Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 90: Thế mà không nói cho hắn biết




Lại qua hai ngày.

Úc Uyển Chi thấy người của lão Lục gia, vẫn không để trượng phu tới đón nàng ta. Lúc này rất tức giận, đồng thời cũng ngồi không yên, vì thế bảo Úc lão lục đi đưa tin cho Lục Thanh Vinh, để đối phương tới đón nàng ta về nhà.

Lục Thanh Vinh nhận được tin tức, trước tiên liền đi theo cậu em vợ đến Úc gia.

Vốn dĩ hắn muốn đón vợ về nhà sớm mấy ngày, muốn vô cùng. Nhưng thê tử lại nói, sợ mẹ hắn sau khi biết được sẽ không vui, không muốn hắn bị lão thái thái mắng, để hắn đợi thêm mấy ngày.

Trên xe ngựa.

Úc lão lục thấy dáng vẻ vội vàng của tỷ phu thì biết đối phương để ý tỷ tỷ hắn cỡ nào.Trong lòng cũng không khỏi rất bội phục thủ đoạn của tam tỷ nhà mình.

Trước kia gả đến Chu gia, liền dỗ dành tỷ phu trước của hắn cái gì cũng nghe nàng, còn châm ngòi khiến tỷ phu trước chèn ép cả nhà đệ đệ. Nếu không phải tỷ phu trước đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn qua đời thì người bị Chu gia bị đuổi ra khỏi cửa cũng không phải mẹ con tỷ tỷ mà là cả nhà Chu lão nhị.

Tiếp theo với thân phận quả phụ, trèo cao với Lục Thanh Vinh đã là tú tài, cũng dỗ được Lục Thanh Vinh cưng chiều nàng như bảo bối, bằng không với tướng mạo tài học và thân phận như Lục Thanh Vinh, muốn tái giá, hoàng hoa khuê nữ mười bảy mười tám tuổi xinh đẹp, đều có không ít người muốn gả.

Tam tỷ của hắn rất giỏi, ăn chắc tỷ phu hiện tại, cho nên khi Tam tỷ lần đầu tiên bị Chu gia đuổi về nhà mẹ đẻ, mấy phòng khác không bao lâu đã bắt đầu nhăn mặt. Mấy tẩu tử bắt đầu bắt bẻ ghét bỏ Tam tỷ.

Mặc dù trong lòng hắn cũng có chút ghét bỏ Tam tỷ bị đuổi ra ngoài, còn mang hài tử về nhà mẹ đẻ cọ ăn nhưng không có biểu hiện ra ngoài, còn dặn dò thê tử không được biểu lộ ra.

Quả nhiên, không bao lâu sau, Tam tỷ lại xoay người, cuộc sống trôi qua còn tốt hơn trước kia, cũng bởi vậy mà càng coi trọng và tín nhiệm đối với tiểu đệ như hắn.

Lục gia có một người chuyên chăn ngựa, cho nên lúc này người đánh xe bên ngoài, hai người ngồi ở trong xe.

Úc lão lục nhìn Lục Thanh Vinh cười nói: “Tỷ phu, nhang muỗi nhà các ngươi làm thật tốt, hôm qua ta mua mấy khay về, người trong nhà đều thích.”

Hôm qua hắn nhờ người khác giúp đỡ, đi mua mười khay nhang muỗi về thử. Hiệu quả quả thật rất tốt, sau khi đốt hắn không nghe thấy tiếng muỗi kêu nữa, cũng không bị đốt tiếp nữa.

Khó trách Lục gia khay nhang muỗi ở trên chợ, sinh ý sẽ tốt như vậy, cũng càng kiên định tâm tư muốn lấy được phối phương nhang muỗi.

Lục Thanh Vinh ngẩn người: “Nhang muỗi nhà chúng ta làm?”

Hôm qua sau khi hắn nghe nói chuyện nến trúc và nhang muỗi, liền mời người đi hỏi thăm Huyện lệnh và Kỷ lão gia mua ở đâu.

Nghe được là có người đưa cho hai người, trên chợ có người đang bán một loại nhang muỗi giá rẻ khác nhưng hẳn là xuất từ cùng một nhà.

Hắn còn chuẩn bị hôm nay đi chợ xem thử, thuận tiện mua hai khay rẻ tiền thử xem. Cho nên nghe được lời của cậu em vợ, lúc này mới giật mình cùng có chút không hiểu.

Úc lão lục vừa nhìn liền hiểu, tỷ phu thật đúng là không biết chuyện Lục gia khay nhang muỗi, không khỏi thở phào nhẹ nhõm, càng có chút kích động, chính là muốn tỷ phu không biết, như vậy sau khi phát hiện Lục gia giấu diếm, tỷ phu mới tức giận, thân cận và tín nhiệm Úc gia bọn họ hơn.

Hắn cũng làm bộ kinh ngạc hỏi: “Tỷ phu, ngươi không biết chuyện Lục gia đang bán cây nến và nhang muỗi sao?”

Sắc mặt Lục Thanh Vinh âm tình bất định: “Ta biết chuyện bán nến.”

Hắn không khỏi hỏi: “Ý của ngươi, nhang muỗi trong huyện thành là nhà chúng ta bán?”

Hắn chưa từng nghe qua chuyện này.

Lục gia không có khả năng có công thức nhang muỗi gì. Nếu không đã sớm làm rồi. Chẳng lẽ cũng là người đi buôn kia mang cho nhà mình bán? Điều khiến hắn rất không vui chính là người trong nhà thế mà không có chủ động nói cho hắn biết.

Úc lão lục gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa còn là lão Lục gia ngươi làm ra. Lục gia không chỉ bán, hai ngày nay bọn họ còn ở trong thôn dùng tiền thu Ngải thảo và quả Thông, nói hai thứ này chính là thứ làm nhang muỗi. Nhưng khẳng định còn có những thứ khác, bằng không những nhà khác trong thôn cũng có thể làm ra nhang muỗi.”

Sau khi hắn nghe nói, cũng dùng Ngải Thảo và quả Thông thử qua mấy lần.

Làm ra nhang muỗi, màu sắc không đúng, cũng không có hiệu quả, cho nên nhang muỗi khẳng định có những thứ khác, dựa vào chính mình căn bản không làm ra được, còn phải lấy được công thức.

Lục Thanh Vinh sửng sốt, hiển nhiên vô cùng giật mình và bất ngờ.

“Ý ngươi là, nhang muỗi kia là nhà chúng ta tự mình làm?” Sao có thể như vậy?

Úc lão lục có thể đoán được ý nghĩ của hắn: “Đúng vậy, không chỉ là nhang muỗi, cây nến rẻ tiền kia, cũng là nhà các ngươi làm ra.”

Hắn cố ý hỏi: “Tỷ phu, huynh không biết sao?”

Sắc mặt Lục Thanh Vinh càng khó coi hơn, giọng điệu cũng có chút cứng ngắc: “Gần đây ta đều không về nhà cũ, cho nên không biết. Ngươi biết ai dẫn đầu không?”

Úc lão lục trả lời: “Là tức phụ Ngũ Lang.”

Trong lòng Lục Thanh Vinh sinh ra một loại ý nghĩ quả nhiên là như thế. Xem ra nha đầu kia thật sự có chút kỳ ngộ.

Lúc này cũng có chút hoài nghi, nha đầu chết tiệt kia có phải thật sự hầu hạ ở bên cạnh thần sông hay không. Nếu không một kẻ ngu, làm sao có khả năng biết nến làm như thế nào, còn làm ra hương đuổi giết muỗi.

Hắn hỏi: “Vậy nhang muỗi có bán được không?”

Úc lão lục nói: “Bán rất chạy, nghe nói Lục gia mỗi ngày đều có thể kiếm được mấy lượng bạc. Trước đó mỗi khay nhang muỗi bán hai văn, hai ngày nay tăng tới ba văn. Một ngày có thể bán hơn một ngàn khay nhang muỗi đấy. Còn chỉ là bán buổi sáng một hai canh giờ. Nếu bán cả ngày, tiền kiếm được khẳng định có thể tăng gấp đôi.”

Ngày đó hắn trốn ở cách đó không xa nhìn xem, ước chừng có thể dự đoán Lục gia bán đi một hai ngàn khay nhang muỗi.

Hắn không biết phí tổn là bao nhiêu nhưng nhất định có thể kiếm lời không ít. Lục Thanh Vinh lại giật mình: “Sinh ý tốt như vậy?”

Úc lão lục gật đầu: “Đúng, ta đi mua nhang muỗi, thấy rất nhiều người tranh mua.”

Hắn mời người đi mua nhang muỗi, nhưng nghe nói không có người tranh mua nhưng người kia hỗ trợ nhìn chằm chằm, xác định nhang muỗi Lục gia mang đến đều có thể bán hết.

Lục Thanh Vinh suy nghĩ một chút hỏi: “Bọn họ bán nến trúc và nhang muỗi tiểu tháp bao nhiêu tiền?”

Huyện lệnh và Kỷ lão gia dùng nến và nhang muỗi, khẳng định không phải loại cậu em vợ nói kia.

Úc lão lục có chút khó hiểu: “cây nến trúc và nhang muỗi tiểu tháp? Không thấy hắn bán cái này, Tỷ phu ngươi gặp qua rồi sao?”

Nghe hai thứ này hẳn là không rẻ, chẳng lẽ là Lục gia mới làm ra? Ngày mai hắn lại đi chợ nhìn xem.

Lục Thanh Vinh trong lòng có lẽ đã có suy đoán. Hắn cười cười nhưng không trả lời, mà là chuyển dời chủ đề: “Thân thể tỷ tỷ ngươi vẫn ổn chứ? Về nhà quen không?”

Úc lão lục biết tỷ phu không muốn nhắc tới nữa, trong lòng tuy rằng muốn biết nhưng thức thời không hỏi thêm nữa. Muốn công thức của Lục gia, khẳng định không thể ra tay từ tỷ phu. Phải để Tam tỷ hắn đi làm, vì vậy thở dài: “Sau khi tỷ ta trở về thì bị bệnh một trận, nói là lo lắng tỷ ấy không ở nhà, ngươicó thể ăn ngon ngủ ngon hay không. Còn lo lắng người bên nhà cũ có thể tiếp tục trách nàng hay không. Nàng cả ngày lấy nước mắt rửa mặt, không muốn để cho ngươi khó xử, kỳ thật cũng không có để ngươi tới đón. Vẫn là ta thật sự là đau lòng nàng, sợ nàng không có ngươi ở bên cạnh, bệnh càng ngày càng nghiêm trọng. Lúc này mới chủ động chạy tới huyện thành tìm ngươi.”

Hắn cố ý đem chủ ý đi huyện thành tìm Lục Thanh Vinh đặt trên người mình. Lại cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Tỷ phu, ngươi muốn trách thì cứ trách ta, cũng đừng trách tỷ tỷ của ta.”

Lục Thanh Vinh cười vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Ta trách ngươi làm gì, ngươi làm tốt lắm. Thân thể tỷ tỷ ngươi vốn mảnh mai, mấy ngày nay chịu khổ rồi.” Nói xong cũng nhịn không được đau lòng Úc Uyển Chi.

Lần này mẹ hắn thật sự là quá mức, làm khó vợ hắn như vậy. Hắn lúc này còn nghẹn một bụng khí. Cây nến kia rõ ràng là từ trong nhà làm ra, thế mà lừa hắn là bán giúp người bán rong. Còn có làm nhang muỗi, cũng không nói cho hắn biết, hoặc là đưa chút cho hắn dùng. Loại cảm giác không cách nào khống chế này khiến hắn rất không quen, cũng rất tức giận.

Hôm nay như thế nào cũng phải trở về một chuyến, tận mắt nhìn mới được.