Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 348: Nàng chính là Kiều Diệp? Không thể nào!




Kiều Diệp hôm nay mặc một bộ váy màu lam nhạt, búi tóc đơn giản nhưng đẹp mắt, còn đeo trang sức trân châu và bảo thạch, mỗi một món đều ăn mặc vừa vặn, không nhiều tục khí, lại không có vẻ hẹp hòi. Nhìn qua thanh nhã thoát tục, tươi đẹp linh động. Người dựa vào ăn mặc, ở thời đại nào cũng thông dụng.

Trải qua thời gian điều dưỡng dài như vậy, Kiều Diệp so với lúc vừa tới đã hoàn toàn thay đổi. Nếu không có người thường xuyên nhìn thấy Kiều Diệp, tuyệt đối sẽ cho rằng bọn họ là hai người. Làn da nàng bây giờ trắng nõn nhẵn nhụi, cộng thêm trước khi ra cửa nàng vẽ trang điểm cho mình, càng hiện ra ngũ quan tinh xảo. Dáng người cũng không còn gầy gò như trước, mà là lả lướt hấp dẫn.

Lận Hạo và Khuất Kích đã chờ ở cửa từ sớm, muốn tỏ vẻ coi trọng phu thê Kiều Diệp. Khi nhìn thấy Kiều Diệp, trong mắt hai người đều lộ ra vẻ kinh ngạc.

Lận Hạo không khỏi đưa tay khều khều Khuất Kích, thấp giọng hỏi: “Cô nương bên cạnh Lục Thiều là Kiều Diệp?”

Thật sự là Kiều Diệp bây giờ, khác biệt quá lớn với nàng trong ấn tượng của bọn họ. Trước kia nhìn tuy khí chất ăn nói không giống như là thôn cô nhưng làn da tóc cùng dáng người, vẫn rất giống thôn cô. Nhưng bây giờ nàng lại giống như là thoát thai hoán cốt, nói câu dung mạo xinh đẹp thượng thừa cũng không đủ.

Khuất Kích cũng ngẩn người, lúc này mới hoàn hồn: “Tuy khác biệt rất lớn với trước kia nhưng từ trong ngũ quan vẫn có bóng dáng của nàng. Thật không ngờ, Kiều Diệp khi trang điểm cho bản thân lại đẹp như vậy.”

Lận Hạo cũng cảm thán: “Đúng vậy, nàng thật sự là một trời một vực so với trước kia. Còn có người muốn đến xem nàng chê cười, chờ thấy được dung mạo này của nàng, đoán chừng sẽ bị kinh ngạc.”

Hắn cố ý thả ra tin tức, nói muốn mời vợ chồng Kiều Diệp đến Lầu Thượng Lâu tụ hội. Thứ nhất, là muốn khiến cho vợ chồng Kiều Diệp thêm nhiều người chú ý. Thứ hai, cũng là muốn cùng nhau làm ra danh tiếng. Sau đó liền nghe người ta nói với hắn, hôm nay sẽ có không ít người đến xem phu thê Kiều Diệp là dạng gì, cũng có người chướng mắt Kiều Diệp, muốn đến chê cười. Kiều Diệp hiện tại rất nổi danh ở kinh thành. Một thôn cô lại nhận Vệ Phong Hoa làm mẹ nuôi, được thế tử Hầu phủ Giang Dực Lân che chở. Giúp Thất hoàng tử tạo ra danh tiếng lớn, khiến cho Hoàng đế có ấn tượng rất sâu sắc, còn hạ chỉ ban thưởng. Dĩ nhiên sẽ khiến không ít người đố kị ghen ghét, sinh ra địch ý đối với nàng.

Hôm nay đều hẹn tới, trong miệng nói muốn nhìn thôn cô nổi danh như vậy trông như thế nào. Trong suy nghĩ của những người này, chắc là Kiều Diệp trông không đẹp, làn da ngăm đen thô ráp, ăn mặc cũng khá quê mùa. Có thể là khí chất hành sự còn mang theo khí chất không phóng khoáng câu thúc.

Nghe được những lời này, Lận Hạo cũng không biết nói gì. Trước kia hắn thấy Kiều Diệp có dung mạo thật sự rất bình thường nhưng phương diện hành sự khí chất cũng không kém. Lúc ấy hắn còn nói với Khuất Kích, những người này phải thất vọng rồi. Ai ngờ, Kiều Diệp hiện tại ngay cả dung mạo dáng người đều thay đổi lớn. Tuyệt đối sẽ kinh động đến con mắt của những người đó, vả mặt bốp bốp cho mà xem..

Khuất Kích cũng lộ ra vẻ mặt xem kịch vui: “Ta cũng rất chờ mong bộ dáng bọn hắn giật nảy cả mình.”

Bọn họ đều rất có hảo cảm với Kiều Diệp, đương nhiên là đứng về phía nàng. Chờ ba người đi tới cửa, hai người Lận Hạo và Khuất Kích chủ động cười chào hỏi: “Thiều đệ, Kiều tiểu nương tử, đã lâu không gặp.”

Bọn họ không gọi Kiều Diệp là đệ muội, chủ yếu là cho rằng Kiều Diệp rất lợi hại, không đơn giản là nương tử của Lục Thiều. Cho nên liền theo mọi người gọi nàng là Kiều tiểu nương tử.

Tiếp theo lại cười nói với Giang Dực Lân: “Tam ca, từ khi chia tay đến giờ huynh vẫn khỏe chứ!”

Hai người lớn hơn Lục Thiều một chút, lại nhỏ hơn Giang Dực Lân một chút.

Giang Dực Lân khẽ cười nói: “Chúng ta có lẽ lâu không tụ họp, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!”

Mặc dù đều thích chơi nhưng hắn và Lận Hạo vòng quan hệ hai người chơi lại không giống nhau.

Lục Thiều và Kiều Diệp cũng cười chào hỏi hai người: “Đã lâu không gặp!”

Lận Hạo nhìn Kiều Diệp cười nói trắng ra: “Kiều tiểu nương tử, ta thiếu chút nữa không nhận ra ngươi. Ngươi biến hóa thật lớn.”

Kiều Diệp khẽ cười nói: “Không có cách nào, ai bảo nền tảng của ta vốn đã tốt chứ. Trước đó khi gặp mặt các ngươi, ta vừa mới khôi phục bình thường không còn ngốc, còn chưa kịp điều dưỡng trang điểm. Sau khi các ngươi rời khỏi thôn, ta đã làm không ít dược hoàn điều trị, lại làm mỹ phẩm dưỡng da thích hợp cho mình. Cho nên mới khiến cho các ngươi thiếu chút nữa cũng không nhận ra.”

Đây cũng là giải thích, vì sao nàng biến hóa lớn như vậy. Tiện thể chào hàng sản phẩm dưỡng da dưỡng da mình làm.

Quả nhiên, trọng điểm chú ý của hai người Lận Hạo dồn vào câu sau.

“Ngươi làm thuốc viên gì và mỹ phẩm dưỡng da dưỡng da vậy? Hiệu quả này cũng quá tốt rồi.”

“Đúng vậy, vậy ngươi có bán hay không?”

Bọn họ có thể sống tiêu sái như vậy, đại đa số đều là nữ trưởng bối trong nhà thiên sủng, cho nên một khi có đồ tốt gì, liền sẽ muốn đưa cho tổ mẫu và nương.

Kiều Diệp cười nói: “Hiện tại nguyên liệu còn chưa đủ, không làm được. Qua một thời gian ngắn nữa hẳn là sẽ bán.”

Hai người Lận Hạo mắt đều sáng lên: “Vậy ngươi phải giữ lại cho chúng ta mấy phần, chúng ta mua.”

Kiều Diệp vốn chính là muốn bán cho bọn họ, thuận tiện quảng cáo, vì thế sảng khoái nói: “Không thành vấn đề.”

Lận Hạo phát hiện đến cửa tửu lâu, có người cố ý ra ra vào vào nhìn về phía bên này.

Hắn cười làm tư thế mời: “Ta đặt phòng, chúng ta đi vào trước đi.”

Kiều Diệp gật đầu, trong ánh mắt chăm chú của không ít người, thản nhiên hào phóng đi theo hai người Lận Hạo vào. Nàng là nữ nhân duy nhất trong mấy người, lại đi bên cạnh Lục Thiều. Thân phận dĩ nhiên cũng rất dễ đoán.

Phòng trên lầu và Thiên Tiên Lâu rất giống nhau, đều có thể nhìn thấy đại sảnh phía dưới. Trung tâm đại sảnh có một cái bàn, bình thường sẽ có kể chuyện, hát hí khúc, biểu diễn đánh đàn.

Lúc này cửa sổ phòng ngồi gần như đều mở ra, người bên trong đều nhìn xuống. Sau đó liền đều lộ ra kinh ngạc cùng thần sắc ngoài ý muốn, còn có người thấp giọng không dám tin tưởng hỏi: “Cô gái kia là Kiều Diệp? Không phải nói nàng vừa đen vừa gầy vừa xấu, là một thôn nữ không ra gì sao?”

Nhưng bây giờ nhìn hoàn toàn là tư thái thượng thượng đẳng, dung mạo khí chất cùng trang phục đều thượng giai. Mất mặt chỗ nào?

“Đúng vậy, người này hoàn toàn không liên quan gì đến xấu, quê mùa. Nếu không phải biết nàng là một thôn cô, ta còn tưởng nàng là đích nữ do đại thế gia nào đó bên Giang Nam bồi dưỡng ra.”

“Còn không phải sao, trước đó là ai bịa đặt loạn truyền?”

Những phòng khác cũng lục tục có người thảo luận.

“Nàng chính là Kiều Diệp? Không thể nào. Chẳng lẽ Kiều Diệp không đi theo? Vậy nữ tử phía dưới là ai?”

“Ai nói Kiều Diệp vừa xấu vừa quê mùa, lại hẹp hòi? Đây quả thực là nói hươu nói vượn.”

“Trước đó ta còn kỳ quái, sao Lục Thiều đã bái Tần đại nho làm sư phụ lại toàn tâm toàn ý với một thôn cô, còn hứa hẹn không nạp thiếp. Nhưng nhìn Kiều Diệp, ta có chút hiểu Lục Thiều. Thê tử trong nhà xinh đẹp như hoa và linh động như vậy, những nữ tử bình thường khác khẳng định sẽ không để vào mắt.”

“Đúng vậy, Kiều Diệp này không giống một thôn cô chút nào.”

Cũng có người không tin: “Ta không tin, ta cảm thấy nàng không phải Kiều Diệp, ta xuống lầu thăm dò một chút.”

Sau đó từ phòng đi ra ngoài, đi xuống lầu cùng đám người Lận Hạo xảo ngộ.