Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 130: Bọn họ nên làm thế nào?




Khi Lục lão thái thái rốt cục cũng đi rồi, Úc Uyển Chi lại phân vân giữa việc nàng sẽ không cần phải chịu ủy khuất nữa và việc không lấy được công thức, khoảng thời gian này không phải là uổng phí sao. Lưỡng lự qua lại, cuối cùng vẫn là lợi ích chiếm thượng phong, vì vậy nàng ta lập tức nói: “Nương, người mới ở đây không đến một tháng, làm sao lại phải trở về rồi? Phu quân và ta vẫn luôn muốn tận hiếu trước mặt ngài, ngài ở lại thêm một đoạn thời gian đi.”

Nếu như lúc này đã lấy được công thức, bà lão chết tiệt kia muốn về thôn, nàng ta cũng muốn mua pháo để ăn mừng. Nhưng bây giờ lại chỉ có thể nghẹn khuất chịu đựng giữ lại.

Bây giờ Lục lão thái thái đã không còn cảm giác tri kỷ như trước kia với Úc Uyển Chi nữa, ngược lại chán ghét đến lợi hại, cũng nhìn thấu tiểu tức phụ này giả mù sa mưa dối trá.

Bởi vậy bà cười lạnh nói: “Lần này các ngươi ngược lại biết hiếu thuận rồi. Không biết là hiếu thuận ta, hay là hiếu thuận cái khác.”

Bà nghĩ nghĩ lại nói: “Các ngươi đã muốn hiếu thuận, vậy ta về thôn xem một chút, lại về huyện thành để các ngươi hầu hạ.”

Đối với vợ chồng tiểu nhi tử, bà còn chưa giày vò đủ đâu. Chờ về thôn xem thử, bà lại trở về ở một đoạn thời gian, cũng thuận tiện dời chú ý của hai vợ chồng lão Ngũ đang muốn công thức làm nến ở huyện thành, không nên nhìn chằm chằm nhà xưởng ở quê.

Úc Uyển Chi nghe nói như thế, suýt chút tức giận đến phun ra một ngụm máu. Bà già chết tiệt này, ai muốn bà ta trở lại ở đây.

Lần này ở xong, sau này tốt nhất đừng tới nữa. Vì công thức, nàng ta chỉ có thể không ngừng giữ lại, còn nháy mắt với con gái, ý bảo đối phương đi tìm Lục Thanh Vinh tới.

Lục Châu Lam rất căm hận Lục lão thái thái, cũng hận không thể để đối phương nhanh chóng rời đi nhưng cũng biết công thức đối với trong nhà, đối với huynh muội bọn họ đều raty1: quan trọng. Vì thế nàng gật gật đầu với nương, liền lặng lẽ chuồn ra ngoài.

Kiều Diệp đương nhiên nhìn thấy, chẳng những không ngăn cản, còn cố ý đi qua bảo lão thái thái nghỉ ngơi thêm một chút.

Lục Châu Lam bảo mã phu đi tìm Lục Thanh Vinh, không đến nửa canh giờ, Lục Thanh Vinh vội vàng chạy về.

Lục lão thái thái nhìn bộ dáng này của hắn, trong lòng cũng không có cảm thấy vui vẻ, còn càng khó chịu hơn. Nếu như hai người thật hiếu thuận, vì giữ bà ở lại huyện thành, bà cũng không có uổng công thương đứa con trai này một hồi. Nhưng rõ ràng hai người vẫn vì công thức mới giữ bà lại.

Trước đó mỗi ngày đều thăm dò bà làm thế nào để làm nhang muỗi và cây nến tốt, còn châm ngòi quan hệ giữa bà và vợ của Ngũ Lang.

Hiện tại nhi tử chạy đến nhanh như vậy, nhất định là Úc thị sai người báo tin. Lão thái thái không nhịn được nghĩ, nếu như bà bị bệnh, bảo người đi tìm tiểu nhi tử báo tin, hắn sẽ đến nhanh như vậy sao?

Lúc thất thần, Lục Thanh Vinh đã tiến lên. Hắn đi đến bên cạnh lão thái thái ngồi xuống, lau mồ hôi trên đầu hỏi: “Nương, con nghe nói người muốn về thôn?”

Lão thái thái trả lời: “Đúng vậy, con dâu ngươi hiếu thuận, muốn đón ta về thôn hưởng phúc.”

Lục Thanh Vinh: “……”

Lời này, giống như là hắn bất hiếu. Trong khoảng thời gian này hắn bị giày vò quá sức, cũng bởi vậy mới càng không thể để cho mẹ hắn rời đi.

Dù sao mấy ngày trước, mẹ hắn mới bị dỗ đến mức đem công thức cây nến giá rẻ nói cho bọn họ.

Tiếp theo là cây nến và nhang muỗi đắt tiền. Lục Thanh Vinh còn không biết, công thức của cây nến giá rẻ đã bị trong nhà công khai.

Lão thái thái cũng là nghe đại lang nói, Kiều Diệp bảo bà có thể nói công thức nến kia cho vợ chồng lão Ngũ, lúc này mới nói.

“Nương, người mới ở huyện thành bao lâu, sao đã trở về rồi. Nhi tử còn chưa hiếu thuận ngài đâu.”

Hắn ta cố gắng chịu đựng, cố gắng giữ lại: “Ta không muốn để ngài trở về.”

Lão thái thái cau mày nói: “Được rồi, ngươi đem những tâm tư nho nhỏ này đặt ở trên việc học hành, sợ là Trạng Nguyên đều thi đậu rồi. Ta cũng không nói sẽ không trở về.”

Thấy tiểu nhi tử còn muốn nói chuyện, bà cũng không kiên nhẫn được nữa: “Ta trở về ở vài ngày rồi trở về, bao quần áo cũng không cần thu dọn mang về.”

Lại bổ sung một câu ý vị thâm trường: “Yên tâm đi, sẽ để cho các ngươi hiếu thuận.”

Lục Thanh Vinh thấy thái độ của bà kiên quyết, chỉ có thể nói: “Được, vậy ta qua vài ngày nữa đi trong thôn đón ngài.”

Mẹ hắn nhất định phải trở về, hắn cũng không có cách nào. Được rồi, coi như mấy ngày nay thở dốc, vừa vặn hắn cũng có chút chịu không nổi loại giày vò này. Thuận tiện nghĩ lại một chút xem phải dùng công thức này như thế nào.

Lão thái thái liếc hắn một cái: “Không cần ngươi đón, ta sẽ để bọn đại lang đưa ta đến.”

Nếu để tiểu nhi tử đón, đó không phải là biết khi nào bà trở về sao? Mấy ngày nay không chừng lại đưa Úc lão thái tới.

Lục Thanh Vinh muốn phản bác, hắn càng thích cảm giác cái gì cũng đều nắm trong tay nhưng khi nhìn thấy nha đầu chết tiệt ở bên cạnh, hắn liền cố nhịn xuống.

Thế là hắn ta cố gắng nở một nụ cười miễn cưỡng: “Được, vậy ngài trở về vài ngày, để cho bọn Đại Lang đưa ngài trở về. Hoặc là để bọn họ mang thư, ta dùng xe ngựa đi đón ngài cũng được.”

Lão thái thái gật gật đầu: “Đã biết.”

Sau đó không kịp đợi, mang theo Kiều Diệp cùng cháu trai cháu gái ra cửa.

Phu thê Lục Thanh Vinh đưa mấy người lão thái thái ra cửa. Hắn liền thấy được con trâu đen ngoan ngoãn đi theo sau lưng Kiều Diệp.

Hắn trước mười mấy tuổi là lớn lên ở trong thôn, cho nên nhìn ra được Hắc Ngưu này hẳn là trâu rừng, không ngờ nha đầu chết tiệt ngay cả trâu rừng cũng có thể nuôi ngoan, thật đúng là có chút không đơn giản và khó đối phó.

Chờ sau khi đám người lão thái thái đi xa, hai vợ chồng mới trở về nhà. Lục Thanh Vinh sắc mặt âm tình bất định ngồi suy nghĩ.

Úc Uyển Chi nhẹ nhàng thở ra, đồng thời lại rất không cam lòng.

Nàng suy nghĩ một chút mở miệng nói: “Phu quân, ta thấy nương hoàn toàn bị nha đầu chết tiệt kia nắm chặt rồi. Nếu nàng ta còn ở Lục gia một ngày, ta sợ là lòng nương đều sẽ nghiêng hết về phía nàng ta. Chẳng những cái gì cũng nghe nàng ta, còn cố ý đề phòng ngũ phòng chúng ta.

Lục Thanh Vinh đưa tay xoa xoa mi tâm: “Ta cũng đang suy nghĩ việc này. Nhưng nha đầu chết tiệt kia giống như cá chạch, thật sự là có chút khó đối phó.”

Ở bên ngoài, trước mặt người ngoài, nha đầu chết tiệt kia giả bộ đáng thương, làm bại hoại thanh danh phu thê bọn họ.

Ở nhà lại có thể ép buộc phu thê bọn họ, còn giựt giây xúi giục mấy phòng khác cùng một chỗ. Thậm chí đóng cửa lại, ngay cả cha chồng như hắn cũng dám đánh.

Mấu chốt là tất cả người Lục gia đều bị nha đầu chết tiệt kia thu mua, ai cũng một lòng với nàng. Cho dù hắn đi ra ngoài nói những chuyện này, cũng có người Lục gia giúp đỡ nha đầu chết tiệt kia nói chuyện, người khác cũng không tin hắn.Đánh không lại, nói không lại, còn đấu không lại, bọn họ nên làm như thế nào?

Úc Uyển Chi chính là chờ lời này của hắn.

“Cho nên chúng ta phải nghĩ biện pháp bắt nàng ta đi mới được. Chỉ cần nàng ta rời khỏi Lục gia, chúng ta có thể một lần nữa lung lạc mẹ và mấy phòng khác trở về. Trong nhà còn xây dựng xưởng, mua núi. Chỉ cần nha đầu chết tiệt đi, những thứ này còn không phải đều là phu quân khống chế sao.”

Trước kia nếu như nghe lão Lục gia xây dựng nhà xưởng, còn phải gọi người đến làm việc. Nàng ta chẳng những sẽ không khó chịu như vậy, còn có thể cao hứng. Dù sao tiền người Lục gia kiếm được, đều là giúp một phòng bọn họ kiếm, cớ sao mà không vui cho được

Nhưng bây giờ lại ghen tỵ chua xót đến lợi hại, hận không thể không mở xưởng kia. Bởi vì nhà xưởng hiện tại nằm trong tay nha đầu chết tiệt, tiền kiếm được không có khả năng cho một phòng bọn họ.

Ngay cả bà già chết tiệt kia, bây giờ cũng nghe lời nha đầu kia. Giống như bị điên, để nha đầu chết tiệt làm đương gia.

Gần đây bọn họ cúi đầu làm việc lâu như vậy, bà già đáng chết vẫn không nhả ra, nói cho bọn họ biết mùi muỗi và công thức cây nến loại tốt. Cho nên nàng ta nghĩ tới nghĩ lui, biện pháp tốt nhất vẫn là phải đuổi nha đầu chết tiệt đi.

Tai họa này vừa rời đi, những người khác trong lão Lục gia đều không đáng lo, rất nhanh lại có thể bị bọn họ nắm lại lòng bàn tay.

Lục Thanh Vinh thở dài: “Ta cũng từng nghĩ muốn đuổi nha đầu chết tiệt này đi. Trước đó nàng đánh ta, ta muốn mời bọn người tộc trưởng tới, hưu nữ nhân hung hãn này. Nhưng ngươi cũng thấy được, mẹ ta và đám người ca ca tẩu tẩu, giống như là trúng tà, ngược lại còn muốn che chở nha đầu chết tiệt kia. Có bọn họ ngăn cản, không có khả năng đuổi nha đầu chết tiệt đi.”

Úc Uyển Chi tiến đến bên tai hắn nói: “Ta thật ra có một biện pháp, chẳng những có thể đuổi nha đầu chết tiệt kia đi, còn không cần chúng ta nhúng tay vào”