Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 293




CHƯƠNG 293

“Trưởng thôn gia gia, ông yên tâm, cháu có cách có thể khiến các thôn dân trồng được rau trong mùa đông.” Nhìn ra sự không tin tưởng của Trương Cao Ân, Lưu Ly mỉm cười bảo đảm, muốn cho Trương Cao Ân một viên thuộc định tâm.

Tuy nhiên Trương Cao Ân nghe thấy lời này của Lưu Ly, thấy sự nghiêm túc trong mắt Lưu Ly, dù là Trương Cao Ân kiến thức sâu rộng vẫn khó thể đè nén sự chấn động trong lòng.

Nam nhân của Ly rốt cuộc có thân phận gì? Vậy mà ngay cả mùa đông trồng được rau cũng có thể dạy được cho Ly?

Mùa đông cũng có thể trồng rau, vậy còn có gì là hắn không biết?

Rõ ràng, Trương Cao Ân quy hết công lao lên người của Cố Tại Ngôn, dù sao Lưu Ly đã từng nói bản lĩnh của mình đều là cha của bọn trẻ cho người dạy.

Nếu không, Trương Cao Ân làm sao tin Lưu Ly luôn sống ở trong thôn tự dưng lại có nhiều bản lĩnh như vậy?

Có điều tuy trong lòng Trương Cao Ân biểu thị sự nghi ngờ về thân phận của Cố Tại Ngôn, nhưng lại không hỏi nhiều.

Sống tới từng tuổi này rồi, cái gì nên hỏi cái gì nên hỏi ông ta vẫn biết, có lúc giả bộ điếc nhắm một mắt mở một mắt đối với một số chuyện mới có thể sống lâu.

Lưu Ly không biết suy nghĩ trong lòng của Trương Cao Ân lúc này, đương nhiên nếu biết cô cũng sẽ không sợ.

Dù sao theo cô thấy, lúc đầu ‘cha của bọn trẻ’ trong miệng cô là một người căn bản sẽ không xuất hiện không thể tồn tại, nay thôn dân coi tất cả bản lĩnh của cô là bắt nguồn từ trên người Cố Tại Ngôn thì có thể như nào chứ?

Không phải chỉ là để Cố Tại Ngôn giúp thừa nhận ứng phó là được rồi sao.

Sau khi Trương Cao Ân biết bản lĩnh của Lưu Ly tới từ Cố Tại Ngôn, bèn không nghi ngờ gì nữa, trực tiếp đồng ý.

“Chuyện này ông sẽ nói ở trong thôn, chỉ là mọi người liệu có đồng ý hay không thì ông không thể biết được.” Trồng rau vào mùa đông đối với ông ta mà nói cũng có chút phi lý, huống chi là người trong thôn?

Cho nên đối với chuyện này, ông ta không quá lạc quan.

Lưu Ly gật đầu: “Trưởng thôn gia gia nói với bọn họ là được, nếu nhà ai bằng lòng đi theo cháu trồng rau, thì bảo bọn họ tới tìm cháu là được.”

Cô cũng không trông mong người trong thôn thoáng cái đều sẽ đồng ý chuyện này, dù sao nhà kính đối với mọi người mà nói còn chưa biết.

Con người đối với những chuyện không biết đều sẽ vô thức tránh né, đây cũng là lẽ thường tình.

Đừng nói là một hai nhà sẽ đi theo, dù không có nhà nào đồng ý cũng không phải là chuyện gì lớn, cùng lắm cô làm chuyện này, mọi người nhìn thấy cô thành công, mùa đông năm sau tự nhiên sẽ đi theo.

Có điều, trước mắt vẫn phải chuẩn bị.

“Còn có một chuyện, trưởng thôn gia gia, làm phiền ông nói với mọi người, chỗ cháu bắt đầu từ ngày mai sẽ thu mua một lượng củi lớn, thu mua theo giá ở trên trấn.”

Tuy cô có thể trồng rau từ trong sơn cốc và không gian linh tuyền, nhưng ngoài mặt cũng cần phải có nhà kính.