Ôn Hương Liên gửi bái thiếp, ngày thứ hai liền nhận được hồi thiếp. Tiêu phu nhân qua hai ngày mới tiếp kiến Ôn Hương Liên.
Ngay từ đầu Tiêu phu nhân không có sắc mặt tốt với Ôn Hương Liên. Ôn Hương Liên đầu tiên là cúi đầu xin lỗi Tiêu phu nhân một trận, lại một mực cường điệu, phu thê bọn họ rất xem trọng tiểu công tử, chỉ là lão phu nhân cùng huynh muội thế tử Bá phủ không muốn.
Tiêu phu nhân được Ôn Hương Liên nịnh nọt một phen, sắc mặt ngược lại tốt hơn vài phần.
“Nếu bọn họ không muốn, vậy ngươi tới làm gì? Tiêu gia chúng ta tuy không phải nhà hầu tước bá tước gì nhưng ở kinh thành cũng là thế gia hạng nhất. Nói một câu khó nghe. Nếu không phải con trai ta vừa ý kế nữ kia của ngươi, lúc trước chắc chắn đã không nháo đòi cưới.”
Bà ta bĩu môi nói: “Nếu không, ta thật đúng là chướng mắt kế nữ của ngươi.”
Vị trí Vũ Chí Hành bây giờ cũng coi như trọng yếu, lại có một cái tước vị, lúc này mới miễn cưỡng khiến bà ta để vào mắt. Nếu không, bà ta đã tìm cho con trai một thê tử có bối cảnh thế gia tốt hơn. Khổ nỗi nhi tử vừa nhìn đã nhìn trúng nha đầu Vũ gia kia. Nhà bà ta buông xuống tư thái chủ động kết thân, vốn dĩ đã đến mức hợp bát tự. Ai biết lão phu nhân của Bá phủ lại không muốn gả cháu gái cho con trai bà ta. Huynh muội Vũ gia cũng ghét bỏ nói con bà ta là hoàn khố. Điều này khiến bà ta rất tức giận, cũng không nhắc lại hôn sự này nữa.
Dù sao con trai bà ta xuất thân cao quý, cũng chỉ là ngày thường ham chơi một chút, nha đầu Vũ gia chướng mắt con trai bà ta. Bà ta còn không vừa mắt nha đầu chết tiệt khắc chết mẹ đẻ kia đâu. Hôn sự thất bại, con trai bà ta vẫn luôn làm ầm ĩ, cũng khiến cho bà ta càng phản cảm chán ghét nha đầu Vũ gia.
Hôm nay Ôn Hương Liên tới, khẳng định không chỉ là bái phỏng đơn giản như vậy. Bà ta biết Ôn Hương Liên có quan hệ không tốt với kế tử kế nữ. Cộng thêm bình thường nói chuyện đều tương đối làm bà ta yêu thích, cho nên lúc này mới miễn cưỡng gặp mặt đối phương.
Ôn Hương Liên cười nói: “Cũng phải, nhà chúng ta có thể kết thân với Tiêu gia, đó vốn chính là trèo cao. Tiểu công tử dung mạo khí chất xuất chúng, cũng chỉ ham chơi thôi, làm sao có thể đánh đồng với những công tử bột kia. Kế nữ của ta, chính là quá tâm cao khí ngạo. Không phải ta chê bai nàng, chỉ với thân phận này của nàng. Nếu như không gả cho tiểu công tử, vậy tuyệt đối không gả được cho người tốt hơn. Ta và cha nàng cũng là vì muốn tốt cho nàng, lúc này mới nghĩ đến làm thành hôn sự này, ai biết huynh muội kia không cảm kích.”
Nàng ta biết Tiêu phu nhân thích nghe cái gì. Tuy trong lòng nàng ta cũng khinh bỉ tiểu nhi tử của Tiêu phu nhân, chẳng những tham hoa háo sắc, còn ăn uống chơi gái đánh bạc mọi thứ tinh thông. Ở kinh thành là công tử bột nổi danh. Đổi thành con gái của nàng ta, vậy khẳng định không có khả năng kết thân với người như vậy nhưng bởi vì gả kế nữ là cái đinh trong mắt nàng ta, nên nàng ta che giấu lương tâm nói chuyện, hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì.
Quả nhiên, lời này khiến trong lòng Tiêu phu nhân thoải mái không ít.
“Đúng vậy, nàng muốn trèo cành cao, cũng phải xem thân phận cùng dung mạo tài hoa của mình thế nào. Con trai của ta và nàng, dư sức.”
Ở trong mắt bà ta, con trai bảo bối của bà ta chính là công chúa cũng có thể xứng.
Bà ta nhìn Ôn Hương Liên hỏi: “Ngươi hôm nay đến cùng có chuyện gì? Cứ việc nói thẳng đi.”
Ôn Hương Liên cũng không vòng vo nữa: “Phu nhân, ta nghe nói tiểu công tử còn nhớ nhung kế nữ của ta. Nếu hắn đã thích, ta nghĩ hay là thành toàn cho hắn?”
Tiêu phu nhân nhíu mày: “Làm sao thành toàn? Mẹ chồng và kế nữ của ngươi không muốn.”
Ôn Hương Liên khẽ cười nói: “Bọn họ không đồng ý, vậy thì nghĩ biện pháp để cho bọn họ không thể không đồng ý.”
Tiêu phu nhân ghét bỏ nói: “Thôi, ta hiện tại thật đúng là chướng mắt nha đầu kia của nhà ngươi. Gần đây, ta đang giúp nhi tử của ta nhìn một hộ khác, so về gia thế, dung mạo và khí độ tiểu thư của kế nữ của ngươi càng tốt hơn.”
Đây cũng không phải lừa Ôn Hương Liên. Trước đó nhà bọn họ chủ động, Vũ gia lại ghét bỏ. Hiện tại Vũ gia muốn chủ động, chẳng lẽ nhà bọn họ không ghét bỏ?
Ôn Hương Liên quýnh lên, tiếp theo nghĩ ra một biện pháp.
Nàng ta thấp giọng nói: “Nếu tiểu công tử thích, ngài không muốn lấy kế nữ của ta làm con dâu. Vậy để nàng làm quý thiếp cho con trai ngài, ta cảm thấy cũng được.”
Tiêu phu nhân ngẩn người: “Làm quý thiếp? Dù nói thế nào thì nhà các ngươi cũng là nhà bá tước, con gái con vợ cả đến làm quý thiếp cho con trai ta, điều này sao có thể.”
Bà ta lại nói: “Kết thân với con trai ta, mẹ chồng ngươi và kế tử kế nữ còn phản đối, làm quý thiếp không phải càng phải càng phản đối sao.”
Bằng không để nha đầu chết tiệt kia làm thiếp cho con trai bà ta, ngược lại không tệ. Thứ nhất là thỏa mãn tâm nguyện của con trai bà ta, để hắn không tiếp tục náo loạn nữa. Thứ hai cũng có thể làm nhục nha đầu chết tiệt kia.
Trước đó chướng mắt con của bà ta, lần này ngược lại khiến nàng không trèo cao nổi, cho dù là quý thiếp, đó cũng là thiếp không lên được mặt bàn.
Ôn Hương Liên vừa nhìn đã biết Tiêu phu nhân có ý tưởng. Nàng ta chủ động tiến tới nói: “Ta có cách, có thể khiến nàng không thể không làm thiếp của con trai ngài. Hơn nữa đến lúc đó người bại hoại thanh danh vẫn là nàng, mà không phải con trai ngài. Ngoài ra, ta nghe nói ngài rất ghét Kiều Diệp. Vậy còn có thể mượn nhờ chuyện này, kéo Kiều Diệp vào. Làm Kiều Diệp cũng bại hoại thanh danh, không chỉ là nàng mất mặt, mẹ nuôi nàng cũng sẽ mất mặt theo. Mẹ chồng ta và kế tử để ý kế nữ của ta nhất. Nếu như nàng là một tiểu thư của Bá phủ lại không thể không đến Tiêu phủ làm thiếp, lại còn bởi vì Kiều Diệp làm hại. Vậy thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho Kiều Diệp. Chúng ta có thể một mũi tên trúng ba con chim đấy.”
Kế nữ không phải tâm cao khí ngạo, đối với mẹ kế như nàng ta không có bao nhiêu tôn kính sao? Vậy nàng ta liền để đối phương đi làm một người thiếp đê tiện, hừ.
Tiêu phu nhân vừa nghe, nghiền ngẫm cười hỏi: “Nghe ra có chút thú vị. Ngươi có cái chủ ý gì, cứ việc nói ta nghe một chút.”
Ôn Hương Liên liền kề sát Tiêu phu nhân nói biện pháp của mình.
Tiêu phu nhân nghe xong khẽ cười một tiếng: “Biện pháp này không tệ. Vậy tùy ngươi.” Hiển nhiên chủ ý của Ôn Hương Liên rất hợp với tâm ý của Tiêu phu nhân.
Bà ta lại nói: “Vừa vặn qua mấy ngày nữa chính là sinh thần của con dâu lớn của ta. Ta sẽ bảo nàng tổ chức tiệc sinh thần ở nhà, mời các phu nhân tiểu thư đến làm khách. Đến lúc đó ngươi mang theo kế nữ của ngươi đến, ta cũng sẽ làm cho con dâu lớn của ta gửi cho Kiều Diệp một thiệp mời.”
Ôn Hương Liên biết ngay Tiêu phu nhân sẽ không cự tuyệt. Nàng ta cười nói: “Phu nhân yên tâm, ngày đó ta nhất định mang theo nữ nhi đến đây làm khách.”
Nói thêm một lúc, Ôn Hương Liên thức thời rời đi.
Nàng ta đi rồi, Tiêu phu nhân hỏi ma ma thân tín kia: “Chủ ý của nàng ta, ngươi cảm thấy thế nào?”
Lão ma ma cười nói: “Lão nô cảm thấy vô cùng tốt. Chỉ cần thành công, Kiều Diệp và nha đầu Vũ gia kia cũng đừng hòng dễ chịu. Nha đầu Vũ gia trước đó đã từ chối hôn sự, khiến ngài luôn khó chịu. Chờ nàng ta tới phủ làm quý thiếp, phu nhân muốn nhào nặn nhào nặn như thế nào cũng được. Kiều Diệp cũng vậy, cho mặt mũi mà không biết xấu hổ như vậy. Dù sao cũng phải cho nàng biết tay.”
Lời này nói đến tâm khảm của Tiêu phu nhân. Nha đầu chết tiệt của Vũ gia trước đó chướng mắt con trai của bà ta. Chờ sau này rơi vào trong tay bà ta, xem bà ta giày vò giày vò mài chết nha đầu không biết xấu hổ kia thế nào. Kiều Diệp cũng giống như vậy.
Bà ta vẫy vẫy tay phân phó: “Được, vậy ngươi dựa theo Ôn Hương Liên nói, nhìn xem rồi sắp xếp đi. Lại gọi tức phụ lão đại tới, ta bảo nàng hai ngày nữa đưa thiếp mời cho các phu nhân tiểu thư nhà khác.”
Lão ma ma khom người: “Vâng!”