Sau khi Giang Dực Lân mở hộp ra, mọi người chỉ thấy bên trong bày mấy vật trang trí giống như con khỉ tinh xảo.
Một quý công tử có quan hệ tốt với hắn, lại gần cúi đầu nhìn nhìn: “Tam nhi, đây là vật trang trí gì vậy? Nhìn đẹp mắt còn có đủ loại cảm giác long lanh.”
Một người khác cũng nói: “Con khỉ này làm cũng quá thú vị.”
Giang Dực Lân cười khẽ nói: “Đây cũng không phải vật trang trí gì, mà là cây nến.”
Lời này khiến cho mọi người ở đây kinh ngạc không thôi: “Cái gì? Đây là cây nến? Thật hay giả vậy? Làm sao có khả năng sẽ có loại cây nến này. Ta không tin, cái này nhìn chẳng phải là vật trang trí sao.”
Giang Dực Lân nhíu mày: “Đó là do các ngươi không biết. Đây cũng là muội muội nuôi của ta cố ý làm cây nến Sinh Tiếu Hầu cho ta. Các ngươi nếu không tin, ta sẽ cho các ngươi nhìn xem.”
Mọi người vẫn không tin, nếu không thì bán tín bán nghi. Sao cây nến có thể làm ra bộ dáng con khỉ được, mỗi một màu sắc của con khỉ này đều khác nhau.
“Đốt đi, ngươi nhanh lên trên xem một chút.”
“Đúng đúng, đốt lên đi.”
Còn có người gọi chưởng quỹ: “Chưởng quầy, dập tắt đèn bên này trước, để tam ca đốt nến của hắn xem thử.”
Đám người Giang Dực Lân vừa tiến vào, cố ý ngồi trong đại sảnh, tiếng nói chuyện không nhỏ, cho nên chẳng những hấp dẫn người trong đại sảnh lầu một chú ý. Ngay cả phòng trên lầu hai và lầu ba cũng có không ít người mở cửa sổ xuống nhìn.
Mặc dù cách rất xa nhưng không nhìn rõ dáng vẻ của con khỉ trong tay Thanh Giang Anh, nhưng nhìn quả thật càng giống vật phẩm trang sức, cũng vì vậy mà lòng hiếu kỳ của mọi người đều bị treo lên.
Chưởng quỹ cũng tò mò, cộng thêm món đồ chơi mới lạ này có thể khiến Thiên Tiên Lâu càng náo nhiệt hơn.
Sau khi trưng cầu sự đồng ý của khách nhân bên này, hắn lập tức phân phó người đem một nửa đèn trong đại sảnh tắt hết.
Giang Dực Lân lấy ra một mồi lửa, đốt cháy một con khỉ.
Trong nháy mắt, con khỉ phát sáng lên, ngọn lửa chẳng những lớn hơn cây nến bình thường, còn sáng hơn không ít.
“Trời, thật đúng là cây nến. Các ngươi mau nhìn, sau khi đốt lên con khỉ kia mắt đen thật sáng, giống như là sống lại, đây cũng quá thần kỳ đi. Tam Nhi, mau đốt mấy con khác lên xem thử.”
“Đúng đúng, tam ca nhanh lên một chút. ”
Một tùy tùng ăn chơi trác táng của Giang Dực Lân chủ động cười tiến lại gần nói: “Hay là để ta giúp ngươi?”
Giang Dực Lân ghét bỏ đẩy hắn ra: “Tên khỉ này mỗi tim nến đều không giống nhau, ngươi đừng làm trở ngại chứ.”
Phát hiện tất cả mọi người dùng ánh mắt chấn kinh thần kỳ cùng với khát vọng nhìn về phía hầu tử, nụ cười trên mặt Giang Dực Lân càng đậm, đắc ý nói: “Được, hôm nay ta sẽ thỏa mãn các ngươi.” Sau đó đốt cháy mấy con khỉ còn lại.
Mọi người phát hiện trước đó hắn không gạt người, mỗi con khỉ này tim nến thật đúng là không giống nhau, có con ở trên quả đào con khỉ đang cầm, có con ở trên đuôi con khỉ,…..
Nhiều con khỉ cùng đốt lên như vậy, bốn phía càng ngày càng sáng lên.
“A, các ngươi có ngửi thấy một mùi thơm dễ ngửi hay không?”
“Ngửi thấy, giống như mùi của tuyết tùng. Thứ này hình như phát ra từ cây nến.”
Nghe người ta nói như vậy, mọi người lập tức tiến đến gần hầu tử nghe thấy.
“Thật đúng là từ trong nến của con khỉ phát ra. Thần, cây nến lại có thể làm thành loại bộ dáng này, còn có thể phát ra mùi thơm.”
“Tam Nhi, muội muội của ngươi cũng quá lợi hại. Nàng có phải thật sự phụng dưỡng thần sông hay không? ngoại trừ Con khỉ, nàng còn có thể làm cây nến khác hay không?”
“Muội muội của ngươi…”
Mọi người trong nháy mắt vây quanh Giang Dực Lân, từng người mồm năm miệng mười hỏi đủ loại vấn đề. Người ở gian phòng tầng hai tầng ba thấy thế, cũng sợ hãi thán phục không thôi. Ánh mắt toàn bộ rơi vào trên người Giang Dực Lân, hiển nhiên là chờ câu trả lời của hắn.
Giang Dực Lân thích cảm giác được vạn người chú ý như vậy. Hắn cười sang sảng nói: “Nói nhảm, muội muội của ta đương nhiên đã từng hầu hạ thần sông đại nhân. ngoại trừ những thứ này, nàng còn có thể có không ít thứ khác. Ngọn nến này đương nhiên còn có thể làm thành bộ dáng khác, Tần lão tiên sinh liền có một cây nến hoa cúc tím. Muội muội ta có thể dựa theo yêu cầu của các ngươi làm cây nến, muốn làm thành hoa cỏ cây cối hoặc là sinh vật các loại đều được. Mùi thơm cũng có thể thêm theo yêu cầu của các ngươi, không nhất định đều là mùi tuyết tùng. Ngọn nến này có thể làm theo yêu cầu, giá tiền không thấp nhưng có thể cam đoan là độc nhất vô nhị. Các ngươi muốn làm, vậy phải xếp hàng đến năm sau, phía trước còn có không ít người đặt nến đặt làm chờ đấy.”
Lại tự hào kiêu ngạo nói: “Muội muội ta lợi hại nhất.”
Quý công tử ban đầu nói chuyện mở miệng nói: “Tam nhi, ta muốn đặt làm loại cây nến này, có hình dạng cây quạt hay không? Ngươi giúp ta nói với muội muội của ngươi một chút, tiền không thành vấn đề.”
Giang Dực Lân nói: “Chỉ cần không quá rườm rà phức tạp, cơ bản đều có thể làm ra, dáng dấp cây quạt khẳng định có thể làm. Ta bên này cũng không biết yêu cầu của các ngươi, các ngươi tốt nhất tự mình đi đặt. Nếu ai muốn đăt, các ngươi phái người đi xưởng của huyện Ma Du thôn Trường Bình tìm muội muội ta là được.”
Muội muội nói nếu ai muốn đặt làm nến, thì để bọn họ phái người đi thôn Trường Bình. Như vậy chẳng những có thể kéo được huyện thành náo nhiệt hơn, cũng có thể làm cho xưởng của nàng có danh tiếng hơn. Dù sao nhiều quý công tử như vậy, đều cố ý từ kinh thành chạy tới đặt nến, khẳng định là thứ tốt, cho nên hắn liền không ôm đồm việc này.
Mọi người nghe xong không ít người đều nổi lên tâm tư. Bất luận là xe đạp hay là cây nến, bọn họ đều muốn! Không phải chỉ là phái người đi huyện Ma Du thôi sao, cũng không có gì lớn.
Chờ tất cả mọi người thưởng thức cây nến một hồi, Giang Dực Lân thổi tắt toàn bộ.
“Tam nhi, ngươi thổi làm gì vậy? Ta còn chưa nhìn đủ đâu.”
“Đúng vậy, tam ca cứ đốt nó cháy hết đi. ”
Những người khác cũng ồn ào, để hắn đốt hết cây nến.
Giang Dực Lân trợn mắt nhìn bọn họ vài lần: “Đây là muội muội của ta tặng, cho các ngươi xem một chút cũng không tệ rồi, còn muốn đốt xong, các ngươi nghĩ thật đẹp. Nếu muốn nhìn, chính mình đi đặt làm, muốn nhìn như thế nào thấy thế đó.”
Sau đó thả từng cây nến của con khỉ vào trong hộp gỗ, cũng khiến cho người vây xem vẫn chưa thỏa mãn, bọn họ còn muốn xem. Thậm chí còn quyết định, mình cũng phải đi đặt làm một cây nến, đến lúc đó cũng lấy ra khoe khoang. Tên Giang Dực Lân này không nỡ bỏ ra một ít, đến lúc đó bọn họ lấy ra một ít, hừ hừ.
Ngọn nến thu lại, chưởng quỹ lại bảo thắp sáng đèn đại sảnh bên này. Sau khi thắp sáng, Giang Dực Lân phát hiện người trong đại sảnh đều chạy đến vây xem. Hắn còn tinh mắt phát hiện, Ngũ hoàng tử cùng Tống Thiếu Dương đứng cách đó không xa nhìn một hồi. Chờ hắn tắt cây nến, hai người đi tới phòng trên lầu ba. Chắc là tò mò cố ý đến thăm hắn. Ngay cả hai người này cũng tới, nói rõ những thứ này quả thật hấp dẫn người.
Hắn nhận lấy trà tiểu đệ đưa tới uống mấy ngụm. Sau đó dùng tay phẩy quạt cho mình: “Các ngươi tới xem náo nhiệt quá nhiều người, che khuất làm ta rất nóng.”
Tiếp theo cởi áo khoác ngoài trên người ra, lộ ra áo len cổ cao bên trong, thật ra cũng không nóng lắm, đây không phải là khoe khoang áo len sao.
Kiều Diệp sai người đan áo quần len đều mặc trong áo bào, cho nên ánh sáng tối không ít người đều không chú ý tới, mà Giang Dực Lân cởi áo khoác ngoài, cũng có người phát hiện áo len của hắn.
Tiểu tùy tùng của hắn nhịn không được đưa tay sờ sờ: “Tam ca, đây là quần áo gì vậy? Sáo len lại mềm như nhung vậy? Lại không giống như là làm từ da lông, thật nhẵn nhụi mềm mại a!” Quần áo hoặc khoác ngoài bọn họ cũng có nhưng đều rất dày, không mềm mại nhẵn nhụi như cái áo này.
Lời này cũng thành công hấp dẫn ánh mắt mọi người đến trên người Giang Dực Lân.