Xuyên Đến Thanh Lâu Thành Đầu Bảng

Chương 47: Hoan ái trong xe ngựa (H)




“Từ xưa đến nay Nam thành là nơi sinh ra mỹ nhân, nếu chàng dám chơi đùa Vương mỹ nhân, Lý mỹ nhân trở về, coi chừng ta cắt tiểu Lăng Lăng của chàng!”

Phạm Vệ Lăng chỉ cảm thấy giữa háng chợt lạnh, không tự chủ rùng mình.

“Không dám không dám. Nếu ta thật sự có tâm tư mang gì mỹ nhân gì trở về, cũng sẽ không mang nàng đi cùng phải không? Cho nên, nàng phải ở bên cạnh ta, một tấc cũng không rời bảo vệ ta, những oanh oanh yến yến kia nếu dám nhào tới, nàng hãy tiêu diệt các nàng ấy đi! Được không?”

Thẩm Uyển bật cười, thời gian mang thai cảm xúc của nàng lúc nào cũng không ổn định, Phạm Vệ Lăng luôn nghĩ ra cách để dỗ nàng.

Phạm Vệ Lăng thấy nàng cười, kéo nàng vào trong ngực, sờ khuôn mặt nhỏ có tính đàn hồi của nàng: “Đoạn đường này rất vất vả, nếu thân thể của nàng khó chịu thì nói cho ta biết, đừng gắng gượng chịu đựng một mình, biết không?”

Thẩm Uyển ngoan ngoãn gật đầu, không khỏi có chút cảm động.

——

Trên đường đi không tính là vất vả, nhưng thực sự có chút buồn chán, Phạm Vệ Lăng nhìn Thẩm Uyển ở trong ngực, trái tim không khỏi ngứa ngáy. Duỗi tay xuyên qua dưới nách nàng, chui vào chỗ bên cạnh vạt áo, nắm lấy nơi mềm mại đẫy đà của nàng, nhẹ nhàng nắn bóp.

“Ưm hừ… Chàng làm gì vậy?”

“Xuỵt, đừng nhúc nhích, ta sờ một chút, cho đỡ thèm.”

Bởi vì thời gian mang thai của Thẩm Uyển hai người đều phải kiềm chế, lúc không nhịn được, Thẩm Uyển cũng sẽ cho hắn dùng tay hoặc dùng miệng. Nhưng bây giờ bọn họ đang ở trong xe ngựa, bên ngoài xe ngựa là đội quân đi theo, chuyện này nếu như bị phát hiện, hắn là Hoàng Thượng không cần thể diện cũng được, nàng là Hoàng Hậu chẳng lẽ không cần thể diện sao?

Thẩm Uyển muốn vùng ra, nhưng cả người đều bị hắn giữ lại, bao vây chặt chẽ, hoàn toàn không có cách nào trốn thoát.

“Lăng, không được… Ưm… Bên ngoài có người… Ưm a… Không…”

Phạm Vệ Lăng thấy bộ dáng hơi kháng cự của nàng, lại cảm thấy càng kích thích hơn, ngón tay vê và giày vò hạt đậu đỏ của nàng.

“Uyển Uyển, vú của nàng hình như lớn hơn.” Phạm Vệ Lăng sáp đến, nhẹ nhàng nói ở bên tai nàng, có lẽ vì kiềm chế dục vọng, nên giọng nói trầm thấp của hắn có chút khàn khàn.

Hơi thở phun vào lỗ tai của nàng, cảm giác ngứa ngáy lập tức khiến Thẩm Uyển đỏ mặt.

“Thật mềm… Thật lớn… Uyển Uyển, ta rất thích vú của nàng.” Lời nói dâm mỹ không ngừng truyền vào tai…

“Ưm… Ư a… A ha…” Những cơn khoái cảm đánh thẳng vào lý trí của Thẩm Uyển.

Trong lúc lôi kéo, y phục của Thẩm Uyển sớm đã rơi lả tả ở bên cạnh, thân thể lành lạnh, không tự chủ dựa sát vào cơ thể nóng hổi của Phạm Vệ Lăng…

“Uyển Uyển… Nàng thật xinh đẹp…”

Thẩm Uyển tách hai chân ra, ngồi ở trên hai chân của Phạm Vệ Lăng, cách lớp y phục mỏng manh của hắn có thể cảm nhận rõ ràng côn th*t sớm đã vô cùng cứng rắn. Hoa huy*t để ở trên côn th*t nhẹ nhàng cọ xát, dẫn tới Phạm Vệ Lăng kêu lên một tiếng.

“Uyển Uyển, bây giờ nàng đang dụ dỗ ta sao?”

“Là chàng dụ dỗ ta trước, hôm nay chàng không thao ta thoải mái, đừng nghĩ xuống được xe ngựa.” Thẩm Uyển cởi đai lưng hắn ra, lôi côn th*t ở trong quần trong ra ngoài, côn th*t to lớn nóng bỏng ngẩng đầu đứng lên, mắt ngựa trên quy đ*u hồng nhạt đang phun chất nhầy trong suốt ra bên ngoài.

Một tay Phạm Vệ Lăng ôm Thẩm Uyển, một cái tay khác đỡ lấy côn th*t của mình nhắm ngay hoa huy*t.

“Uyển Uyển, ta sợ nàng bị thương, tự nàng tới.”

Phạm Vệ Lăng nuốt một ngụm nước bọt, hắn đang cố hết sức kiềm chế dục vọng của mình.

Thẩm Uyển gật đầu, đôi tay vòng qua cổ hắn, chân đạp ở trên đệm, từng chút để cho cơ thể của mình từ từ hạ xuống, cho đến khi cả cây côn th*t đều nhét vào trong hành lang của mình.

“Ư… Lăng, côn th*t thật lớn…” Trải qua một trận lăn lộn, khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Thẩm Uyển đã đỏ bừng, sớm đã không kiềm chế được tình dục trong cơ thể, ngồi xổm lên xuống.

Phạm Vệ Lăng nâng cặp mông đầy đặn của nàng, lần lượt chuyển động phần eo, phối hợp với động tác của nàng, toàn bộ đầu cũng vùi vào ngực nàng, liều mạng liếm mút đầu v*, mùi sữa thơm ngon thấp thoáng kích thích thần kinh của hắn, khiến hắn yêu không rời “Miệng”.

“Uyển Uyển, ô ừ… Vú lớn thật là thơm… Ừm ô…” Hắn ngậm đầu v*, đầu lưỡi mềm mại không ngừng quét qua đầu v* đứng thẳng.

Thẩm Uyển chỉ cảm thấy tình dục càng mãnh liệt hơn, động tác càng lúc càng nhanh, côn th*t ở trong cơ thể ra ra vào vào, cọ xát điểm mẫn cảm trong cơ thể, nàng cắn chặt môi dưới của mình, không dám để mình phát ra tiếng vang quá lớn.

“Ừm ô… Lăng, thật thoải mái… Côn th*t lớn… Thao ta thật thoải mái a…”

Bỗng nhiên, cửa sổ xe phát ra tiếng “Thùng thùng thùng”, Thẩm Uyển sửng sốt, trái tim nhỏ đập bịch bịch, Phạm Vệ Lăng cực kì bất mãn với động tác dừng lại của Thẩm Uyển, phần eo đẩy đẩy ra hiệu cho nàng tiếp tục.

“Chuyện gì?”

“Hoàng Thượng, phía trước có đoạn đường rất gập ghềnh, có lẽ sẽ hơi tròng trành. Có muốn đi đường vòng không?”

Phạm Vệ Lăng nhếch đôi môi mỏng lên: “Không cần, đi chậm một chút là được.”

“Vâng.”

Phạm Vệ Lăng tiếp tục chôn đầu ở trước ngực của Thẩm Uyển, bộ ngực mềm mại co dãn giống như điểm tâm của thợ làm điểm tâm đẳng cấp trong cung đình làm ra, óng ánh trong suốt, thơm ngọt ngon miệng.

Thẩm Uyển nhẹ nhàng lắc lư phần eo, bộ ngực đẫy đà quét qua má của Phạm Vệ Lăng, cặp mắt mị hoặc dường như muốn câu hồn hắn.

“Tới, chúng ta tiếp tục.” Phạm Vệ Lăng vỗ nhẹ lên mông của nàng.

Thẩm Uyển cười, tiếp tục ngồi xổm lên xuống trên côn th*t …