Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 400: Mạnh như vậy sao?




Kiều Diệp nghe xong đại gia đối Bát hoàng tử ấn tượng

Thất hoàng tử thực chán ghét Ngũ hoàng tử, nhưng đối cùng Ngũ hoàng tử mặc chung một cái quần Bát hoàng tử lại không phản cảm.

Thậm chí kiếp trước Tiểu tướng công cũng không quá chú ý Bát hoàng tử.

Nàng ngược lại càng cảm thấy Bát hoàng tử người này vấn đề rất lớn. Càng có một loại suy đoán, Bát hoàng tử mặt ngoài trung thành với Ngũ hoàng tử, ủng hộ Ngũ hoàng tử, cống hiến sức lực. Nhưng thực tế, sợ là đang lợi dụng ngược lại Ngũ hoàng tử, xem Ngũ hoàng tử như trường thương sử dụng

Dù sao trong tất cả các hoàng tử, ngoại trừ phe Thái tử, thì chỉ có Ngũ hoàng tử có mẫu tộc và thế lực tự thân mạnh nhất.

Mẫu phi của Ngũ hoàng tử, trong hậu cung là Quý phi, chỉ ở sau Hoàng Hậu. Ở trên triều đình, Ngũ hoàng tử cũng là người có thể chính diện đối đầu được với Thái tử. Các hoàng tử khác kém cỏi hơn không ít.

Lợi dụng Ngũ hoàng tử cùng Thái tử giao đấu, mới ngồi thu ngư ông thủ lợi được

Thất hoàng tử kinh ngạc, “Ngươi cảm thấy hắn có vấn đề?”

Kiều Diệp đem chuyện hí viện cùng Mẫn Tú nói một lần cho Thất hoàng tử.

“Từ những việc này, ta cảm thấy hắn không phải cái gì cũng không biết. Hơn nữa ngươi không cảm thấy, hắn giúp đỡ Ngũ hoàng tử làm việc, lại không khiến các ngươi đối địch cùng chán ghét, là có chút không bình thường sao?”

“Nơi phát ra tình báo chủ yếu của Ngũ hoàng tử đảng là hí viện cùng Thiên Tiên lâu, quản sự nơi này đều có quan hệ với Bát hoàng tử. Mà chuyện phải xuất đầu, bị huynh đệ chán ghét, đều để Ngũ hoàng tử cõng nồi và kéo thù hận. Bát hoàng tử lại tránh ở sau lưng Ngũ hoàng tử, giống như tùy thời đều có thể thoát thân. Nhưng hắn mấy năm nay không ít lần giúp Ngũ hoàng tử làm việc đâu nhỉ? Nếu hắn thật sự là người thành thật, không am hiểu mưu lược cùng tính kế người. Lấy Ngũ hoàng tử khôn khéo cùng có dã tâm lớn, lại coi trọng ích lợi như vậy, sẽ tín nhiệm và trọng dụng một huynh đệ năng lực bình thường sao?” Ngũ hoàng tử cũng không phải làm từ thiện.

Nghe xong Kiều Diệp nói, Thất hoàng tử mới kinh ngạc phát hiện trước kia thật là coi thường cùng xem nhẹ lão Bát.

Hắn trầm tư một lát nói: “Như vậy mà nói, lão Bát xác thật thâm tàng bất lộ.”

Sau này phải cùng hoàng huynh nói chuyện lão Bát. Có thể làm được làm cho bọn họ cũng chưa chú ý những điểm này, khẳng định là kết quả việc lão Bát nhiều năm qua cố tình biến đổi, vô tri vô giác dẫn đường mọi người. Điều này cũng gián tiếp thuyết minh lão Bát lợi hại.

Tiếp theo hắn chẹp miệng cảm thán, “Nếu nói như vậy, đâu phải lão Ngũ nuôi chó, rõ ràng là nuôi một con sói bên người tùy thời có thể cắn chết hắn.”

Kiều Diệp tán đồng nói: “Còn không phải sao”

Kiếp trước Ngũ hoàng tử không phải bị Bát hoàng tử bán một đợt sao.

Thất hoàng tử nghĩ nghĩ hỏi: “Vậy các ngươi nói lão Bát cùng phản tặc, có thể có cái gì thông đồng hoặc là liên lụy hay không?”

Hắn biết phản tặc tồn tại, nhưng lại không biết hí viện lớn nhất kinh thành thế mà là một cứ điểm của phản tặc. Nếu là lão bát cùng phản tặc có liên lụy, vậy hắn không chỉ là lợi dụng lão ngũ làm bia đỡ tên đơn giản như vậy. Sợ là còn muốn dẫm lên lão ngũ, đi tranh đoạt cái vị trí kia nữa. Gần đây Hoàng huynh hắn tra ra người hầu hạ bên người có vấn đề. Trước đó Hoàng huynh ở Quỳnh Châu bị bệnh sốt rét, cũng không phải ngoài ý muốn, mà là có người làm. Chủ mưu sau lưng chính là lão ngũ cùng Tống thiếu dương.

Hắn này sẽ lại nhịn không được đi phỏng đoán, việc này cùng lão bát có thể cũng có quan hệ hay không? Bởi vì lão bát có một cữu cữu, làm quan ở Quỳnh Châu, đối với tình huống ở Quỳnh Châu cùng bệnh sốt rét đều tương đối hiểu biết.

Nếu không phải hắn gặp được Kiều Diệp, Hoàng huynh của hắn sợ là rất có thể đã chết ở Quỳnh Châu.

Hoàng huynh của hắn một khi xảy ra chuyện, các huynh đệ vì tranh cái vị trí kia sẽ loạn lên. Bản thân hắn đối cái vị trí kia không có hứng thú, chính mình cũng không có lung lạc thế lực nào. Cho dù có thể tiếp nhận một ít thế lực của hoàng huynh, nhưng lâm thời muốn đi tranh đoạt cũng không dễ dàng. Hơn nữa nếu là tra ra là lão ngũ hại chết hoàng huynh hắn, hắn tuyệt đối sẽ không màng tất cả báo thù lão ngũ. Lão bát không phải có thể lợi dụng sơ hở sao

Nghĩ đến đây, sau lưng hắn không khỏi có chút phát lạnh. Lão Bát thật sự là giỏi tính toán!

Trong mắt hắn nhìn Kiều Diệp, càng xuất hiện nhiều tia sáng. Không nhịn được trong lòng lần nữa cảm thán, Kiều Diệp thật sự là phúc tinh của bọn họ.

Nếu như nàng không chú ý và phát hiện vấn đề của lão Bát, bọn họ thật sự là cũng không nghĩ tới, không chừng sẽ bị lão Bát tính kế và đào hố như thế nào đó.

Kiều Diệp nói: “Ta cảm thấy cũng không phải không có khả năng này. Thiên Tiên Lâu còn chưa xác định nhưng hí viện kia tuyệt đối là ổ trộm cướp. Cữu cữu và biểu ca của hắn dù thế nào cũng không thể đều là vô tội.”

Giang Dực Lân cũng nói: “Nếu nhìn như vậy, e là Thiên Tiên Lâu cũng có vấn đề. Các ngươi cũng âm thầm tra một chút đi.”

Mặc dù bọn họ không đứng về phe phái bên ngoài và ủng hộ phe Thái tử nhưng trong tất cả hoàng tử, lại là người xem trọng và hy vọng Thái tử thượng vị nhất.

Thất hoàng tử trịnh trọng nói: “Ta cũng nghĩ như vậy.”

Kiều Diệp nhắc nhở Thất hoàng tử: “Hoàng thúc của ngươi cũng đang điều tra việc này, cho nên các ngươi muốn điều tra, cũng đừng đánh rắn động cỏ, để phản tặc phát hiện sẽ không thích hợp.”

Thất hoàng tử gật đầu: “Được, chúng ta sẽ chú ý.” Hoàng thúc là người của phụ hoàng hắn, chuyện này hắn biết.

Tiếp theo hắn nhắc nhở Kiều Diệp: “Qua mấy ngày nữa phụ hoàng ta sẽ triệu kiến ngươi, ngươi nên chuẩn bị tâm lý đi.”

Kiều Diệp cũng không bất ngờ với chuyện này: “Được.”

Hơn nữa cho dù hoàng đế không chủ động triệu kiến, nàng cũng sẽ tìm hoàng đế hiến máy móc. Hoàng thượng chủ động triệu kiến, nàng cũng không cần tìm mẹ nuôi cùng nhị ca hỗ trợ.

Nàng nói với Thất hoàng tử: “Đúng rồi, hai ngày nữa ta chuẩn bị dẫn người đi đập phá hí viện kia. Ngũ hoàng tử và Tống Thiếu Dương muốn lợi dụng ta để xung phong ra trận, bọn họ muốn thăm dò và ám tra hí viện. Ta cũng không thể để bọn họ cứ như vậy nhìn. Vừa vặn vừa rồi gặp được Tống Thiếu Dương, ta chuẩn bị để hắn trả nhân tình cho ta.”

Thất hoàng tử kinh ngạc: “Ngươi muốn trực tiếp dẫn người đi đập phá? Mạnh như vậy sao?”

Đổi thành những người khác, hẳn chỉ là sẽ nhằm vào hí viện động chút tay chân.

Kiều Diệp lại muốn trực tiếp dẫn người đi đập, làm việc rất mạnh mẽ cũng đủ kiêu ngạo nhưng hắn thích.

Kiều Diệp khẽ cười nói: “Bọn họ không cho ta điệu thấp, vậy ta liền cao điệu cho bọn họ xem thật kỹ là được.”

(*) cao điệu: Làm việc phô trương, khoe khoang, cố ý show ra cho người ta phải chú ý.

Thất hoàng tử dựng thẳng ngón tay cái với nàng: “Xuất kỳ bất ý như thế, tuyệt đối có thể kinh động đến bọn họ. Ngày đó ngươi đi đập phá nhớ tính ta một phần, ta đi làm chỗ dựa cho ngươi.”

Thuận tiện đi xem náo nhiệt một chút, hắn thích làm loại chuyện kích thích thú vị này.

Giang Dực Lân cười nói: “Loại chuyện này, dĩ nhiên cũng không thể thiếu ta.”

Hắn là tiểu bá vương trong kinh, lần này sau khi trở về, đều không làm đại sự gì. Cho nên loại náo nhiệt này, cũng không thể thiếu hắn, lại nói hắn cũng phải đi giúp muội muội làm chỗ dựa, tránh khỏi có ai không có mắt.

Kiều Diệp cười hắc hắc nói: “Vậy thì tốt rồi, có chỗ dựa là các ngươi, ta liền có thể càng kiêu ngạo một chút.”

Nàng lại nhìn Thất hoàng tử nói: “Một hồi nếu chỉ là Tống Thiếu Dương tới, vậy ta liền trực tiếp nói với hắn. Để hắn đến lúc đó dẫn người đi theo ta đập, hoặc là phái người có thể đại biểu hắn đi theo ta. Nếu Ngũ hoàng tử và Bát hoàng tử cũng đi theo, vậy ngươi nghĩ biện pháp đuổi Bát hoàng tử đi.”

Nếu như Bát hoàng tử có thông đồng với phản tặc của hí viện, thì không thể để cho đối phương biết trước việc này, mới có thể xuất kỳ bất ý đánh úp.

Thất hoàng tử gật đầu: “Được!”

Sau đó ba người liền thương lượng, đến lúc đó đi đập phá như thế nào sẽ tương đối phong cách.

Một lát sau, Tống Thiếu Dương tìm tới, không chỉ là hắn, Ngũ hoàng tử và Bát hoàng tử cũng đi theo. Hiển nhiên hai người đều tò mò, Kiều Diệp muốn Tống Thiếu Dương trả nhân tình như thế nào.

Ba người sau khi nhìn thấy Thất hoàng tử đều cười chào hỏi.

Ngũ hoàng tử lòng dạ sâu, cho dù không hợp với Thất hoàng tử, thậm chí còn rất ghét hoàng đệ này nhưng mặt ngoài lại không lộ ra.

Bát hoàng tử càng nói nhiều hơn, chào hỏi với Thất hoàng tử, giống như là huynh đệ có quan hệ không tệ.

Thất hoàng tử cũng nhân cơ hội này, nói muốn uống một loại rượu đặc biệt mà Thiên Tiên Lâu giới thiệu, kéo Bát hoàng tử cùng hắn đi mua. Để Bát hoàng tử đi tìm biểu ca hắn đưa ra mấy bình. Mua xong lại trở về cùng nhau uống mấy chén.

Bát hoàng tử không muốn đi, hắn muốn biết Kiều Diệp muốn tìm Tống Thiếu Dương làm gì, vì vậy hắn ném ánh mắt xin giúp đỡ cho Ngũ hoàng tử. Nếu đổi thành thường ngày, Ngũ hoàng tử nhất định sẽ nghĩ biện pháp giúp Bát hoàng tử thoát khỏi sự dây dưa của Thất hoàng tử nhưng lần này lại cười nói mình cũng muốn uống, để Bát hoàng tử đi theo Thất hoàng tử mua rượu, còn dùng ánh mắt ra hiệu với Bát hoàng tử. Ý là để cho lão Bát đi theo lão Thất xem một chút, có phải lão Thất có chuyện gì muốn một mình tìm hắn hay không.

Bát hoàng tử cũng bởi vậy mà hết cách, không thể không theo Thất hoàng tử rời khỏi phòng.

Kiều Diệp vẫn luôn quan sát mấy người, phát hiện những hoàng tử này thật đúng là không có ai đơn giản.

Ngay cả Thất hoàng tử yêu ghét rõ ràng, tùy ý hành sự.

Chán ghét Ngũ hoàng tử như vậy, ở thời điểm không muốn đối đầu, cũng có thể cùng đối phương nhìn qua bề ngoài là huynh hữu đệ cung, cũng không lộ ra dị dạng gì với Bát hoàng tử. Mỗi một người đều là Ảnh Đế!