Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 319




CHƯƠNG 319

Lưu Ly nghe vậy lại nhíu mày, nhìn Cố Tại Ngôn, hỏi: “Ý của anh là tôi không nên giúp Âu Dương Diệp sao?”

Cô trước giờ chưa từng nghĩ cô làm kinh doanh tìm kiếm đối tác hợp tác, còn phải nhìn sắc mặt của người khác, cho dù đối phương là hoàng thương.

Cô chỉ biết, Âu Dương Diệp là người cô cảm thấy không tệ, có thể hợp tác, chỉ vậy mà thôi.

Nhưng nếu vì sợ ai mà dừng hợp tác, trong lòng cô sẽ không thoải mái.

Cho dù cô biết suy nghĩ này của cô không phù hợp với thời đại này lắm, nhưng linh hồn của cô chung quy không phải là người của thời đại này, cô của kiếp trước cũng coi như là lăn lộn như diều gặp gió, cho nên không làm được chuyện vì cường quyền mà ấm ức bản thân.

Cô biết, suy nghĩ này của cô có lẽ sẽ mang tới rắc rối cho cô.

Nhưng trên con đường đời, ai có thể không gặp các loại phiền phức chứ?

Có phiền phức, cô chưa từng nghĩ sẽ trốn tránh.

Trốn tránh không phải là tác phong làm việc của cô, đối mặt chính diện, sau đó giải quyết từng chút mới là đạo xử thế của cô.

Nếu Cố Tại Ngôn hy vọng cô làm như vậy…

Lưu Ly ngẩng đầu nhìn sang Cố Tại Ngôn, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt sâu thẳm đó của Cố Tại Ngôn.

Nếu Cố Tại Ngôn kêu cô vì chuyện này mà dừng hợp tác với Âu Dương Diệp, cô nghĩ, cô sẽ thất vọng.

Còn tại sao lại thất vọng, Lưu Ly không có tiếp tục suy nghĩ sâu nữa.

Giờ phút này, Lưu Ly chỉ nhìn chằm chằm Cố Tại Ngôn, đợi một đáp án của Cố Tại Ngôn.

Bị Lưu Ly dùng ánh mắt chằm chằm đó nhìn, tuy Cố Tại Ngôn có hơi thấy lạ, nhưng câu hỏi của Lưu Ly cũng khiến hắn hơi khựng lại.

Bởi vì Hoa gia, kêu cô dừng hợp tác với Âu Dương Diệp sao?

Không!

Hoa gia còn không xứng.

Nếu là vậy, vậy không bằng như này, duy trì nguyên trạng là được.

“Ngược lại cũng không kêu nàng không hợp tác với Âu Dương Diệp nữa, có điều bên phía Phương Hương Lâu đoán chắc sẽ tìm tới chỗ nàng, nàng chú ý ứng đối là được.”

Còn gia chủ của Hoa gia và những người ở đằng sau bọn họ, một chốc một lát sẽ không chú ý tới bên này.

Nếu bọn họ thật sự dám vọng động, vậy thì hắn cũng sẽ không tha.

Còn những tiểu lâu la ở địa phương nhỏ này…

Ánh mắt của Cố Tại Ngôn dừng ở trên gương mặt trong trẻo của Lưu Ly, ánh mắt cũng vô thức trở nên dịu dàng.

Những tiểu lâu la kia, để lại cho cô luyện tay là được rồi.

Tuy bên phía Nhật Thiên vẫn chưa truyền tin chắc chắn tới, nhưng quan sát Bình Bình và Yên Yên càng lâu, hắn càng cảm thấy hai đứa trẻ này càng có thể là con của hắn.

Nếu là vậy, Lưu Ly là mẹ của bọn trẻ, sau này cũng định sẵn sẽ ở lại bên cạnh hắn.