Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 342: Bàn tay duỗi ra cũng quá dài!




Rất nhanh, trù nương đã mang nguyên liệu nấu ăn Kiều Diệp muốn vào. Thấy Lục Thiều ở đó, bà cười đặt đồ xuống chào hỏi một tiếng rồi rời đi.

Bởi vì là phòng bếp, thỉnh thoảng sẽ có người đến người đi, Lục Thiều và Kiều Diệp không tiếp tục nữa.

Lục Thiều vừa xoa mặt cho Kiều Diệp vừa nói: “Mấy người mẹ trước của nàng gần đây hẳn là muốn tính toán ta.”

Hắn kể Hồ Học Nghĩa thường xuyên cố ý ở trước mặt hắn nhắc đến chuyện của thương nữ kia.

“Thương nữ mà hắn nói, nghe từ trên tính cách có chút giống nàng. Bọn họ có thể cho rằng, ta là thích nữ tử có loại tính cách này, cho nên chỉ muốn hấp dẫn sự chú ý của ta.”

Người của hắn trước đó từ kinh thành truyền đến tin tức, nói Vũ Chí Hành an bài người đến tính toán hắn, trọng điểm là muốn tìm nữ nhân câu dẫn, chia rẽ hắn cùng Kiều Diệp. Trước đó hắn xác thực cũng gặp một ít nữ tử ôm mục đích, muốn tiếp cận hoặc là câu dẫn hắn nhưng hắn cũng không hứng thú, càng chủ động tránh đi. Chỉ là không ngờ đối phương sẽ đổi cách khác để ra tay.

“Nghe nói Vũ Chí Hành đi hậu viện của mẹ trước nàng một chuyến, tiếp theo liền đi tìm người đổi phương pháp tiếp tục tính kế ta. Chủ ý này, tám chín phần mười là mẹ trước của nàng đưa ra.”

Nếu không sẽ không thay đổi sách lược đối phó hắn, mà tin tức này là Vũ Hướng Huy nói cho Giang Dực Lân biết. Giang Dực Lân lại đưa tin cho người của hắn.

Kiều Diệp vẫn luôn biết, thường xuyên sẽ có nữ nhân muốn quyến rũ Lục Thiều, không chỉ kinh thành phái người tới tính toán, cũng có người thật sự bị Lục Thiều hấp dẫn, muốn theo hắn. Trước đó huyện thành có một tiểu thư nhà giàu, cố ý đến nhà xưởng thăm nàng, còn nói nàng không xứng với Lục Thiều, nói nếu nàng thức thời thì tốt nhất chủ động thoái vị nhường hiền. Sau đó bị nàng ta chọc cho một trận, đối phương liền tức giận bỏ chạy.

Nam nhân muốn quản mình, không cần nàng nhìn chăm chú cũng có thể quản được. Không quản được muốn hái cỏ dại, mình nắm chặt thế nào cũng vô dụng.

Lục Thiều cũng nói, hoa đào nát của hắn, hắn sẽ tự giải quyết, sẽ không khiến nàng phiền. Cho nên thái độ của nàng chính là tin tưởng hắn, sau đó chưa bao giờ quản cái này. Bây giờ nghe được lời của hắn, vẻ mặt nàng vô ngữ: “Có phải bọn họ rảnh quá rồi không? Lại nói, vì sao nhất định phải nhét nữ nhân cho chàng? Để chàng nạp thiếp, sau đó lung lạc chàng? Giống như Giang Ký An?”

Giang Ký An chính là bị nhị phu nhân lung lạc, sau đó cái gì cũng nghiêng về phía nhị phòng. Chẳng lẽ vợ chồng Ôn Hương Liên cũng muốn bắt chước?

Lục Thiều suy nghĩ một chút: “Ta cảm giác bọn họ càng muốn ly gián tình cảm của chúng ta, thậm chí để cho chúng ta hòa ly. Người của ta mấy ngày trước vừa truyền đến tin tức. Mẹ trước của nàng gần đây ra ngoài đi lại không ít, nghe ngóng cô nương chưa lập gia đình, còn có một số công tử thế gia có thể lợi dụng được. Ta hoài nghi, bà ta nhớ thương hôn sự của nàng cùng ca ca nàng.”

Kiều Diệp nhịn không được liếc mắt: “Mặt mũi của bà ta thật đúng là lớn, đưa tay cũng quá dài.”

Trước đó nàng đã phát hiện, Ôn Hương Liên có dục vọng khống chế rất mạnh. Sau khi Kiều Tiểu Liên đến kinh thành, thường xuyên viết thư cho nàng Từ khi đi theo Tống Thiếu Dương đến kinh thành, tiến vào hậu viện của hắn. Kiều Tiểu Liên nhìn thấy đủ loại nữ nhân kia, cũng có cảm giác lo lắng, chủ động học nhận mặt chữ và viết chữ. Ngay từ đầu viết thư còn để người ta hỗ trợ viết thay, bây giờ có thể tự mình viết ra một phong.

Trong thư sẽ nói một chút tình hình mấy người bọn họ gần đây. Có nhắc tới Ôn Hương Liên chủ động liên hệ Ôn Thu Mai, cũng rất bất mãn với việc Ôn Thu Mai tự chủ trương làm tiểu thiếp của Tống Thiếu Dương. Đồng thời còn muốn Ôn Thu Mai hỗ trợ giật dây, để Tống Thiếu Dương cùng Vũ Chí Hành đi lại nhiều hơn. Kể Ôn Hương Liên hoàn toàn là một loại giọng điệu dạy dỗ Ôn Thu Mai, cũng làm cho Ôn Thu Mai rất không vui, tùy thời oán giận với Kiều Tiểu Liên.

Sau khi Kiều Diệp đọc xong thư, đã hiểu Ôn Thu Mai cũng không chịu nổi Ôn Hương Liên, muốn tránh thoát đối phương khống chế. Lúc này mới thường xuyên kể lể với Kiều Tiểu Liên, thậm chí viết thư còn nhắc tới chuyện này, đoán chừng đều là Ôn Thu Mai ám chỉ. Dù sao người ban đầu viết thay Kiều Tiểu Liên chính là Ôn Thu Mai. Vì muốn cho các chất nữ có giá trị hơn, về sau “Bán” một cái giá tốt, Ôn Hương Liên thường xuyên giúp đỡ nhà mẹ đẻ, dặn dò Ôn gia bảo các nữ nhi đều học chữ biết viết.

Hàng năm còn có thể để cho người ta từ kinh thành đưa tập thơ trở về, để cô nương Ôn gia xem và học, còn trả tiền để cô nương Ôn gia lên huyện thành tìm tú nương học tập thêu thùa, bình thường cũng phải xuống bếp học nấu ăn. Cầm Kỳ Thư Họa không cầm ra được nhưng nữ hồng cùng trù nghệ phải giỏi.

Trước đó cô nương Ôn gia bởi vậy rất cảm kích cô cô này, cảm thấy nàng ta quá tốt, suy nghĩ vì những chất nữ như bọn họ. Nhưng từ khi Ôn Hương Liên muốn đón Ôn Thu Mai đến kinh thành, đưa cho một lão nam nhân hơn bốn mươi tuổi làm thiếp. Cô nương Ôn gia đã thay đổi ý nghĩ, ví dụ như Ôn Thu Mai, phải tiếp xúc với trạch đấu ở hậu trạch kinh thành, càng hiểu rõ dụng ý chân chính của Ôn Hương Liên, vị cô cô này. Cho nên Kiều Diệp suy đoán Ôn Thu Mai, có thể là muốn hợp tác với nàng.

Lục Thiều cũng rất ghét những trưởng bối ích kỷ tàn nhẫn nhưng thường muốn dùng hiếu đạo để giở trò. Hắn suy nghĩ một chút liền nói: “Đã như vậy, ta cũng tặng bọn họ đáp lễ là được rồi.”

Kiều Diệp cười hỏi: “Chàng muốn đáp lễ như thế nào? Cũng tặng Vũ Chí Hành mấy nữ nhân?”

Nàng xem tin tức của Quan Dũng Bá phủ, Vũ Chí Hành có thiếp, còn tới mấy người, chỉ là không có con thứ xuất. Hắn là cho người ta uống canh tránh thai. Có thể bởi vì hắn là con vợ lẽ thượng vị, cho nên vừa tự ti vừa kiêu ngạo, không thích thân phận con vợ lẽ này, cũng không muốn con vợ lẽ, chỉ cho phép vợ cả và Ôn Hương Liên sinh con trai trưởng. Vợ cả là vì lợi ích, Ôn Hương Liên là chân ái.

Lục Tuân gật đầu cười nói: “Xem ra chúng ta nghĩ tới cùng một chỗ. Bây giờ ta học được từ nương tử rồi, muốn gậy ông đập lưng ông.”

Vợ chồng Vũ Chí Hành thích tìm nữ nhân cho hắn, châm ngòi ly gián tình cảm vợ chồng bọn họ như vậy. Vậy hắn trả lại cho bọn họ tương tự.

Ôn Hương Liên nghiên cứu loại hình nữ nhân hắn thích, hắn cũng để cho người đi thăm dò một chút. Dùng chiêu số tương tự trả lại. Hiện tại Bá phủ vốn đã gà bay chó sủa, có thêm náo nhiệt cũng không tệ. Tránh cho bọn họ rảnh rỗi tính kế.

Kiều Diệp cười đồng ý: “Đúng, nên trả lại như vậy.”

Nàng lại híp mắt nói: “Về phần Ôn Hương Liên, chờ chúng ta đi kinh thành, ta tự mình trả nàng những thứ này.”

Nữ nhân lòng dạ độc ác kia, thế mà lại đánh chủ ý lên hôn sự của nàng và ca ca của nàng. Nhiệt tình tìm nam nhân, nữ nhân cho bọn họ như thế. Đã như vậy, chờ nàng ta đi kinh thành, cũng tặng Ôn Hương Liên một món quà lớn.

Lục Thiều cười nói: “Được. Lần này sau khi về thôn, giao phó xong chuyện nên giao phó, chúng ta liền lên kinh đi. Trước khi ta hội thí hẳn là sẽ không trở lại nữa.”

Thi Hội phải thi ở kinh thành, lần này đi vẫn đợi đến khi thi. Nếu như hắn thuận lợi thi đậu tiến sĩ, lại về quê tế tổ.

Kiều Diệp gật đầu: “Ta cũng nghĩ như vậy. Đến lúc đó ta hỏi người Lục gia một chút, nguyện ý đi theo chúng ta cùng lên kinh thì lần này đều dẫn theo đi.”

Đi vào thế giới này, chính là cùng người Lục gia cùng sống đến bây giờ. Ngay từ đầu quả thật có tâm tư lợi dụng, để bọn họ đối phó một nhà cặn bã ngũ thúc nhưng trải qua những ngày này ở chung, không chỉ là người Lục gia rất ỷ lại vào nàng. Nàng đối với bọn họ cũng sinh ra chút thân tình. Đi đến nơi xa lạ, mang theo nhiều người tin tưởng, làm việc tốt hơn.

Bây giờ Lục Thiều đã hoàn toàn đổi mới cảm giác với người Lục gia, ít nhiều có chút tình cảm: “Được!”

Kiếp trước chủ yếu cũng là hắn và người Lục gia không có tình cảm cùng bao nhiêu gút mắc lợi ích, cho nên người Lục gia không lựa chọn giúp mình cũng có thể hiểu được. Ít nhất ngoại trừ mấy thẩm thẩm bị Úc Uyển Chi giật dây, ra ngoài nói xấu hắn một chút, những thứ khác cũng không có đối phó hại hắn, chỉ cần bọn họ có thể kiên định giống như bây giờ, sẽ không sinh ra tâm tư muốn hại vợ chồng bọn họ, hắn cũng sẽ coi bọn họ như người nhà.

Ngày hôm sau, Lục Thiều tham gia Lộc Minh Yến. Thái độ của tri phủ và Học Chính đối với Lục Thiều đều rất hiền lành, lôi kéo hắn nói chuyện. Học Chính còn cười nói nếu Lục Thiều không bái Tần đại nho làm sư phụ, ông ta còn muốn nhận Lục Thiều làm học sinh. Hiển nhiên rất xem trọng Lục Thiều, cũng thích phong cách văn chương của Lục Thiều.

Điều này cũng khiến các cử nhân mới tham gia Lộc Minh Yến càng chú ý Lục Thiều hơn. Đại đa số mọi người đều ôm tâm tư muốn giao hảo với Lục Thiều, cũng có một số ít ghen tị muốn chết. Gia thế Lục Thiều kém xa bọn họ nhưng bây giờ lại đè ép bọn họ, thật khó chịu. Chỉ là bây giờ Lục Thiều đang nổi, lại là học sinh của Tần đại nho, con rể nuôi của Vĩnh An quận chúa. Bọn họ cũng không tiện công khai chèn ép hoặc là động tay chân gì. Ai nấy chỉ hy vọng Lục Thiều thất bại trong thi Hội sau này.

Sau khi Lộc Minh Yến kết thúc, càng ngày càng có nhiều người đưa bái thiếp hoặc gửi thư cho Lục Thiều.

Trước đó Lục Thiều hẹn gặp lại đám người Lý công tử một lần. Lục Thiều đúng hạn phó ước, khi tới quán rượu gặp một cô gái bị nam tử lớn tuổi dây dưa. Nghe ý tứ thì mấy nam tử là muốn để nữ tử gả chồng dạy con, buông tay làm ăn trong nhà. Nghe xong, Lục Thiều biết mấy người này tới vì hắn.