Kiều Diệp nhìn ra được hắn rất hiếu kỳ, vì vậy trả lời: “Mẫu đơn có màu tím, màu vàng, màu hồng, màu đỏ, màu trắng, màu đen, màu xanh lục, màu lam và phục sắc. Phục sắc chính là hai hoặc ba loại màu sắc hỗn hợp. Màu xanh có xanh nhạt, màu xanh đậm, màu đỏ thẫm, đỏ hồng… Màu sắc rất nhiều, chỉ xem ngươi muốn làm loại nào.”
Kỷ Tùng Bách sửng sốt một chút: “Mẫu đơn có nhiều màu sắc như vậy sao?”
Kiều Diệp gật đầu: “Có chứ!”
Kỷ Tùng Bách không khỏi hỏi: “Màu đen và màu lam cũng có à? Ta chưa từng thấy qua.”
Phục Sắc hắn ngược lại đã nghe nói qua, bất quá loại mẫu đơn này rất thưa thớt, giá cả cũng không phải đắt bình thường.
Kiều Diệp cười nói: “Đương nhiên là có, thế gian to lớn không thiếu cái lạ. Ta từng thấy trên một mẫu đơn kết mười tám nụ hoa, nở ra mỗi một đóa hoa đều là màu sắc khác nhau.”
Nàng thật sự đã gặp qua ở hiện đại, là có người bỏ ra gần mười năm để chiết cành.
Kỷ Tùng Bách lại kinh ngạc vô cùng: “Lại còn có chuyện thần kỳ như vậy. Đệ muội đã gặp loại hoa mẫu đơn này ở nơi nào? Không biết có thể mua hay không.”
Nếu có thể mua hoa mẫu đơn mười tám màu tặng vị hôn thê, đối phương tuyệt đối sẽ cực kỳ vui vẻ.
Những người khác nghe được loại hoa mẫu đơn này, cũng cả đám đều cảm thấy kỳ lạ không thôi.
Trong đầu đám người Lục gia và tộc lão xuất hiện một suy đoán. Tức phụ Ngũ Lang sợ là ở phủ đệ Hà Thần đại nhân gặp qua loại mẫu đơn này.
Lục Thanh Vinh thì tìm tòi nghiên cứu nhìn Kiều Diệp, nha đầu chết tiệt này chẳng lẽ lại hầu hạ thần sông thật sao? Nếu không một thôn cô, làm sao có thể gặp qua loại mẫu đơn thần kỳ này.
Hắn nghĩ đến đều cảm thấy không có khả năng có một gốc mẫu đơn mười tám màu. Nếu không thì chính là nha đầu chết tiệt bịa ra lừa gạt thiếu gia Kỷ gia thôi
Kiều Diệp lại cười lắc đầu: “Cái này không tiện nói ra. Gốc mẫu đơn kia là do một vị đại sư bỏ ra nhiều năm bồi dưỡng ra, không có khả năng bán.”
Thấy Kỷ Tùng Bách lộ ra vẻ thất vọng. Nàng lại nói: “Tuy ngươi không thể mua được mẫu đơn mười tám màu nhưng ta có thể giúp ngươi làm một cây mẫu đơn mười một màu. Bảo đảm màu sắc của mỗi đóa hoa đều không giống nhau. Có muốn không?”
Kỷ Tùng Bách không chút do dự nói: “Muốn, ta đương nhiên muốn.”
Hắn lại nhịn không được hỏi: “Hay là đệ muội làm một cây nến mẫu đơn mười tám màu?”
Kiều Diệp trả lời: “Cũng có thể làm nhưng ngụ ý không được như mười một màu. Hay là trước tiên làm một gốc mười một màu, ngươi hài lòng hoặc là muốn làm tiếp thì lại làm gốc mười tám màu?”
Kỷ Tùng Bách khẽ cười nói: “Vẫn là đệ muội suy nghĩ chu đáo.”
Đưa vị hôn thê nến mười một màu xác thật ngụ ý càng tốt hơn. Chờ đưa đi rồi, nếu như vị hôn thê thích cùng hài lòng thì hắn lại đến định chế cái mười tám màu đưa đi.
Dù sao nến là dùng để đốt, sau khi đốt xong liền không còn nữa. Muốn dùng còn phải tiếp tục mua.
Hắn từ trong ngực móc ra tám tấm ngân phiếu một trăm lượng, đặt ở trên mặt bàn.
“Thiều đệ, đệ muội, bất kể là nhang muỗi hay là cây nến, các ngươi làm bao nhiêu ta mua bấy nhiêu. Trước tiên để số tiền này ở đây, các ngươi trực tiếp tính tiền từ trong đó. Chờ tiêu không đủ, ta lại bảo người đưa ngân phiếu.”
Hôm nay hắn ra ngoài chỉ mang theo tám trăm lượng trên người. Nhang muỗi nến mai lan trúc cúc không tốn bao nhiêu bạc nhưng thì đắt. Nếu như cây nến mẫu đơn làm ra để hắn hài lòng và kinh hỉ, hắn khẳng định còn phải tiếp tục định chế những cây nến khác. Chắc hẳn cha hắn cũng sẽ không bỏ qua, cho nên thật ra không bao lâu nữa là tiêu hết tám trăm lượng.
Nếu như nến mẫu đơn thực sự giống như lời tức phụ Lục Thiều nói, vậy mỗi cây hơn hai trăm lượng cũng đáng. Dạng cây nến định chế này rất thích hợp mang đến phủ thành cùng kinh thành tặng cho quý nhân. Nếu như Mai Lan Trúc Cúc thì giá vẫn quá rẻ, có chút không lấy ra được. Người trong nhà mỗi ngày đều đốt cũng không tệ, dù sao cũng rẻ.
Kiều Diệp nhìn tám trăm lượng bạc trên bàn, cũng không lộ ra biểu lộ kích động, chỉ là nhàn nhạt nhìn sang, gật đầu nói với Kỷ Tùng Bách: “Được!”
Có khoản tiền này, mua xong núi hoặc rừng trúc, còn có thể xây được hai xưởng.
“Nếu như ngươi không hài lòng, không lấy cây nến thì bạc cũng sẽ trả lại cho ngươi.”
Kiếp trước nàng cũng là hào môn phú hộ, đặc biệt tiếp nhận dược trang, mình lại mở nông trang, trại chăn nuôi các loại, tiền đối với nàng mà nói chỉ là con số. Cũng vì vậy mà nàng mới có thể bình tĩnh như vậy.
Kiếp trước Lục Thiều ăn ngon mặc đẹp, không thiếu tiền. Tám trăm lượng với hắn mà nói, tiện tay là có thể lấy ra, cũng rất bình tĩnh nhưng người của Lục gia, bao gồm cả bốn người tộc trưởng và cả nhà Lục Thanh Vinh, nhìn thấy ngân phiếu trên bàn, mắt đều trợn lên.
Đặc biệt là bốn người Lục gia và tộc trưởng, cả đời này còn chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, thật sự là không nghĩ tới, chỉ là bán nến và nhang muỗi, vậy mà có thể bán được giá cao như vậy.
Mặc dù không phải chỉ trả cho lần mua bán này nhưng dựa theo loại tiêu hao này, tám trăm lượng cũng không cần bao lâu. Vừa rồi bọn họ nghe thấy Kiều Diệp hô giá hai mươi lượng cho một đóa mẫu đơn, bọn họ đều cảm thấy có phải nàng điên rồi hay không.
Hai mươi lượng một cây nến, cái này so với ăn cướp còn lợi hại hơn. Tiếp theo lại nghe Kiều Diệp bảo Kỷ thiếu gia làm cây nến mười một đóa mẫu đơn, đó chính là hai trăm hai mươi lượng bạc. Bọn họ giật mình kêu lên, còn không nhịn được lo lắng suông cho nàng. Cây nến đắt như vậy, kẻ ngốc mới mua. Nếu Kỷ công tử không cần thì biết làm sao?
Điều khiến bọn họ càng khiếp sợ hơn là Kỷ công tử lại không chút do dự đồng ý, cũng không có nổi giận nói không cần, càng không nói đắt hoặc là hố người. Nhìn bộ dạng này, mếu như cây nến mẫu đơn làm ra hài lòng, còn có thể tiếp tục mua.
Đây chính là thiếu gia nhà kẻ có tiền, tám trăm lượng bạc lấy mà ra con mắt cũng không nháy một cái. Để bọn họ còn có chút ngoài ý muốn là, biểu hiện của Ngũ Lang cùng thê tử hắn. Nhìn thấy nhiều tiền như vậy, sắc mặt thế mà cũng không có thay đổi.
Ngay cả bọn họ cũng không nhịn được hô hấp dồn dập, sốt ruột thay, bọn họ lại bình tĩnh như vậy.
Như vậy xem ra, đôi tiểu phu thê này rất trầm ổn, tiền đồ vô lượng mà! Người của Lục gia đều trừng to mắt, mang theo một loại không thể tin được. Tiếp theo là không che giấu kích động cùng mừng như điên.
Bọn họ cho rằng cây nến bán ba lượng bạc trước đó đã rất khoa trương rồi. Không ngờ còn có một cây nến mẫu đơn bán hơn hai trăm lượng. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, đều có chút không thể tin được.
Nhiều ngân phiếu như vậy, bọn họ đời này vẫn là lần đầu tiên thấy. Quả nhiên, vẫn là tức phụ Ngũ Lang lợi hại, chỉ là hôm nay đã có doanh thu tám trăm lượng, về sau còn không biết có bao nhiêu đây.
Sau này nghe nàng sẽ không sai được
Mà hô hấp của Lục Thanh Vinh cũng có chút hỗn loạn, nội tâm cũng không nhịn được kích động lên. Tám trăm lượng bạc, hắn dĩ nhiên là đã gặp, còn từng có được nhưng dùng xong, sẽ không lặp lại một lần nữa. Nhưng tám trăm lượng này lại không phải là một lần mua bán là xong, chỉ cần cây nến mẫu đơn kia thực sự làm ra khiến Kỷ thiếu gia hài lòng, tuyệt đối sẽ còn mua nữa.
Gia đình giàu có ở huyện thành thích theo phong trào. Nếu cây nến này được Kỷ gia tuyên dương ra ngoài cũng sẽ không lo chuyện bán. Đương nhiên, phú hộ huyện thành có hạn, mua được cũng khẳng định chính là một hai món đồ cất giữ thưởng thức, sẽ không mỗi ngày đốt loại nến này, quá xa xỉ. Nhưng phủ thành và kinh thành, kẻ có tiền, đó là nhiều không đếm xuể.
Nghe nói ở kinh thành có một số công tử bột ra ngoài mua say là có thể vung tiền như rác, có công tử thế gia mặc quần áo đã hơn ngàn lượng một bộ. Đôi giày của tiểu thư thế gia đều có thể khảm bảo thạch hoặc trân châu, ít nhất trên trăm lượng. Nếu những người đó nhìn thấy loại nến này, sẽ mua không?
Hắn cảm thấy tám chín phần mười là sẽ có. Đừng nói là công tử tiểu thư thế gia, ngay cả những trưởng bối quý nhân làm chủ trong nhà cũng sẽ muốn mua.
Nhìn Huyện lệnh và Kỷ lão gia là biết. Hắn chẳng những kích động, mà trong lòng còn vô cùng nóng bỏng. Nếu như có được công thức này, hắn cảm thấy có thể không lấy ra bán, mà là tự mình nghiên cứu làm loại cây nến này.
Làm thành công, chẳng những kiếm tiền, còn có thể kết giao quý nhân phủ thành cùng kinh thành. Hắn nhìn về phía cây nến trên bàn, tuy rằng tận lực che giấu nhưng vẫn không nhịn được toát ra một tia nóng bỏng.
Bây giờ xem ra, đón mẹ hắn đến huyện thành cũng không tính là sai, dù thế nào cũng phải dỗ dành lão thái thái nói ra công thức.
Sự khát vọng và nóng bỏng trong mắt ba mẹ con Úc Uyển Chi càng rõ ràng hơn. Bọn họ thật sự không ngờ, nến lại có thể bán nhiều tiền như vậy. Nếu như công thức này mang đến kinh thành bán, đừng nói là hơn một ngàn lượng, sợ là hơn vạn lượng cũng bán được. Nghĩ đến trong lòng liền kích động vội vàng, nhất định phải đoạt được công thức tới tay.
Bọn họ cũng không biết, loại nến định chế cao cấp này, căn bản cũng không có công thức đáng nói, chỉ có Kiều Diệp mới làm ra được, chỉ có Lục Thiều mới có thể giúp đỡ điêu khắc sống động như thật.
Trước đó mẹ con Úc Uyển Chi chán ghét, mâu thuẫn lợi hại đối với chuyện lão thái thái muốn đi huyện thành.
Bây giờ lại thoáng cái bình thường trở lại, thậm chí còn có chút chờ mong. Nếu như có thể lấy công thức làm nến và nhang muỗi từ trong miệng của bà già chết tiệt kia, cho dù nhịn một chút cũng đáng.