Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 141: Chỉ có vậy?




Đám người Kiều Diệp không nhúc nhích, vẫn ngồi ở chính sảnh. Rất nhanh đã nghe được giọng nói có chút bén nhọn của Lục đại tẩu truyền đến: “Sao cả nhà các ngươi đều tới rồi? Các ngươi muốn làm gì, gây sự sao?”

Tiếp theo một giọng nói cay nghiệt vang lên: “Chúng ta đến thăm cháu gái ta, ngươi mau tránh đường đi.”

Đối với thanh âm này không chỉ là Kiều Diệp nghe ra là ai, những người khác của Lục gia cũng đã nghe ra.

Lục lão thái nhíu mày: “Sao Kiều lão thái bà lại tới đây?”

Kiều Diệp tiếp lời: “Bà nội, bọn họ lai giả bất thiện. Hôm qua ta vừa nghe tướng công nói, hai ngày trước hắn vô tình đến huyện thành nhìn thấy Úc lão lục và Kiều lão tứ ngồi uống rượu cùng nhau. Hôm nay người Kiều gia tới, sợ là đã biết chúng ta kiếm lời bao nhiêu tiền.”

Nàng tăng thêm một câu: “Bọn họ cũng là Úc lão lục xúi giục tới.”

Lục lão thái rất nhanh đã phản ứng lại: “Hôm nay bọn họ tới để đòi công thức sao?”

Trong lòng chẳng những mắng Úc lão lục một lần, còn mắng cả con dâu. Tiện nhân ăn cây táo rào cây sung kia, chính là không thể thấy nhà cũ tốt.

Kiều Diệp nhắc nhở: “Hẳn không chỉ là muốn công thức, mà là muốn trực tiếp mang ta về, về sau chuyên môn kiếm tiền cho lão Kiều gia.” Lát nữa người của Lục gia còn phải tiên phong ra trận, cho nên phải để bọn họ biết rõ mục đích của lão Kiều gia.

Quả nhiên, nghe nói như thế, sắc mặt đám người Lục lão thái khó coi mấy phần: “Bọn họ nghĩ hay thật.”

Lục lão thái đứng lên, ném cho Kiều Diệp một ánh mắt trấn an: “Đừng sợ, có chúng ta ở đây. Nếu Kiều lão thái dám gây sự, ta liền xé bà ta.”

Tức phụ Ngũ Lang là phúc tinh nhà bọn họ, sao có thể để Kiều gia mang đi. Huống chi hiện tại bà có Tức phụ Ngũ Lang ở bên cạnh bày mưu tính kế, khiến cho người trong thôn đối với bà rất tôn kính. Nhà bọn họ hiện tại không thể rời bỏ cháu dâu này. Hơn nữa, cháu dâu Lục gia bọn họ, nơi nào đến phiên Kiều gia tác oai tác phúc.

Kiều Diệp lộ ra thần sắc ỷ lại tín nhiệm: “Ta biết ngay bà nội sẽ che chở cho ta mà.”

Đám người Lục nhị tẩu cũng lập tức nói: “Còn có chúng ta nữa, tức phụ Ngũ Lang chúng ta cũng che chở ngươi.”

Kiều Diệp cho bọn họ một nụ cười: “Mấy vị bá mẫu cũng tốt nhất.”

Bốn huynh đệ Lục lão đại thấy thế, cũng vội vàng bày tỏ lòng trung thành: “Còn có chúng ta nữa, nam đinh lão Kiều gia, liền giao cho chúng ta.”

Kiều Diệp cảm thấy lần này lão Kiều gia tới gây sự cũng không tệ, còn có thể làm cho người nhà lão Lục đoàn kết hơn. Trên mặt nàng lộ vẻ cảm động gật đầu: “Được, tiếp theo giao cho bà nội và mấy vị bá bá, bá mẫu.”

Nghe nàng tín nhiệm như vậy, mấy người lão thái thái đều ưỡn ngực: “Yên tâm giao cho chúng ta.”

Sau đó nhao nhao bước nhanh về phía cửa ra vào, giống như là muốn đi làm đại sự gì đó.

Lục đại tẩu chặn cửa Kiều gia, không cho bọn họ vào cửa. Nàng ta cũng không phải kẻ ngốc, Tức phụ Ngũ Lang gả vào lâu như vậy cũng không thấy người lão Kiều gia đến xem. Hôm nay đột nhiên cả nhà đều chạy tới, sợ là không có lòng tốt. Nàng ta ngăn cản, đám người Kiều lão thái lại muốn xông vào bên trong.

Bọn họ vừa đẩy Lục đại tẩu ra muốn đi vào, đám người Lục lão thái đã đi ra.

Lục lão thái đi tới cửa, chống nạnh ngăn cản: “Kiều lão thái, các ngươi đây là muốn đến Lục gia ta gây sự?”

Kiều lão thái nhìn Lục lão thái đặc biệt không vừa mắt: “Ta đến thăm cháu gái ta, ngươi mau gọi người ra.”

Lục lão thái khinh miệt xì một tiếng với nàng ta: “Ta nhổ vào, tức phụ ngũ lang đã sớm cắt đứt quan hệ với nhà các ngươi. Bây giờ nàng chỉ là cháu dâu của Lục gia chúng ta, không tới phiên các ngươi tới xem.”

Kiều lão thái sắc mặt âm trầm: “Ngươi đánh rắm, đó chẳng qua là Tam Nha tùy tiện nói, chúng ta cũng không đồng ý.”

Tiếp theo bà ta tâm tư vừa chuyển, trên mặt hung quang nói: “Lão Lục gia các ngươi thật là không biết xấu hổ. Trộm công thức làm nến nhà chúng ta và nhang muỗi không nói, còn bắt cháu gái ta không cho gặp người nhà mẹ đẻ. Ta hoài nghi cháu gái của ta ở nhà các ngươi chịu khổ chịu tra tấn, ta muốn gặp cháu gái đáng thương của ta, làm chủ cho nàng.”

Lục lão thái vừa nghe trên mặt cũng lộ ra hung quang.

“Con mẹ ngươi, tức phụ Ngũ Lang ở nhà chúng ta không biết sống tốt bao nhiêu. Ta ngay cả việc nhà cũng không nỡ để nàng làm. Ở nhà các ngươi mới là bị tra tấn chịu khổ, ăn không đủ no mặc không ấm, việc gì cũng phải làm, gầy thành dạng gì, bây giờ nghĩ tới liền đau lòng. Công thức kia cũng là của Lục gia chúng ta, có quan hệ cái rắm gì với nhà các ngươi. Những lưu manh vô lại không biết xấu hổ như lão Kiều gia các ngươi hoành hành bá đạo trong thôn, những người khác sợ nhà các ngươi, lão nương không sợ.”

Nói xong lại dẫn đầu tiến lên, trực tiếp bắt lấy tóc Kiều lão thái, đưa tay quăng một bạt tai. Vừa kéo kéo, vừa hung hãn tiếp tục chào hỏi mặt và trên người đối phương.

Ngoài miệng cũng mắng: “Ngươi lão tiện nhân này, trước kia đã bắt nạt tức phụ Ngũ Lang ta, bây giờ lại tới cửa bới móc, hôm nay ta liền trút giận cho tức phụ Ngũ Lang.”

Hiện tại tức phụ ngũ lang là cháu dâu bà yêu quý nhất.Tính tình bà rất bao che khuyết điểm, thật sự đau lòng cháu dâu trước kia bị Kiều gia ức hiếp, cho nên hiện tại liền nhân cơ hội trút giận.

Kiều lão thái không nghĩ tới Lục lão thái một lời không hợp liền trực tiếp ra tay. Bà ta bị đánh lúc đầu còn ngơ ngác, sau khi phản ứng lại lập tức đánh mắng: “Ngươi mới là lão tiện nhân, ngươi bà già chanh chua không biết xấu hổ này, ngươi…”

Nhưng Lục lão thái thái là người có chiến lực đệ nhất trong các bà lão trong thôn. Từ sau khi làm quả phụ đã bắt đầu đánh nhau với người khác, đánh nhau rất thuận buồm xuôi gió. Đặc biệt gần đây ăn ngon ngủ ngon, còn thường xuyên uống thuốc bổ, ăn đồ bổ thân thể cháu dâu làm, lại tiên hạ thủ vi cường, bởi vậy Kiều lão thái thái nào phải đối thủ của bà.

Kiều lão thái thái bị ấn đánh cho kêu thảm thiết liên tục: “A a a, lão phụ nhân dũng mãnh nhà ngươi, ngươi mau buông tay.”

Bị đánh cho không có sức đánh trả, Kiều lão thái lại gọi nhi tử cùng các tức phụ Kiều gia đi theo.

“Các ngươi đều đã chết rồi sao? Chỉ đứng nhìn ta bị bà già chanh chua này đánh? Còn không mau tới kéo người ra, lại mang Tam Nha về.” Câu sau ngữ khí còn tăng thêm.

Người lão Kiều gia không do dự, làm sao có thể nhìn lão thái thái bị đánh như vậy, tiến lên theo.

“Đúng đúng, dẫn tiện nhân Tam Nha ăn cây táo rào cây sung này về.”

Mấy người trong đó phóng tới Kiều Diệp đứng ở phía sau, hạ quyết tâm muốn trực tiếp bắt lấy nàng, thừa cơ cưỡng ép mang về.

Vốn dĩ còn chuẩn bị sau khi vào cửa dỗ dành, để nha đầu chết tiệt kia tự mình đi theo bọn họ. Nhưng bọn họ không ngờ Lục gia lại trực tiếp ra tay ngăn cản, vậy còn có gì để nói, cướp người rồi nói sau. Mềm không được liền trực tiếp cứng.

Lúc này bọn họ đều lên hết, hoàn toàn ném biện pháp mềm dẻo của Úc lão lục dạy ra sau đầu. Chỉ nghĩ đến mặc kệ là Kiều Hữu Phúc bị đưa vào tù, hay là Lục gia lấy công thức vốn nên thuộc về nhà bọn họ để kiếm tiền. Còn có Tam Nha, trước kia ở trước mặt bọn họ là một con chim cút tùy ý lăn lộn, hiện tại lá gan mập lên, ăn cây táo rào cây sung quả thực đáng hận. Thù mới hận cũ bọn họ đã nhẫn nhịn hồi lâu, muốn cùng nhau mượn cơ hội xả ra cơn giận này. Nhưng mà người Kiều gia vừa mới tiến lên, mấy người con dâu Kiều gia đã bị mấy người Lục đại tẩu chặn lại.

bọn họ không chút do dự trực tiếp động tay: “Mấy bà nương chết tiệt các ngươi, thật sự cho rằng Lục gia chúng ta không còn ai sao? Bây giờ Kiều Diệp là cháu dâu của Lục gia chúng ta. Nếu ai dám động đến nàng, đó chính là gây khó dễ cho chúng ta. Các ngươi còn muốn động thủ bắt người, coi chúng ta là chết sao? Xem lão nương có xé mồm thối của các ngươi không, các ngươi mới là tiện nhân.”

So với đanh đá hung hãn, mấy người con dâu Lục gia càng hơn một bậc, nếu bàn về cãi nhau mắng chửi người đánh nhau, ngoại trừ thua bởi tức phụ Ngũ Lang ra, bọn họ còn không có địch thủ gì ở trong thôn.

Chỉ bằng mấy phụ nhân lão Kiều gia đưa tới cửa chính là muốn bị đánh. Quả nhiên, một người bắt lấy một người liền xông lên đánh. Mấy người con dâu lão Kiều gia, căn bản không phải đối thủ của bọn họ.

Nam nhân lão Kiều gia cũng bị Lục lão đại vội vã biểu hiện ngăn lại.

“Kiều gia các ngươi khinh người quá đáng, cũng dám tới cửa bới móc đánh người. Còn muốn cướp cháu dâu nhà chúng ta đi, hỏi trước nắm tay của bọn lão tử rồi nói.”

Sau khi rống xong, liền bắt lấy mấy huynh đệ Kiều Đại Ngưu vung quyền.

Mấy huynh đệ Lục gia bởi vì khi còn bé không có cha, bị người ta bắt nạt liền bị mẹ ruột dạy dùng nắm đấm đánh trả, cho nên từ nhỏ đánh nhau đã là hảo thủ, hơn nữa bình thường làm việc cũng chịu khó, có rất nhiều khí lực.

Mấy huynh đệ Kiều gia căn bản không phải đối thủ, còn chưa kịp cứu Kiều lão thái và bắt Kiều Diệp, đã bị huynh đệ Lục gia đánh đến oa oa kêu lên.

Từ nhà xưởng nghe nói Kiều gia dẫn người đến nhà mình làm loạn, mấy huynh đệ Lục đại lang vội vàng chạy về.

Cộng thêm cả đám nữ quyến Nhị Nha đều nhìn chằm chằm đám tiểu bối Kiều gia xoa tay. Chỉ cần bọn nhóc Kiều gia dám xông lên, liền đến phiên bọn họ biểu hiện. Đến lúc đó tức phụ Ngũ Lang vui vẻ, chẳng những khen bọn họ, còn có thể thưởng.

Tiểu bối Kiều gia vốn cũng muốn xông lên: “……”

Người Lục gia quá bưu hãn, đám người Lục Đại Lang nhìn bọn họ giống như sói nhìn thấy thịt. Ánh mắt này quá đáng sợ, còn xông lên cái rắm. Trong nháy mắt bọn họ sợ hãi. Cha mẹ đều bị đè đánh, bọn họ xông lên cũng là dê vào bầy sói đưa đồ ăn.

Tiểu bối Lục gia đợi nửa ngày, thấy tiểu bối Kiều gia sợ, cả đám đều thất vọng lại không nói gì. Bọn họ còn muốn ở trước mặt tức phụ Ngũ Lang biểu hiện tốt một chút. Những người Kiều gia này cũng quá kinh sợ rồi, mất mặt ghê.

Tiểu bối Kiều gia nhìn thấy các trưởng bối thảm như vậy, sợ hãi đồng thời cũng sợ. Liền có người xoay người vội vàng chạy đi tìm thôn trưởng cùng tộc trưởng.

Trước đó cả nhà lão Kiều gia khí thế hùng hổ đi Lục gia, dọc theo đường đi gặp được không ít thôn dân, đều phỏng đoán bọn họ là muốn đi Lục gia gây chuyện, vì vậy đều đi theo xem náo nhiệt.

Nhìn người hai nhà trực tiếp đánh nhau, còn đánh rất hung, cũng có người chạy đi tìm tộc trưởng Lục gia cùng Kiều gia, để bọn họ tới ngăn cản.

Vốn còn tưởng rằng Lục gia sẽ chịu thiệt nhưng kết quả hiển nhiên khiến bọn họ vô cùng bất ngờ. Nhìn thấy người lão Kiều gia bị người Lục gia đè trên mặt đất, bị đánh đến kêu rên liên hồi. Bọn họ phát hiện Lục gia càng bưu hãn, đồng thời còn có chút muốn cười, còn tưởng rằng lão Kiều gia lợi hại cỡ nào, chỉ có vậy?

Người lão Kiều gia bình thường ở trong thôn ngang ngược, cũng có lúc bị thu dọn như vậy, thật sự là đáng đời.

Kiều Nhị Ngưu bị Lục lão tứ ấn xuống đất, từng quyền từng quyền chào hỏi. Đau đến mức nhịn không được, ngẩng đầu thấy Kiều Diệp đứng cách đó không xa xem kịch.

Hắn hô to: “Tam Nha, ngươi cứ như vậy nhìn cha ruột của mình bị người ngoài đánh chết sao?”