Trên xe ngựa hồi kinh, Vệ Phong Hoa lười biếng dựa vào nệm êm. Mấy nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp, quỳ gối hầu hạ xung quanh nàng. Bóc nho, đấm chân, ấn bả vai, pha trà, gảy tỳ bà.
Những người này đều không phải thị nữ của bà, mà là chủ động đưa tới cửa muốn làm thiếp cho Giang Ký An. Giang Ký An từ chối, bà lại hỏi ý mấy người, sau khi bọn họ đồng ý thì tất cả đều mang theo xe ngựa hồi kinh.
Được các mỹ nữ mỗi người một vẻ hầu hạ. Vệ Phong Hoa đã không còn tâm tư với Giang Ký An, nhìn bọn họ chẳng những không cảm thấy chướng mắt, còn cảm thấy rất đẹp mắt.
“Về sau các ngươi cứ như vậy hầu hạ Hầu gia.” Bà lười biếng nhìn mấy người lại nói: “Hầu gia thiên vị nhất là nhị phu nhân. Cho nên muốn được hắn sủng ái, các ngươi tốt nhất liên thủ trước. Hầu gia thích ăn…”
Tiếp theo nàng ta kể lại sở thích, kiêng kị và chán ghét của Giang Ký An, để cho những cô nương này công lược đối phương. Đây đều là học từ chỗ của Diệp nhi.
Mấy tiểu mỹ nhân qua mấy ngày ở chung với Vệ Phong Hoa, đã biết bà thật sự không thèm để ý đến việc bọn họ tranh thủ tình cảm, ngược lại còn ước gì bọn họ đi tranh thủ tình cảm, vì thế đều nhu thuận gật đầu: “Chúng ta đều nghe phu nhân.”
Bọn họ đều là nữ nhi tướng mạo xinh đẹp, lại bị trong nhà xem như công cụ leo lên. Nếu không phải vì áp lực gia tộc thì là vì sinh tồn của mình, mới chủ động đưa tới cửa.
So với việc bị người nhà đưa cho lão đầu năm sáu mươi tuổi làm thiếp, bọn họ khẳng định càng muốn vào Hầu phủ, làm thiếp cho Vũ An Hầu vừa tuấn dật lại vừa không già. Nếu có thể sinh hạ một đứa con trai một đứa con gái, vậy cuộc đời này càng không cần lo lắng.
Trước kia nghe nói phu nhân Vũ An Hầu là con hổ mẹ ghen tuông, bọn họ đều có chút sợ bà. Nhưng sau mấy ngày ở chung, bọn họ phát hiện không biết là ai bịa đặt, đây hoàn toàn là nói xấu phu nhân. Phu nhân chẳng những thân phận cao quý, lại xinh đẹp vô song, đối với bọn họ càng là hiền lành thân thiết.
Ngược lại Nhị phu nhân hiền lành đắc ý trong truyền thuyết kia, chỉ cần từ xa nhìn lại, đều là cả ngày mặt lạnh. Ánh mắt nhìn bọn họ càng mang theo lãnh ý cùng chán ghét. Nếu không phải có hộ vệ của phu nhân ngăn cản, không cho Vũ An Hầu và nhị phu nhân tới gần, sợ là bọn họ đã sớm bị đuổi đi, hoặc là không biết đưa đi nơi nào. Bởi vậy tâm của mấy người đều thiên về Vệ Phong Hoa.
Trên đường đi về sau, Vệ Phong Hoa có mấy mỹ nữ cùng giải buồn, cuộc sống cũng không nhàm chán.
Giang Ký An và Thủy Thu Lan đi theo phía sau không còn nhàn nhã thoải mái như vậy nữa. Giang Ký An khó chịu thê tử vẫn không để ý đến hắn, không cho hắn tới gần. Trước kia nhắc tới thiếp thất, bà sẽ hờn dỗi hung dữ với hắn, không cho phép nạp thiếp. Hiện tại thế mà làm thái quá, chủ động giúp hắn thu mấy người thiếp thất.
Hắn cũng không muốn thiếp thất gì, chỉ muốn hòa hảo với bà như lúc ban đầu, cũng không muốn chọc bà không vui, bởi vậy đều mặc cho bà tùy hứng.
Hắn cho rằng bà đang giận mình, đoán chừng muốn giày vò hắn, còn giống như lúc còn trẻ, tùy hứng lại kiêu căng tùy ý. Nhưng không biết vì sao, hắn lại không tức giận nổi. Hắn càng cảm thấy mình giống như trở lại thuở thiếu thời, bà vẫn là cô nương thô bạo hắn nâng niu trong lòng bàn tay. Nếu như Vệ Phong Hoa biết tâm tư của hắn, nhất định sẽ không nhịn được mắng đồ đê tiện.
Thủy Thu Lan buồn bực muốn hộc máu. Đặc biệt là trước đây không lâu, gặp nhau ở dịch trạm.
Nàng thấy Vệ Phong Hoa và mấy tiểu tiện nhân kia vừa nói vừa cười, bộ dáng ở chung vô cùng tốt, càng là nghẹn khuất khó chịu. Thật ra lúc còn trẻ, bà ta đã thích Giang Ký An. Đặc biệt là trong lúc vô tình nghe mẹ bà ta và ma ma nhắc tới, lão hầu gia muốn cầu hôn cho Giang Ký An, trong lòng rất ngọt ngào, chỉ tiếc lúc đó Vũ An Hầu phủ bị tiên hoàng ghét bỏ, trong nhà căn bản không đồng ý.
Bà ta cũng có chút lo lắng tương lai sẽ không dễ chịu, cộng thêm Giang Ký An bị phái đi biên cương đánh trận, có thể còn sống trở về hay không còn không biết. Bà ta càng không có da mặt dày như Vệ Phong Hoa, còn đuổi theo đi chiến trường, không có một chút rụt rè mà nữ tử nên có.
Bởi vậy bà ta chỉ có thể đặt phần thích kia ở đáy lòng, đính hôn với một công tử khác rất được trọng dụng trong gia tộc lúc ấy. Ai biết không đợi bà ta gả đi, hết thảy đều long trời lở đất. Vương gia gia nhập dưới trướng hắn bại trận, đương kim Hoàng đế thượng vị, Vũ An Hầu phủ cũng một lần nữa trở lại vòng tròn quyền lực.
Người đính hôn với bà ta lại bị xử tử, nhà bà ta cũng bị thua theo. Nếu không phải lúc trước biểu tỷ tiến vào phủ Thái tử làm thiếp, sau khi tiến cung bởi vì sinh Hoàng tử nên được phong phi, nhà bọn họ cũng sẽ gặp tai vạ theo.
Nhìn Giang Ký An càng ngày càng tuấn dật cao ngất, trở thành phụ tá đắc lực của Hoàng đế, bà ta càng thích, cũng động tâm tư. Cho nên cầu đến mẹ bà ta, muốn gả cho Giang Ký An. Nếu không, với tình huống của bà ta như vậy, không phải là phải đi Am ni cô thì cũng chỉ có thể gả đến tiểu gia tộc ở nơi khác, bà ta làm sao có thể cam tâm.
Bà ta biết lão hầu gia một mực thích mẹ bà ta, chỉ cần mẹ bà ta đưa ra yêu cầu, đối phương đều sẽ đồng ý. Mẫu thân và gia tộc của bà ta đương nhiên cũng hy vọng có thể nhờ cậy Vũ An Hầu phủ, một lần nữa đứng lên, biểu tỷ trong cung cũng hy vọng có thể lôi kéo Vũ An Hầu. Bởi vậy đều đồng ý, cũng cực lực thúc đẩy chuyện này.
Chủ ý để hắn kiêm hai phòng cũng là ý nghĩ của bà ta. Dù sao bà ta cũng không muốn làm thiếp, bà ta muốn Giang Ký An cưới hỏi đàng hoàng cưới mình qua cửa, sinh ra hài tử cũng là con trai trưởng. Càng không muốn nhìn ánh mắt của lão thái thái Hầu phủ kia, có một mẹ chồng đè ở trên đầu.
Quả nhiên, bà ta thành công, mới bắt đầu Giang Ký An rất lạnh nhạt với bà ta, là bà ta lấy lui làm tiến, lạt mềm buộc chặt, từng bước một khiến hắn động tình với mình, cũng lợi dụng tính tình ngay thẳng của Vệ Phong Hoa, yêu quý Giang Ký An, ngược lại châm ngòi quan hệ của hai người. Để cho Giang Ký An càng ngày càng muốn chinh phục bà ta, đối với bà ta càng để bụng hơn. Đặc biệt là sau khi sinh ba đứa con, tâm tư của hắn càng đều ở nhị phòng bọn họ.
Lần này bà ta vốn còn muốn mượn tay phản vương diệt trừ Vệ Phong Hoa, sau đó lại diệt trừ cặp sinh đôi chướng mắt kia. Có lão hầu gia ủng hộ, cùng với thiên sủng của Giang Ký An hiện tại, coi như bởi vì Thái hậu cùng Quốc Công Phủ đè ép, bà ta không thể làm Hầu phu nhân, tương lai Hầu Phủ cũng sẽ là của con bà ta.
Bà ta yêu Giang Ký An, căn bản không muốn hắn đụng vào bất kỳ nữ nhân nào. Đối với việc hắn có chính thê Vệ Phong Hoa, trong lòng lại luôn có Vệ Phong Hoa, bà ta đều cảm thấy rất khó chịu. Cho nên muốn trừ xong nhanh, không cho đối phương tiếp tục chướng mắt. Càng đừng nói đột nhiên có thêm mấy phòng thiếp.
Trước kia bà ta có thể lợi dụng thân phận của Vệ Phong Hoa, đè ép tiểu yêu tinh bên ngoài, không cho Giang Ký An nạp thiếp, còn có thể khiến người trong kinh thành đều cho rằng Vệ Phong Hoa là một cọp cái ghen tị, không hiền lương chút nào. Thật không ngờ, bởi vì một chuyện ngoài ý muốn, Vệ Phong Hoa lại nổi điên chủ động muốn nạp thiếp cho Giang Ký An, cho dù chỉ là vì tức giận Giang Ký An. Bà ta nhìn thấy mấy tiểu tiện nhân, cũng cảm thấy khó chịu, chỉ là cũng không thể làm gì được chuyện này, dù sao Vệ Phong Hoa vẫn là Hầu phu nhân.
Bà ta chỉ hy vọng Vệ Phong Hoa mang người về, liền chạy tới thiên viện tự sinh tự diệt. Đừng nghĩ xâut1: ra chiêu này thì thật sự những tiểu tiện nhân này trở thành thiếp của Giang Ký An.