Truyện chỉ đăng tại 𝓦𝓪𝓽𝓽𝓹𝓪𝓭 @tieucamap210
__________
Trên một con đường chính lớn dẫn tới nhiều khu vực khác nhau, mọi người nhìn thấy hai bóng dáng hết sức lạ lùng, nói đúng hơn chỉ có một bóng dáng khiến người ta chú ý, người còn lại là bởi vì đi cùng, cộng thêm cái tên cũng rất bắt mắt.
Hình ảnh trước mắt mọi người lúc này chính là có một người đàn ông mập mạp xấu xí, da đen môi dày thâm, đang dáo dác nhìn xung quanh, bên cạnh là một thiếu niên trắng trẻo xinh đẹp vừa đi vừa giới thiệu các toà nhà cho người đàn ông. Phía trên đầu hai người có chữ 'Chó Má' và 'Hoa Sen Trắng', cảnh tượng này hết sức kỳ dị.
Đây là con đường chính, từ con đường này có thể đi tới nhiều nơi, chẳng hạn như khu vực mua sắm, hay khu vực thi đấu đều có thể từ con đường này đến. Cũng vì thế trên đường này có rất nhiều người đi lại, với cái kiểu tạo hình như vậy của Châu Thanh không gây người chú ý mới là lạ.
Trước tiên Trần Dương Linh dẫn Châu Thanh tới khu vực mua sắm, tại đây có rất nhiều cửa hàng, nào là quần áo, trang sức, đồ dùng trong nhà, tất cả đều có đầy đủ. Những thứ này có thể dùng tinh tệ để mua, sau đó cửa hàng sẽ gửi hàng đến tận nhà, rất tiện lợi. Nhưng cũng có một số nơi dù có đặt hàng cũng không thể giao tới, chẳng hạn như học viện Magnus.
Khu thương mại mua sắm trên Mạng Đế Quốc so với khu thương mại ngoài đời còn đông người hơn, không khí vui tươi nhộn nhịp hẳn ra. Nhưng cũng đúng, dù sao mọi người đều bận rộn thăng cấp ma pháp, hoặc là luyện tập kỹ năng mới, phần lớn đều sẽ không có thời gian dạo chơi. Những người ở khu thương mại bên ngoài hầu như đều là người thường hoặc thiên phú thấp, vô duyên với ma pháp mới rảnh rỗi như vậy. Còn lại đều sẽ lên Mạng Đế Quốc đặt mua giao tận nhà, vừa tiện lợi vừa tiết kiệm thời gian.
Ngoài ra khu thương mại mua sắm trên Mạng Đế Quốc cũng rộng rãi đẹp hơn nhiều, dù sao đây cũng là mạng ảo, muốn tạo cái gì cũng dễ dàng. Như cái cửa hàng trước mặt Châu Thanh đây, bay lơ lửng trên không trung, phía dưới là hàng cầu thang làm từ mây, bước lên rất mềm mại êm chân, kiểu tạo mộng mơ nên rất được các thiếu nữ yêu thích.
Dạo một vòng khu mua sắm, càng lúc càng nhiều người nhìn hai người, chủ yếu là nhìn Châu Thanh, vì vậy cậu quyết định đi mua một cái áo choàng trùm đầu.
"Xin chào, xin hỏi ngài muốn mua cho mình hay cho nhân vật?" Nhân viên phục vụ của cửa hàng này là một người máy, vì thế khi nhìn thấy Châu Thanh cũng không có phản ứng gì, làm theo lập trình cài sẵn mà hỏi cậu.
Mua cho mình nghĩa là mua cho bản thân mình ngoài đời, mua cho nhân vật là mua cho nhân vật ảo trên Mạng Đế Quốc.
Châu Thanh không cần suy nghĩ liền nói: "Nhân vật."
"Tổng cộng 10 tinh tệ." Người máy nói.
Rẻ như vậy? Châu Thanh ngạc nhiên với giá tiền.
Tuy chỉ là áo choàng đen đơn giản, nhưng chất liệu không tồi chút nào, ít nhất theo cậu thì là rất tốt.
Như nhìn ra suy nghĩ của cậu, Trần Dương Linh liền một bên giải thích: "Áo này cũng là một chuỗi dữ liệu mà thôi, nếu là mua cho bản thân cậu thì giá không thấp như vậy."
Châu Thanh gật đầu đã hiểu.
Mua khăn choàng xong, Châu Thanh mặc vào, lúc này mới không bị người khác nhìn nữa, tuy rằng cái tên vẫn còn nổi bật nhưng so với thân hình thì tốt hơn nhiều. Dù sao thì cũng có rất nhiều người đặt tên bựa, nhưng nhân vật như Châu Thanh thì rất ít.
Tiếp đến Trần Dương Linh dẫn Châu Thanh tới Tháp luyện tập. Như tên gọi, đây là nơi nhiều người tới nhất để luyện tập luyện khí hoặc luyện đan. Tại đây có tất cả nguyên liệu, chỉ cần bỏ ra một ít tinh tệ thuê 1 căn phòng, bên trong căn phòng ấy sẽ có đầy đủ thứ cho một luyện khí sư hoặc đan pháp sư.
Tháp luyện tập này chủ yếu là giúp luyện khí sư và đan pháp sư có cảm giác luyện khí, luyện đan, dù thứ họ luyện chỉ là một chuỗi dữ liệu nhưng luyện nhiều lần cũng thuần thục hơn, khi luyện bên ngoài cũng sẽ quen tay, dễ dàng hơn một chút xíu.
Nhưng dù sao cũng chỉ là một chuỗi dữ liệu, tuy rằng luyện đan thành công nhưng chưa chắc bên ngoài có thể thành công.
Ngoài ra lý do nơi này trở thành nơi giảng dạy của giáo sư là bởi vì tại nơi này mọi người có thể xem quá trình luyện đan, mọi người có thể xem bên trong đan lô đang xảy ra chuyện gì, điều mà luyện đan bên ngoài không thể làm được.
Giáo sư muốn học viên biết cách làm thế nào để tăng tỷ lệ thành công thành đan, cũng như muốn biết trình độ luyện đan của các học viên như thế nào.
Đế Quốc tương đối chú trọng Đan pháp sư và Luyện khí sư, đây là hai nghề rất thiếu nhân lực, đặc biệt là Đan pháp sư.
Hệ mộc rất ít, người sở hữu hệ mộc có thể trở thành Đan pháp sư cao cấp lại càng hiếm.
Đan pháp sư sơ cấp rất nhiều, trung cấp thì nằm khoảng tầm trung, cao cấp lại rất ít.
Trần Dương Linh chỉ vào một cái máy gần đó, nói với Châu Thanh: "Đây sẽ là nơi dạy học của các giáo sư, cậu có thể dùng cái máy này để tìm số phòng học."
Trần Dương Linh biết Châu Thanh mù mịt công nghệ nên hắn giải thích cho cậu, đỡ phải tới lúc đó cậu không biết rồi bỏ lỡ tiết học. Cậu không như hắn, từ nhỏ đã tiếp xúc với Mạng Đế Quốc, xem như cũng rành hơn cậu.
Đối với việc làm của Trần Dương Linh, Châu Thanh rất cảm kích. Cậu thấy mình rất may mắn khi có một người bạn như Trần Dương Linh, cũng biết hắn thật sự là thật lòng với cậu.
Kiếp trước cậu là một đại đan sư, lại không có nhan sắc, bạn bè lại chẳng có mấy ai, hầu như mọi người đều nịnh nọt lấy lòng cậu, chỉ mong muốn cậu luyện giúp họ loại đan này, loại đan kia, loại sự tình như vậy Châu Thanh không cần.
Lại nói nguyên chủ tuy rằng là con cháu thế gia nhưng có mấy ai quan tâm đến tên phế vật như cậu ta, là con của gia chủ nhưng đến cả người hầu cũng có thể khinh, đến nổi Mạng Đế Quốc là một thường thức cơ bản, người có chút tiền là có thể mua được một máy đầu não mà cậu ta cũng không biết.