lùng mà lại xa lạ, thậm chí còn mơ hồ mang theo sự thù hận và chán ghét, đây cũng không phải là ánh mắt nên có đối với con mình.

Mặc dù ánh mắt kia chợt lóe rồi biến mất, cô không nhìn quá rõ ràng, nhưng điều này cũng làm cho cô không nhịn được muốn suy nghĩ sâu hơn.

Chỉ là lúc này, Quách lão phu nhân bỗng nhiên nhìn về phía cô, giọng nói lạnh lùng chất vấn: “Lưu thần y cũng có con, như thế nào lại ở đây châm ngòi tình cảm mẫu tử chúng ta? Chẳng lẽ Lưu thần y không sợ báo ứng ở trên người những đứa con sao?”

Lưu Ly vừa nghe lời này, nhất thời đồng tử hơi co lại, nhìn về phía Quách Tế Chung.

Bởi vì Quách Tế Chung mấy ngày nay thật sự bận rộn, hơn nữa hôm nay sự việc lại đột ngột xảy ra, cho nên cô không kịp để Quách Tế Chung giúp cô mang Bình Bình và Yên Yên ra ngoài.

Cô cho rằng chỉ cần có thể bắt được đuôi hồ ly của Quách lão phu nhân, hai đứa nhỏ cũng sẽ không có việc gì.

Nhưng mà, cô thật không ngờ hôm nay Quách lão phu nhân lại đột nhiên ra chiêu chuyện như vậy, cũng không nghĩ tới bà ta cũng có thể ra tay với hai đứa bé.

Mà giờ khắc này, trong lời nói của bà ta đối với bản thân, lại là đang uy hiếp.

Lưu Ly lòng nóng như lửa đốt, Quách Tế Chung lại có chút khó hiểu.

Chỉ là, không đợi Lưu Ly bảo Quách Tế Chung giúp mình, ngoài phòng đã truyền đến hai giọng nói không hài hòa lắm.

“Mẹ là thật sự ở chỗ này sao?”Đây, không ngờ là giọng nói của Yên Yên?

“Đi vào xem một chút sẽ biết.”Giọng nói của Bình Bình nghe rất bình tĩnh.

“Nhưng mà, nếu bên trong có lão phù thủy thì làm sao bây giờ?”Yên Yên hiển nhiên rất do dự.

“Đừng sợ, có ca ca ở đây.”

Sau đó, Lưu Ly liền nhìn thấy, Bình Bình nắm tay Yên Yên, đi về phía bên này.

Bộ dáng bình tĩnh kia, không hiểu sao lại làm cho Lưu Ly nghĩ tới Cố Tại Ngôn……

Nhưng rất nhanh, Lưu Ly rất nhanh ngừng suy nghĩ trong lòng, đôi mắt nhìn Bình Bình và Yên Yên, trong lòng chỉ còn lại một câu hỏi: Sao Bình Bình và Yên Yên lại ở chỗ này?

Ngay khi Lưu Ly nhìn thấy Bình Bình và Yên Yên, Bình Bình và Yên Yên cũng nhìn thấy Lưu Ly.

“Mẹ—-”

Hai đứa trẻ đồng thời kêu lên, sau đó liền chạy về phía Lưu Ly.

“Mẹ, con đến giải vây cho người.”Bình Bình lên tiếng.

Yên Yên: “Mẹ, có phải cũng có bà phù thủy bắt mẹ đi hay không?”

Giọng nói của hai đứa nhỏ quanh quẩn trong phòng, Quách Tế Chung sửng sốt, Quách lão phu nhân cũng không dám tin.

“Các ngươi—”

Quách lão phu nhân chỉ vào Bình Bình và Yên Yên, cảm giác trong cổ họng có cái gì đó đang nghẹn lại.

Đám người chết tiệt kia, ngay cả hai đứa nhỏ cũng không trông được sao?

“A, chủ nhân của bà phù thủy.”Yên Yên hô một tiếng, lập tức liền ôm lấy đùi mẹ nhà mình, lên án nói: “Mẹ, bà phù thủy bên cạnh bà lão kia thật là đáng sợ, bà ta muốn đem Yên Yên bán vào kỹ viện.. Mẹ, kỹ viện là cái gì?”

Vừa nghe lời này của Yên Yên, Lưu Ly trong cơn giận dữ.