Xuyên Đến Cực Phẩm Nông Gia, Ta Lấy Ác Chế Ác Thật Sảng Khoái

Chương 106: Lục Thiều trời xui đất khiến, cưới nhầm một cô vợ lợi hại




Kỷ Tùng Bách cũng không kinh ngạc bất ngờ. Trước đó hắn đã biết, Lục Thiều cũng đưa nhang muỗi và nến cho huyện lệnh đại nhân.

Huyện lệnh đại nhân còn ở trước mặt cha hắn mời người đi thưởng nến uống rượu.

Hắn dở khóc dở cười: “Ta biết ngay mà, muốn bao hết không dễ dàng. Được rồi, nếu Huyện thái gia muốn, vậy ta chỉ cần một nửa. Thiều đệ, sau này các ngươi làm đi, ngàn vạn lần phải giữ lại cho ta nhiều một chút. Huyện thái gia hẳn là muốn mua đi tặng người, cha ta cũng muốn mua một ít đi tặng người.”

Hắn thở dài: “Những thứ ta lấy đi hôm nay còn chưa đủ để cha con chúng ta cướp đâu.”

Xem ra, trước đó dự tính mỗi loại đều phải cất ba hộp, hiện tại chỉ có thể cất trước mỗi loại một hộp. Chờ sau khi cha hắn xem xong, hắn lại cướp mỗi loại một hộp. Đến lúc đó hắn cầm mỗi loại một hộp đi khoe khoang.

Mặt khác đưa đến nhà vị hôn thê ở phủ thành, hiếu kính nhạc phụ nhạc mẫu, lại để vị hôn thê cũng cao hứng.

Lục Thiều nhún vai: “Vậy cũng không có cách nào, làm cái này tương đối chậm. Chúng ta cố gắng làm nhiều một chút cho ngươi.”

Kỷ Tùng Bách gật đầu: “Vậy xin đa tạ.”

Hắn lại hỏi: “Nhang muỗi đâu?”

Lục Thiều mở lần lượt hai hộp gỗ.

Trước tiên chỉ vào trong đó một hộp: “Đây là loại trước đó đưa cho các ngươi, hai lượng bạc một hộp, tất cả đều là điêu khắc thủ công.”

Lại chỉ chỉ một hộp khác, bên trong cũng là nhang muỗi giống như tiểu tháp.

“Cái này dùng khuôn đúc làm, có ba loại mùi thơm, mỗi loại sắp xếp một loại mùi vị khác nhau, một lượng bạc một hộp này.”

Loại nhang muỗi này có ba mươi cái, nhìn qua cũng tinh xảo nhưng so sánh với một hộp khác, có thể rõ ràng phát hiện khác nhau, trình độ tinh xảo kém không ít.

Kỷ Tùng Bách so sánh hai cái nhang muỗi, cười hỏi: “Ba loại mùi hương của loại nhang muỗi này là mùi gì?”

Lục Thiều trả lời: “Hàng thứ nhất là vị bạc hà, trên đỉnh có một chấm xanh nhỏ, hàng thứ hai là hương hoa, phía trên có chấm đỏ nhỏ, hàng thứ ba là hương trà, phía trên không có chấm.”

Sở dĩ điểm màu cũng là vì để phân biệt.

Kỷ Tùng Bách cười nói: “Cái này tốt, trước đó mẹ ta đã bảo ta hỏi một chút, có hương vị nào thích hợp cho nữ tử ngửi không.”

Hắn lại hỏi: “Bên phía ngươi có bao nhiêu? Hai loại này ta cũng muốn mua hết.”

Lục Thiều bật cười: “Ngươi làm sao cái gì cũng muốn mua hết. Huyện lệnh đại nhân cũng muốn mua nhang muỗi, cho nên vẫn chỉ có thể bán cho ngươi một nửa. Loại đắt có hai mươi hộp, để cho ngươi mười hộp. Loại rẻ một chút có một trăm hộp, để cho ngươi năm mươi hộp, thế nào?”

Loại tiểu tháp rẻ tiền này, là hắn dùng hai nửa khuôn đúc điêu khắc ra để đúc tiểu tháp, sau khi buộc chung một chỗ, từ dưới đáy nhét bột nhang muỗi vào.

Chờ sau khi làm xong, lại mở ra một nửa trong đó, liền có thể hoàn chỉnh lấy ra.

Gần đây hắn bớt chút thời gian điêu khắc ra hơn trăm khuôn đúc như vậy.

Ba loại hương tiểu tức phụ thêm vào nhang muỗi cũng đều đơn giản và rẻ, chỉ cần nàng bỏ hương liệu vào, để người của Lục gia làm nhang muỗi bình thường, nhét vào khuôn đúc là được, cho nên loại này làm nhanh.

Kỷ Tùng Bách cười nói: “Nhà chúng ta nhiều người, hơn nữa người muốn đưa cũng nhiều. Thiều Đệ, làm ra hai loại nhang muỗi này, đệ cứ giữ lại cho ta, ta đều mua hết.”

Tốt và rẻ thì có thể cầm lấy đưa cho người khác nhau. Về phần dùng trong nhà, ai thích loại mùi nào thì dùng loại đó.

Chút tiền nhỏ này đối với người nhà mà nói, không tính là gì.

Lục Thiều gật đầu: “Được, ta sẽ cố gắng giữ lại giúp ngươi.”

Kỷ Tùng Bách vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Đủ ý tứ.”

Lục Thiều nói: “Đúng rồi, thật ra cây nến còn có thể định chế.”

Kỷ Tùng Bách hỏi: “Định chế là gì?”

Lục Thiều trả lời: “Chính là ngươi muốn làm cây nến như thế nào, có thể nói ra, hoặc là tự mình vẽ mẫu, chúng ta sẽ làm. Đồng thời cam đoan sẽ không làm giống vậy bán cho những người khác. Mùi thơm cũng có thể điều chế theo yêu cầu của các ngươi. Chỉ là giá cả cao hơn nhiều so với mai lan trúc cúc hiện tại.”

Mắt Kỷ Tùng Bách sáng lên: “Lại còn có thể định chế như vậy, vậy thì tốt quá. Ta muốn mẫu đơn, ý của ta là các ngươi có thể làm ra cây nến hoa văn mẫu đơn?”

Lục Thiều không trả lời mà nghiêng đầu nhìn về phía Kiều Diệp: “Nương tử có thể làm được không?”

Kiều Diệp gật đầu: “Có thể, đến lúc đó vẫn là muốn ngươi điêu khắc cánh hoa.”

Nàng nhìn về phía Kỷ Tùng Bách nói: “Sau khi đốt, có thể là mùi hương của mẫu đơn.”

Điều hương là kỹ năng truyền thừa của nhà bọn họ, nàng là người thừa kế cho nên đều học hết.

Dù sao làm đồ trang điểm và tẩy trang, phần lớn đều có mùi thơm, bọn họ phải tự mình điều chế, mà điều sắc này, cũng là tổ tiên không ngừng nghiên cứu cải tiến truyền thừa.

Muốn định chế cây nến, kỳ thật chính là phiền phức ở khâu điều sắc cùng điều hương. Nhưng đi theo con đường cao cấp thì giá cả tăng lên, phiền phức một chút cũng không có gì.

Nàng lại nói: “Ngươi có thể vẽ một gốc hoặc một đóa mẫu đơn giao cho tướng công ta, ta sẽ làm cây nến khiến ngươi hài lòng.”

Kỷ Tùng Bách lộ ra vẻ bội phục: “Đệ muội thật lợi hại.”

Hắn cũng không hoài nghi lời nói của nàng, dù sao mai lan trúc cúc này cũng đã làm hắn kinh diễm.

Dựa theo người khác nói và vẽ liền có thể làm ra cây nến tương ứng, làm cho người ta không tưởng tượng nổi. Hắn càng chưa từng nghe qua và gặp qua. Không thể không nói Lục Thiều trời xui đất khiến cưới nhầm một cô vợ lợi hại về.

Sau khi Kiều Diệp được khen, lộ ra nụ cười vinh nhục không sợ hãi: “Kỷ công tử quá khen rồi.”

Kỷ Tùng Bách hỏi: “Vậy nến mẫu đơn cần bao nhiêu bạc?”

Nghe ý của Lục Thiều, sợ là đắt hơn mai lan trúc cúc rất nhiều.

Kiều Diệp trả lời: “Trên phương diện điều sắc của Mẫu Đơn điêu khắc khá phiền toái, hơn nữa nến được người nào đặt chỉ có thể bán cho người đó. Cho nên cây nến một đóa mẫu đơn phải hai mươi lượng. Nếu như là một gốc, vậy phải xem ngươi muốn mấy đóa, dù sao cứ một đóa hai mươi lượng cộng lại đi: “Nếu muốn định chế thủ đoạn phức tạp hơn, hoặc là cần nến lớn hơn, giá cả còn phải cao hơn.”

Đi theo con đường cao cấp thuần túy, Hermes trong giới cây nến, cho nên giá cả khẳng định không thể thấp.

Kỷ Tùng Bách lại cảm thấy cái giá này là đủ rồi. Đắt mới tốt, đắt thì tặng người mới có vẻ thành ý và không mất mặt. Vị hôn thê của hắn yêu mẫu đơn, hắn vốn muốn tặng nàng nến hoa mai.

Bây giờ ngược lại có thể làm nến mẫu đơn đưa nàng, chắc hẳn nàng sẽ rất thích.

“Ta cũng không biết vẽ, các ngươi cứ dựa theo dáng vẻ hoa mẫu đơn, hỗ trợ làm một cây nến mẫu đơn đi.”

Hắn suy nghĩ một chút hỏi: “Về phần muốn mấy đóa, đệ muội cảm thấy mấy đóa đẹp mắt?”

Kiều Diệp hỏi lại: “Có thể hỏi ngươi cây nến mẫu đơn này là muốn tự mình dùng, hay là tặng người?”

Kỷ Tùng Bách hào phóng nói: “Ta muốn đưa vị hôn thê.”

Kiều Diệp đã hiểu, khó trách Kỷ Tùng Bách muốn làm mẫu đơn, có lẽ vị hôn thê của hắn thích mẫu đơn.

“Nếu như đưa vị hôn thê, ta đề nghị có thể làm một gốc mười một đóa, ngụ ý là một đời một kiếp. Chín đóa cũng được, chín là may mắn.”

Nhìn ra được Kỷ Tùng Bách tài đại khí thô, đồ vật tặng vị hôn thê dĩ nhiên không thể keo kiệt, cho nên nàng mới đề xuất làm nhiều đóa như vậy.

Quả nhiên, Kỷ Tùng Bách trực tiếp quyết định nói: “Vậy thì phiền toái đệ muội làm mười một đóa, ngụ ý này tốt.”

Hắn và vị hôn thê là gia tộc liên hôn, đối phương là tiểu thư con vợ cả của một thế gia ở phủ thành.

Mười một đóa mới xứng với thân phận của đối phương, hơn nữa ngụ ý này hắn cảm thấy tốt, tin tưởng đưa qua vị hôn thê cũng sẽ thích.

Lựa chọn này Kiều Diệp không ngoài ý muốn, nàng lại hỏi: “Vậy muốn màu sắc gì đây?”

Kỷ Tùng Bách ngẩn người: “Còn có thể chọn màu sắc?”

Kiều Diệp bật cười: “Đương nhiên, cây nến đặt làm sở dĩ đắt, chính là đắt ở phương diện này. Mấu chốt nhất, nó còn là độc nhất vô nhị.”

Kỷ Tùng Bách nghe lời này, cảm thấy mình tốn hơn hai trăm lượng làm một cây nến tặng vị hôn thê, vẫn rất đáng giá.

Hắn tò mò hỏi: “Đệ muội có thể làm màu gì?”