Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Chương 241




CHƯƠNG 241

Nhưng tìm thấy Bình Bình muộn một ngày, Bình Bình sẽ thêm một phần nguy hiểm, cô không dám dùng an nguy của Bình Bình để mạo hiểm.

“Yên Yên, mẹ không phải muốn bỏ lại con, chỉ là ca ca chịu kinh sợ, cách nhà lại khá xa, mẹ muốn nhanh chóng đón ca ca về nhà đoàn tụ với con.”

Nói xong, Lưu Ly vuốt nhẹ đầu của Bình Bình: “Yên Yên cũng muốn ca ca nhanh trở về, có đúng không?”

Yên Yên gật đầu.

Tuy không nỡ, nhưng cô bé vẫn hỏi: “Vậy mẹ, mẹ phải đi bao lâu?”

“Năm ngày! Nhiều nhất năm ngày thì mẹ nhất định trở về.”

Tuy Yên Yên không muốn rời xa Lưu Ly năm ngày, nhưng cô bé cũng hy vọng ca ca mau chóng trở về, cuối cùng cô bé vẫn gật đầu.

Lưu Ly sớm đã làm xong bữa sáng, sau khi ăn sớm cùng với Yên Yên xong, Lưu Ly đưa Yên Yên tới Trương gia.

Lúc này thời gian còn sớm, người của Trương gia đều ở nhà.

Nhìn thấy Lưu Ly, Trương Đại Tú đứng dậy: “Ly cháu yên tâm, lát nữa ta và người trong thôn tiếp tục đi tìm, nhất định sẽ tìm được Bình Bình.”

Lưu Ly lắc đầu: “Mọi người không cần đi tìm nữa, chuyện của Bình Bình cháu sẽ nghĩ cách.”

Nói xong, Lưu Ly đẩy Yên Yên lên phía trước: “Chỉ là cháu phải ra ngoài một chuyến, muốn gửi Yên Yên cho mọi người, hy vọng mọi người có thể giúp cháu chăm sóc Yên Yên.”

Lời này của Lưu Ly vừa dứt, Trương Đại Tú và Trương Trần Thị đều sững người.

“Lý, cháu đây là muốn đi đâu, cháu…” Trương Trần Thị ngập ngừng muốn nói lại thôi, bà ta thật sự là sợ Lưu Ly vì mất đi Bình Bình mà nghĩ không thông.

Chuyện này cũng không phải chưa từng xảy ra, trước đó ở thôn bên cạnh có một người phụ nữ bởi vì mất con cho nên đã nhảy cầu tự vẫn.

Lưu Ly nhìn ra suy nghĩ của Trương Trần Thị, ũng sớm đã nghĩ xong lời giải thích: “Cha của bọn trẻ có chút mối quan hệ, cháu muốn đi nhờ bọn họ giúp đỡ.”

Trương Trần Thị và Trương Đại Tú nghe vậy, lập tức thở phào.

Cha của bọn trẻ nhìn qua là biết không phải người bình thường, mối quan hệ của cha bọn trẻ nhất định tốt hơn những người như bọn họ tìm kiếm không mục tiêu, vì vậy bọn họ đã nói: “Vậy cháu phải cẩn thận, Yên Yên chúng ta nhất định giúp cháu chăm sóc thật tốt.”

Lưu Ly cảm ơn Trương Trần Thị và Trương Đại Tú, bèn không quay đầu mà rời đi luôn.

Trong cả quá trình, tâm tư của Trương Đại Tú và Trương Trần Thị đều ở chỗ khác, cho nên không có phát hiện trên mặt Lưu Ly có gì khác với lúc bình thường.

Sau khi rời khỏi thôn Đại Vĩ, Lưu Ly trực tiếp đi lên trấn, đi tới một nơi.

Khi người đó nhìn thấy Lưu Ly, còn mang vẻ mặt sửng sốt, có chút không nhận ra.

“Cô… là Ly sao?”

Lúc này, nơi mà Lưu Ly đứng chính là trước cửa tiệm quần áo của Cẩm Nương.

Bởi vì còn sớm, tiệm quần áo mới vừa mở cửa không lâu, cho nên không có khách.