Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 197: Ngươi không thể đối xử với ta như vậy!




Gần đây cuộc sống của Lục Mai cũng không tốt. Đầu tiên là cha ruột mẹ kế bởi vì vợ chồng em trai không ngừng giày vò ầm ĩ, liên đới đối với nàng ta cũng không có sắc mặt tốt.

Đệ đệ và nàng ta mâu thuẫn cũng không trợ cấp cho nàng ta nữa. Cha mẹ chồng cùng mấy phòng khác đều không cao hứng. Tiếp theo đệ đệ của nàng ta bị quá kế, cha nàng ta bị phân ra. Cả nhà bọn họ cũng bị đuổi khỏi cửa hàng ban đầu, không thể không tạm thời ở nhà mẹ đẻ.

Cuộc sống của nàng tacàng khổ sở hơn, mỗi ngày đều nhìn sắc mặt của mẹ kế và kế muội. Nhà mẹ đẻ bởi vì đệ đệ làm hại nên thiếu nợ mấy trăm lượng, cũng không thuê đầu bếp nữ nữa. Nàng ta còn phải thay phiên nhau nấu cơm làm việc với mấy đệ muội. Phu quân nàng ta còn nói giấy tốt và mực mua trước đó đã dùng hết rồi nhưng tiền bạc trong nhà có hạn, cửa hàng bị thu về, thu nhập cũng bị cắt đứt, thật sự là không bỏ ra nổi tiền để mua. Nhưng không có giấy tốt và mực tốt, chữ viết ra cũng không có đẹp như vậy. Hơn nữa sau này khoa khảo còn phải tốn không ít tiền. Cho nên hắn rất lo lắng.

Lục Mai nghe mà đau lòng, ủy khuất ai cũng không thể ủy khuất phu quân nàng ta. Trước kia những giấy tốt và mực tốt đều là nàng ta đi kêu khổ trước mặt đệ đệ, để hắn hỗ trợ mua, hoặc là đòi tiền hắn, tự mình đi mua nhưng từ sau khi đệ đệ cưới tiện nha đầu Kiều Tam Nha kia, liền cách xa nàng ta.

Gần đây chẳng những không đưa tiền cho nàng ta, còn chưa tới tìm nàng ta. Trước kia đệ đệ mười ngày nửa tháng đều sẽ đến thăm nàng ta.

Hiện tại ngay cả phân gia quá kế cũng không nói cho nàng ta, khẳng định là bị nha đầu chết tiệt kia thổi gió bên gối xúi giục. Tiếp tục như vậy không được, trượng phu đọc sách luyện chữ vẫn phải để đệ đệ đi mua. Còn có đệ đệ bái sư đại nhân vật lợi hại như vậy, cũng phải để đệ đệ giúp phu quân nàng ta dẫn tiến.

Phu quân nàng ta đọc sách cũng lợi hại như vậy, nói không chừng cũng có thể được đại nho kia thu làm học sinh. Nếu được như vậy, đừng nói là người nhà chồng, chính là cả nhà cha mẹ đẻ đều phải xem trọng nàng ta một chút.

Dù sao cũng là nàng ta nhờ đệ đệ hỗ trợ hoàn thành, đương nhiên cũng phải dỗ dành đệ đệ tiếp tục phụ cấp nàng ta mới có thể để nàng ta ở nhà được cha mẹ chồng coi trọng, đè mấy người khác một đầu.

Mấy ngày trước nàng ta còn nghe mẹ kế nói hiện tại Lục gia bán nhang muỗi và nến kiếm lời ít nhất hơn ngàn lượng bạc. Khiến nàng ta giật nảy mình, hoàn toàn không nghĩ tới một nhà đệ đệ lại có tiền như vậy.

Nàng ta nghĩ thầm tiền Kiều Tam Nha kiếm được, chính là của đệ đệ nàng ta. Mà tiền của đệ đệ nàng ta, không phải tương đương với của nàng ta sao, dù sao bọn họ là tỷ đệ thân nhất.

Nàng ta đi vào trong thôn tìm đệ đệ, lại bị nha đầu chết tiệt kia giựt giây lão thái bà đuổi nàng ta đi, còn ở trong thôn bại hoại thanh danh một nhà bọn họ, làm cho nàng ta bị mắng mất mặt, không muốn về thôn nữa.

Nàng ta còn đi qua học đường trên trấn hai lần tìm đệ đệ nhưng hắn đều không có mặt, cũng may hôm nay rốt cục chặn được đệ đệ.

Lục Mai trong lòng vui vẻ, lập tức đi tới, giả vờ vô tình gặp được. Đầu tiên nàng ta lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Trên mặt có thêm nụ cười vừa kinh hỉ vừa dịu dàng lại chờ mong: “Ngũ Lang, ngươi vào thành là tới tìm ta sao?”

Lục Thiều đã sớm biết mấy ngày gần đây Lục Mai đều đang tìm mình. Nhìn thấy nàng nở nụ cười dịu dàng hư tình giả ý, sắc mặt hắn lạnh nhạt xuống: “Ngươi hiểu lầm rồi, ta chỉ là đến huyện thành làm việc.”

Lục Mai nghẹn họng, lại ôn tồn nói: “Không phải tới tìm ta cũng không sao. Tỷ đệ chúng ta đã lâu không gặp, ta đi mua gà nướng ngươi thích ăn, cùng nhau về nhà ăn bữa cơm trò chuyện đi”

Vừa vặn nha đầu chết tiệt kia không có ở đây, gọi đệ đệ về nhà, nàng ta còn có thể giúp đỡ nói chuyện, để cha cùng đệ đệ hòa hoãn quan hệ. Cha nàng ta đã là tú tài nhưng gần đây thanh danh lại bị hủy hoại. Nếu có thể được đại nho kia hỗ trợ, cha nàng ta có thể thi đỗ cử nhân cùng tiến sĩ, cũng tiện che chở vợ chồng bọn họ, để cho chị em dâu không dám cùng nàng ta âm dương quái khí nữa.

Lục Thiều trong mắt đầy vẻ lạnh nhạt xa cách: “Không cần, gà nướng của ngươi ta ăn không nổi.”

Lại châm chọc nói: “Ăn của ngươi một con gà nướng, không biết phải bồi thường bao nhiêu con gà nướng mới có thể làm ngươi thỏa mãn.”

Lục Mai: “……”

Sao lại nói lời khó nghe như vậy, đệ đệ thật sự bị nha đầu chết tiệt kia làm hư rồi.

“Ngươi nói cái gì vậy, ta chính là tỷ tỷ ruột của ngươi.”

Nàng ta lại nhấn mạnh: “Trước khi nương qua đời, đã dặn dò chúng ta chiếu cố lẫn nhau.”

Đã từng mỗi lần nàng ta nói như vậy, đệ đệ cho dù không cao hứng cũng sẽ không so đo nữa. Nhưng hiển nhiên lần này nàng ta phải thất vọng rồi.

Lục Thiều lạnh lùng nói: “Nếu nương biết được, con gái của nàng vì giúp mẹ kế, ngay cả thân đệ đệ cũng muốn hại, nhất định sẽ hối hận vì đã từng dặn dò. Hơn nữa, nàng nói là để chúng ta chiếu cố lẫn nhau. Ngươi lớn tuổi hơn ta nhưng trước đó lại không thấy ngươi chiếu cố qua ta cái gì. Trước kia là mắt ta mù, không nhìn ra được tâm của ngươi hoàn toàn hướng về về nhà mẹ kế và Úc gia, cũng giống mẹ kế là một người đàn bà độc ác mặt ngọt ngào. Ngươi đối với ta trên miệng tốt, bất quá là muốn từ trên người ta đạt được chỗ tốt, căn bản cũng không phải thật tâm. Ta đã nhìn thấu ngươi rồi. Cho nên về sau, ngươi cũng không cần lấy nương làm cái cớ, hoặc là dùng thân phận tỷ tỷ để lôi kéo làm quen. Ta lại càng không mắc lừa, cũng sẽ không trợ cấp ngươi chút nào nữa.”

Lục Mai còn chưa thấy rõ thái độ của hắn, vậy hắn đã nói thẳng cho nàng biết.

Lục Mai không thể tin được nhìn về phía đệ đệ: “Ngươi nói cái gì? Ngươi vậy mà nhìn ta như vậy? Có phải Kiều Tam Nha xúi giục ngươi hay không, nàng chính là muốn để cho quan hệ tỷ đệ chúng ta tan vỡ.”

Đệ đệ nói chuyện châm chọc không chừa đường lui như vậy, nhất định là Kiều Tam Nha xúi giục.

Nha đầu chết tiệt kia thật sự là kẻ giảo gia tinh, về sau nhất định phải để đệ đệ hưu nàng.

Nàng ta như là bị đả kích, đau lòng nói: “Ta là tỷ tỷ ruột của ngươi đó, ngươi tin tưởng một người ngoài, cũng không tin ta?”

Lục Thiều nhíu mày: “Không có quan hệ gì với nương tử của ta, ngươi không cần dây dưa lung tung. Ngươi dám nói ngày đó tại bờ sông, ngươi cố ý khóc sướt mướt không giải thích, không phải là muốn hại ta? Huống chi hiện tại ta làm con thừa tự của tam phòng, ngươi cũng không phải là tỷ tỷ ruột của ta.”

Trong lòng Lục Mai hơi hồi hộp một chút, quả nhiên vẫn là chuyện trước đó. Gần đây nàng ta vẫn luôn hối hận, nếu biết Kiều Tam Nha sẽ không chết, đệ đệ cũng không sao. Nàng ta ngày đó dù thế nào cũng sẽ không vì lợi ích của cha và mẹ kế mà hại đệ đệ.

Về phần quá kế, nàng ta sẽ không thừa nhận, dù sao nàng ta chính là tỷ ruột của hắn. Nàng ta trừng to mắt, làm bộ không thể tin được: “Ngươi là đệ đệ của ta, ta làm sao có thể hại ngươi? Ngày đó ta là bị dọa. Cho nên mới không có phản ứng kịp tới giúp ngươi giải thích với mọi người.”

Nàng ta giả vờ như bị tổn thương, đỏ mắt gạt lệ: “Sao ngươi có thể hiểu lầm ta như vậy chứ? Cũng quá tổn thương lòng ta.”

Lục Thiều chán ghét nhìn nàng ta giả vờ giả vịt: “Đừng giả vờ nữa, rất giả dối. Ngươi là người nào, ta hiện tại thấy rõ ràng.”

Hắn cười nhạo một tiếng: “Ngươi và mẹ kế học được giả vờ giả vịt, ta thấy về sau các ngươi nếu không có cơm ăn, còn có thể cùng đi tìm gánh hát hát hí khúc. Lục Mai, lời ta đã nói tuyệt đối sẽ không thu hồi lại. Ngươi đã không phải tỷ tỷ của ta, đừng hòng lại từ trong tay ta dỗ tiền dỗ đồ vật, càng đừng hòng lợi dụng ta nữa.”

Lục Mai đang khóc mặt cứng đờ, thật sự không ngờ đệ đệ lại nhẫn tâm như vậy, còn dầu muối không ăn.

“Lục Thiều, cho dù quá kế, ta cũng là tỷ tỷ huyết mạch tương liên của ngươi, ngươi không thể đối xử với ta như vậy. Ta nói không hại ngươi thì không có.”

Nàng ta thất vọng nhìn hắn: “Ngươi làm như vậy, quả thực quá lãnh huyết vô tình, đệ đệ ta sẽ không như vậy.”