Editor: Cửu Vỹ Hồ
Đều trách nàng đem "nguy hiểm" đều đặt ở những tình tiết AV đã xem, xem nhẹ việc trong đám phim Tiểu Văn gửi cho nàng còn có một bộ là nàng xem một chút sau không có hứng thú nên không xem tiếp, cho nên đến bây giờ mới phát hiện việc nhờ vả này là một hồi cạm bẫy, thêm nữa mỹ thuật lão sư này vốn còn là bằng hữu của nguyên chủ nên nàng lại lơ là cảnh giác.
Lúc này Ngàn Thảo phi thường tưởng niệm cái quần jean vừa mới thay ra, bởi vì trong túi quần còn có cái chích điện phòng thân a...
"Ngàn Thảo, ta không nghĩ ngươi lại sẽ đồng ý đến, vốn tưởng rằng từ lần trước ngươi cự tuyệt ta, về sau hội tận lực lảng tránh cùng ta ở chung đâu" Lí Vũ phảng phất như nhìn nàng mê muội, còn biến thái ở cổ nàng hôn liếm. Hắn nắm Ngàn Thảo hàm dưới bắt nàng hé miệng đón nhận hắn hôn. Cả năm luyện vẽ khiến ngón tay hắn có chút thô ráp mà xoa nắn, ma sát trước ngực nàng, móng tay mới mọc hơi dài còn cố tình gãi vào điểm nhỏ mẫn cảm trên ngực Ngàn Thảo khiến cho nàng sợ run không thôi.
Quả nhiên nữ nhân vật chính trong AV thân thể tố chất đều là mẫn cảm, sinh ra hết thảy đều vì XXOO, giống như là muốn bị chà đạp a. Lí Vũ chạm vào thân thể của nàng khiến gương mặt nàng cũng nhiễm một tầng đỏ ửng, tuy rằng nàng là không tự nguyện nhưng thân thể vẫn như cũ nóng lên, yết hầu đều phát khô, theo quán tính tưởng thân ngâm lên như trong AV.
Lí Vũ vuốt ve gương mặt đỏ ửng của Ngàn Thảo, khàn khàn nói "Ngươi xem, ngươi là muốn ta"
"Không muốn" Ngàn Thảo cực nhanh phủ nhận, nâng chân lên hòng dùng chiêu lúc trước đối phó với Cao Đồ nhưng không ngờ lại bị Lí Vũ bắt được. Hắn nắm giữ cẳng chăn của nàng, dùng sức kéo lên phía trước tách chân nàng vắt qua eo, lại đem nàng dựa vào trên tường, khóe miệng mang theo âm trầm tươi cười: "Từ sau khi bị ngươi cự tuyệt ta mỗi ngày đều ngủ không yên, mỗi buổi tối đều sẽ nghĩ đến ngươi, nhưng là ngươi thì sao? Mỗi lần nhìn thấy ta đều làm bộ giống như chưa phát sinh qua chuyện gì, điều này khiến cho ta thực thương tâm"
Ngàn Thảo kêu khổ không ngừng, nàng căn bản không biết Lí Vũ cùng nguyên chủ thân thể này từng xảy ra chuyện gì, hơn nữa còn đã từng cự tuyệt hắn, cho nên trong nhận thức của nàng đương nhiên là chuyện gì cũng chưa phát sinh qua rồi.
"Buông ta ra! Ta là muốn cùng ngươi làm cái đồng nghiệp tốt mà thôi! Không buông ra ta sẽ kêu người tới!" Ngàn Thảo tay đánh lên người Lí Vũ nói
Đánh nửa ngày cũng không thấy hắn có phản ứng gì, nàng ngẩng đầu lại thấy Lí Vũ đang nhìn mình ánh mắt âm trầm lại tựa tiếu phi tiếu. Trong lòng có chút chột dạ liền nói thêm một câu "Ta gọi người thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng"
"Ngươi cho là ta không biết sao? Ngươi là luyến tiếc rời đi vị hôn phu của ngươi a" Lí Vũ ánh mắt như xà nhìn thẳng nàng, không kiêng nể gì tay vuốt dọc theo sống lưng một đường xuống phía dưới dừng lại tại cặp mông đẫy đà "Ngươi nói xem, nếu ta cho hắn biết ngươi cùng nam nhân khác phát sinh quan hệ, hắn liệu còn muốn ngươi nữa hay không? Hơn nữa ngươi là một lão sư, được phân về từ trên thành phố, là một cái lão sư ưu tú, tiền đồ rộng mở, ngươi sẽ đem người kêu đến khiến bản thân thân bại danh liệt sao?"
Dù Lí Vũ không nói như vậy Ngàn Thảo cũng thật sự chưa chắc sẽ dám gọi người, đằng này nghe lời hắn nói nàng lại càng có cảm giác kêu người tới thì bản thân đích xác sẽ chịu thiệt thòi. Lập tức nghĩ đến một chiêu "Vậy nếu ngươi không thả ta ra ta sẽ cắn lưỡi tự sát"
Chỉ có thể nói là Quỳnh Dao a di đối nàng ảnh hưởng thực rất sâu đi...
"Cắn lưỡi tự sát?" Lí Vũ cười lại càng âm trầm hơn "Thử xem a" Dứt lời liền nắm hàm dưới Ngàn Thảo hôn trụ nàng, đầu lưỡi tiến vào khoang miệng không ngừng khuấy đảo. Ngàn Thảo không thể hô hấp chi ngô vài tiếng, tuy rằng nàng vừa rối nói cắn lưỡi tự sát chỉ là hù dọa mà thôi nhưng lúc này nàng phát hiện bản thân thật sự cắn không đến nổi đầu lưỡi.
Cái khó ló cái khôn, nàng rốt cục cầm tượng thạch cao bên cạnh, ngẩng đầu lên định hung hăng ném về phía Lí Vũ, không ngờ hắn liền sớm kết thúc nụ hôn cho nên đã phát hiện hành động quấy nhiễu của nàng.
Cướp đi tượng thạch cao trong tay Ngàn Thảo, Lí Vũ lau đi nước bọt của hai người còn dính trên miệng, ánh mắt có chút đục ngầu chứa đầy dục vọng "Ngươi nghĩ là ta sẽ bắt buộc ngươi sao? Ta là muốn chờ chính ngươi tự mình tìm đến nga"
Ngàn Thảo giật mình, cằm xém chút rơi xuống đất
Có nhầm không vậy? Đây không phải là cái AV tình tiết sao? Tên cầm thú này làm sao lại hảo tâm đem nàng thả ra?
Bất quá dù có nghi ngờ, Ngàn Thảo cũng không rảnh mà suy nghĩ tiếp. Nàng nhanh chóng kéo tấm vải lên che đi bản thân sau đó phi thân vào trong phòng nhỏ lấy tốc độ siêu cấp mặc lại quần áo. Đợi mặc xong, nàng lại mải mốt lấy tốc độ tên bắn chạy ra khỏi phòng tranh
"Đúng rồi Ngàn Thảo, vừa rồi trong phòng thay đồ ta có an bài cái camera, cảnh ngươi lõa thể có lẽ đều bị ta chụp lại đi" Lí Vũ chậm rãi nói, cùng Ngàn Thảo tốc độ tựa như hai cái trạng thái đối lập.
Ngàn Thảo đang chuẩn bị mở cửa đi ra ngoài nghe vậy căm phẫn quay đầu lại "Cái gì?"
"Ta nói rồi, ta sẽ không bắt buộc ngươi, nếu Ngàn Thảo muốn lấy lại những bức ảnh này hoặc là không nghĩ nó được phát tán trên lớp thậm chí là trong toàn trường thì..." Lí Vũ dừng lại một chút "Liền tới tìm ta đi, sau đó chỉ cần đáp ứng cái yêu cầu của ta là có thể lấy lại đám ảnh này rồi" Nói tới đây Lí Vũ còn biến thái liếm liếm môi, khiến cho Ngàn Thảo một trận rùng mình.
Ngàn Thảo trong lòng phỉ nhổ vài tiếng, quả nhiên AV vẫn là AV, làm gì có chuyện đối mặt với tình tiết XXOO lại dễ dàng buông tha. Càng đáng xấu hổ là Lí Vũ còn nói hắn sẽ không bắt buộc nàng! Nếu dùng ảnh chụp uy hiếp nàng không tính là bắt buộc thì cái gì mới gọi là bắt buộc đây?
"Ta vốn định cho ngươi suy nghĩ một tuần. Thế nào, hiện tại đã có lựa chọn?" Lí Vũ nhìn Ngàn Thảo đang đứng ở cửa lộ ra ánh mắt giận dữ, tựa tiếu phi tiếu đi về phía nàng.
Này là cái chuyện gì a! Nhìn cái tên sắc ma đang từng bước từng bước tiến lại gần, Ngàn Thảo nửa giây cũng không muốn ở lại trong này, mải mốt mở cửa chạy ra ngoài, nhớ tới lời uy hiếp vừa rồi của Lí Vũ lại không khỏi đau đầu. Chuyện kiểm tra thi cử gì đó đã đủ giày vò, hôm nay lại còn xuất hiện thêm cái đồng nghiệp háo sắc, càng đau đầu là nàng thế nhưng lại bị hắn bắt được nhược điểm, Một tuần thời gian suy nghĩ đối sách, nếu như không nghĩ ra được cách gì kêu nàng sống tiếp thế nào a? Chẳng lẽ lại giẫm lên vết xe đổ như nữ chính AV?
.....
Trở về nhà, Ngàn Thảo vô lực ném túi xách lên sofa, trong phòng bếp truyền đến mùi rau xào thơm phức nhưng nàng hôm nay thực không có tâm tình nào mà thưởng thức a.
Ngả người lên ghế, nàng bắt đầu lục lọi lại tất cả những tình tiết AV đã xem hòng tìm đối sách. Có bộ nàng chính là chăm chú cẩn thận xem, có bộ lại luôn mau chóng tua đến đoạn kích tình cho nên đối với diễn biến trong phim không có nhiều ấn tượng, chuyện lần này cho nàng rút ra cái bài học đó là --- --- xem AV cũng phải tôn trọng sáng tác của đạo diễn nha! Kích tình cái gì ngàn vạn lần không nên nhảy cóc mà xem! Tình tiết hoang đường thì thế nào? Nhân vật chính bộ dáng khó coi thì thế nào? Xem nhẹ diễn biến chỉ xem kích tình là sẽ xảy ra đại họa a!
Cuối cùng không phụ công nỗ lực của Ngàn Thảo, nàng rốt cục nhớ được một đoạn ngắn AV, tuy rằng vụn vặt không rõ ràng, trật tự cũng cần phải sắp xếp lại, nhưng là nàng có tin tưởng có thể tìm ra manh mối.
Nghĩ đến đây, Ngàn Thảo lại cảm thấy phiền muộn, nàng cư nhiên lưu lạc đến độ phải đi nghiên cứu nguyên nhân hậu quả XXOO của người khác T.T, cái cuộc sống như thế này không biết đến bao giờ mới kết thúc đây. Đại khái nếu có một ngày nàng thoát khỏi thế giới này có lẽ là trên tinh thần sẽ đối với cái chuyện XXOO mà bách độc bất xâm mất!
Đúng lúc này sofa bên cạnh trầm xuống, Ngàn Thảo phục hồi lại tinh thần, phát hiện Tân Xuyên đã ngồi xuống bên cạnh, trên người hắn còn đang đeo tạp dề, hai tay vẫn còn bọt nước chưa khô, ánh mắt nhìn nàng ôn nhu mà lại thâm tình.
"Hôm nay sao lại về trễ như vậy, đói bụng sao, ta đã làm xong cơm rồi" Tân Xuyên hỏi
Đại khái là mỗi cái trượng phu đi làm về đều hi vọng có thê tử ở nhà ôn nhu hiền lương làm cơm canh chờ sẵn đi, vậy mà hành động này của hắn không thể nghi ngờ là làm Ngàn Thảo hết sức cảm động. Bất quá có thể bởi vì bị đổi vai trò, nguyên bản người nên đứng ở phòng bếp bận rộn nhẽ ra phải là nàng nên Ngàn Thảo trong lòng dấy lên chút áy náy.
"Có lẽ về sau ta đều sẽ phải về muộn, bởi vì trường học gần đây mới mở thêm lớp phụ đạo buổi tối, ta đều phải đi dạy đến 10 giờ mới xong"
Tân Xuyên hơi nhíu nhíu mày, làm như đối với việc phụ đạo buổi tối có chút bất mãn: " Vậy sau khi tan tầm ta sẽ đi đón ngươi"
Vốn Ngàn Thảo là muốn yêu cầu Tân Xuyên đi đón nàng, bởi vì nàng thật kiêng kị đám đồng nghiệp, học sinh hoặc là cả đám qua đường Giáp Ất Bính Đinh háo sắc a, nếu như Tân Xuyên đón nàng là cái bảo đảm tốt nhất. Không nghĩ đến lúc này Tân Xuyên lại chủ động nói ra, nàng càng cảm thấy vui mừng, kích động ôm lấy tay của hắn "Lão công, ta muốn ăn cơm~"
Không có biện pháp, Ngàn Thảo đối với đồ ăn là ham mê, hơn nữa thèm ăn cũng là một loại biểu hiện nàng đang vui vẻ nha. Hôm nay bởi vì có quá nhiều chuyện đả kích, Ngàn Thảo luôn ủ rũ, không phấn chấn lên nổi, cũng chẳng thiết ăn uống gì, lúc này nhưng lại nhanh chóng khôi phục. Đây khẳng định cũng là một loại sức quyến rũ của Tân Xuyên đi.
Nàng có lẽ đã dần dần bị Tân Xuyên hấp dẫn, hơn nữa hắn lại còn là vị hôn phu của mình, vốn nên như vậy...
Cơm nước xong, Ngàn Thảo mang giáo án ra nghiên cứu, lại lâm vào bực bội
Ngày mai là bắt đầu khóa học phụ đạo rồi, nàng còn có thể giảng cái gì cho đám học sinh kia đây? Coi như xong! Chờ bị đuổi việc thôi! Không, là nàng đi từ chức mới phải.
Tính ra từ chức cũng rất tốt, nàng cũng không cần cả ngày canh chừng đám cầm thú giáo sư cùng lang sói nam sinh suốt ngày như hổ rình mồi.
Nhìn thấy Ngàn Thảo than thở, Tân Xuyên buông bản vẽ trong tay, đi đến sau lưng ôm lấy nàng, nhìn lướt qua giáo án "Làm sao vậy? Dạy học gặp vấn đề gì khúc mắc sao?"
"A... chính là trường học muốn nâng cao thành tích của đám học sinh, ta lại không biết làm thế nào để lên lớp giảng cho bọn hắn dễ tiếp thu..." Ngàn Thảo lung tung nói cũng không nghĩ Tân Xuyên lại tiến đến chăm chú xem giáo án trong tay nàng "Di? Mới dạy đến đây thôi sao?"
Ngàn Thảo ho khan hai tiếng "Đương nhiên là không, đã học đến chương 7, chỉ là ta lên lớp đều dạy theo cảm hứng nên không có viết giáo án"
Nàng đương nhiên từ khi xuyên qua đến bây giờ đều không có viết giáo án, còn phần giáo án viết nội dung dạy học tinh tế lại tỉ mỉ trước đó đại khái là do nguyên chủ trước kia viết đi
"Chương 7 a..." Tân Xuyên lật qua lại quyển sách Toán học, cũng ngồi bên cạnh nàng cùng nghiên cứu. Trong lúc Tân Xuyên bận suy nghĩ Ngàn Thảo bắt đầu quay sang xem xét bản vẽ của hắn, mặt trên vẽ một cái thiết kế tòa nhà, cơ hồ từng chi tiết đều tính toán hết sức tỉ mỉ, hơn nữa bên cạnh còn ghi lại rất nhiều công thức tính toán.
Ngàn Thảo luôn luôn bội phục những người am hiểu những lĩnh vực mà nàng không thông thạo, nhìn đến những công thức toán học này, Ngàn Thảo ánh mắt nhìn Tân Xuyên nhất thời trở nên lấp lánh, tràn đầy hi vọng.
Lát sau Tân Xuyên theo sách toán học của Ngàn Thảo ngẩng đầu lên "Nghe ngươi nói đám học sinh kia đại đa số đều rất kém toán học, xem ra nền tảng không vững, ngươi nên giảng lại cho bọn hắn một ít kiến thức cơ bản đi, có thể miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn là tốt rồi"
"Giảng như thế nào?"
Tân Xuyên chỉ vào sách nhẫn nại giảng giải "Nơi này ta đã khoanh tròn lại còn có những trang ta đã đánh dấu, ngươi tập trung giảng cho bọn hắn những công thức này là không thành vấn đề!"
Ngàn Thảo "..."
Ngàn Thảo sợ Tân Xuyên nhìn thấu bản thân không rành về toán học, liền dừng một chút cẩn thận nói "Những gì ngươi nói ta đương nhiên minh bạch, ta chính là băn khoăn cái phương thức giảng bài, ngay cả một bài toán đơn giản ta giảng sẽ lại trở nên phức tạp, cho nên ta đang nghĩ làm thế nào để đem bọn chúng giảng một cách đơn giản ngắn gọn hơn, khiến cho học sinh dễ ghi nhớ"
Tân Xuyên cũng không nghi ngờ gì, hắn như trước nhẫn nại giảng giải cho nàng, cuối cùng đem sách toán học vì Ngàn Thảo chia làm 26 phần, cũng giải thích cho nàng "Một ngày ngươi dạy một phần, vừa vặn 26 ngày còn lại 4 ngày thì ôn tập cho bọn hắn, sắp xếp như vậy có lẽ là tương đối ổn thỏa"
Tiếp đến hắn mở ra trang đầu tiên "Trước ngươi hãy nhìn phần này đi, bên trong tổng cộng có 4 điểm cần lưu ý, ngày đầu tiên ngươi chỉ cần giảng lại 4 cái ví dụ mẫu tương ứng là được rồi. Cái ví dụ đầu tiên.. Ân... Muốn giảng đơn giản hơn thì không bằng liền cùng bọn hắn giảng như thế này đi..." Tân Xuyên nhẹ nhàng ngồi phân tích cho Ngàn Thảo khiến nàng có cảm giác như lại một lần nữa trở lại thời học sinh, mà Tân Xuyên chính là lão sư của nàng. Có điều vị lão sư này so với lão sư của nàng lúc trước quả thật còn tốt hơn gấp mấy trăm lần nha!