Xuyên Đến Bộ Lạc Nguyên Thủy

Chương 241: 241: Sắp




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Năng lực làm việc của Eva thật cường hãn, không biết từ chỗ nào làm cái tấm ván gỗ sạch sẽ, rất lớn, vừa vặn có thể nhồi bột và mì, Liễu Thư gì cũng không cần làm, ngồi dựa ở bên cạnh Allen liền chỉ huy nhóm bạn thân làm việc, đương nhiên, kỳ thực cô muốn động thủ người ta cũng sẽ ngại cô vướng bận.
Vài cái nồi đều đang nấu nước ấm, Liễu Thư để cho Eva cầm cái chậu gỗ bên trong bỏ chút bột mì, sau đó dùng nước chậm rãi bắt đầu tăng thêm, cô chuẩn bị liền làm mấy nồi mì viên tròn, đã có thể ăn nhiều chút, cũng có thể nấu nhiều một ít.

Eva bên này đang làm, Alice Gina các nàng cũng học theo cầm bồn gỗ và bột mì, không riêng chỉ là tăng thêm nước, còn phải số lượng vừa phải tăng thêm gia vị, vì thế Liễu Thư còn kêu người rất nhanh nói trong viện nhà cô hái xuống nhiều mấy cọng hành, bên trong mì viên điểm hương hành, thế này mới thơm.
Mì viên dễ làm, cũng không chú ý lực đạo như mì sợi, các thú nhân nhìn thêm lửa phía dưới lò, giống cái tự mình động thủ, chỉ chốc lát mấy bồn mì trộn lẫn không ngờ hương vị như thế thì tốt rồi, mà lúc này nước trong nồi cũng không đến lúc, cái này rốt cục đến phiên Liễu Thư lên sân khấu lưu chuyển.

Rửa sạch tay thử xem cảm giác ở bên trong bồn bột mì, bột vẫn rất không tệ, ngón tay níu một khối, tùy ý xoa bóp ném trong nồi, nhìn cục bột chìm nổi ở trong nước, cũng không quản nó tiếp tục làm một cái, chẳng qua mỗi lần làm một cái đều phải dính chút nước, như vậy bột mới sẽ không dính cả tay.
Làm mẫu cho bọn họ xong, Liễu Thư liền rời ra, rửa sạch tay nói: "Cứ lảm như vậy là được, các cậu tự mình nhìn mà làm, ừ, một chậu bột này giữ lại, làm bánh tráng ăn." Bột dùng làm bánh tráng trứng cũng là thức ăn rất ngon, trái phải nhìn xem, không có tài liệu gì khác, liền chọc chọc Allen nói: "Anh về nhà lấy một ít trứng gà tới đây." Bánh tráng trứng gì, vẫn là thêm trứng gà mới ăn rất ngon.
Allen không quá muốn đi, nhưng đây lại là bạn lữ nhà mình phân phó, chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng, nghĩ nhiều người như vậy cũng sẽ không có bao nhiêu chuyện, chợt gật gật đầu liền bứt ra chạy lấy người, nhưng mà lúc đi vẫn kêu Noreen lại đây, lâm thời chiếu cố cô một chút, Noreen vô cùng vỗ ngực cam đoan, Liễu Thư liền đen mặt, cô thật sự không phải dễ vỡ như vậy.
Mì viên do Gina cùng Eva làm, Alice nghe còn muốn làm bánh gì đó, mình liền giữ bột lại, Liễu Thư liền nhân cơ hội nói nói cùng cô nàng bánh làm như thế nào.

Alice cũng không hổ là chuyên gia ăn, rất nhanh ngay tại khi cô nói hai ba câu thì coi như hiểu biết, đợi Allen mang một đám trứng gà trở về liền bắt đầu động tác.

Lưu loát đánh hơn mười mấy hai mươi cái trứng gà ở trong một cái chậu lớn, quấy đều đều sau đó gục đổ vào trong bột của mình, sau đó chính là vừa nhào nặn một trận, dùng sức rất lớn trên chóp mũi đều ra mồ hôi.

Ngả Đạt đau lòng bạn lữ, rửa sạch tay liền đẩy Alice qua một bên, tự mình lên, chẳng qua thú nhân lực đạo thật là thật cường hãn, ba hai cái liền hoàn mỹ nhồi bột cùng dịch trứng gà cùng một chỗ, Alice ở phía sau cũng liền bắt đầu thoa dầu trên mặt nồi, chuẩn bị làm bánh tráng trứng.

Khi phần mì viên và bánh trứng vàng óng ánh đợt đầu tiên ra nồi, hương khí bốn phía đặt ở trước mặt mình, Liễu Thư kích động quả thực muốn khóc, cô muốn nói, rốt cục có thể ăn được một lần cơm bình thường, không phải thịt cả ngày, cũng không phải sản phẩm hỗn hợp thịt cùng khoai lang, đồ ăn chân chính bình thường thói quen nhà mình.
Dùng thìa múc một muỗng mì viên gần như là nuốt vào bụng, hương vị quen thuộc, thật là muốn rơi lệ, cắn một ngụm bánh, thiếu chút nữa cắn luôn đầu lưỡi của mình, hấp hấp cái mũi ngẩng đầu, chỉ thấy mọi người đều nhìn chằm chằm mình, Liễu Thư thẹn thùng, ngón trỏ chà xát chà xát cái mũi nở nụ cười: "Mọi người cũng đừng nhìn, cũng mau đến nếm thử."
Sau một câu không khí hiện trường đều sinh động đến tranh nhau cái bát lấy muỗng, múc mì viên, còn có tùy tay lấy một khối bánh bột ngô đều có, miệng đầu tiên nếm xuống, thú nhân nhóm giống cái chưa từng ăn qua loại cái ăn này, đột nhiên đều có chút thấu hiểu Liễu Thư, đều biết cô đến từ bộ lạc phương xa, không nghĩ tới sẽ là một tộc bộ lạc như vậy.
"Tiểu Thư trước kia đều là ăn cái này?" Allen nếm một ngụm bánh sau đó đột nhiên mở miệng.
Liễu Thư đang ăn vui vẻ, một bên gật đầu một bên quay đầu nhìn lại, thấy biểu tình phức tạp trên mặt hắn, sửng sốt, sau đó nhoẻn miệng cười, buông bát trong tay, sờ sờ đầu Allen như tìm gì đó: "Đúng vậy, ăn rất ngon đúng không, về sau chúng ta cũng đều có thể ăn được, chẳng qua các món từ bột mì cũng không thể toàn bộ thay thế thịt để ăn, thú nhân vẫn là phải ăn nhiều thịt, không cần quá tham miệng biết không?" Rất là tận tình khuyên bảo, quả thực đối với Allen thì xá gì.
Thoáng đen mặt, giọng điệu động tác này, là coi hắn thành ấu tể sao, chẳng qua một cái quấy rầy như vậy trong lòng Allen cũng dễ chịu rất nhiều, bế ôm Liễu Thư, thầm hít hương vị trên người cô mới khàn khàn tiếng nói: "Cho tới nay đều ủy khuất vất vả em." Biết bộ lạc Tiểu Thư rất cường đại giàu có, nhưng hôm nay mới coi như chân chính có điều hiểu biết.
"Mới không có đâu, có thể xuất hiện ở đây, hơn nữa gặp được anh, là may mắn lớn nhất của em." Liễu Thư hiện tại đã hoàn toàn thích ứng, trở về gì đó, không nói có cái khả năng này hay không, cho dù là có, mình có thể buông hết thảy nơi này một thân tiêu sái rời đi sao, không thể.

Nếu mang theo Allen thì còn có tính khả năng này, mấu chốt là Allen một người đều là hoang dại nuôi thả trở lại thế giới của cô, có thể sinh sống tốt đẹp hay không còn là một chuyện đâu, nếu như bị ZF người nào đó phát hiện, trực tiếp mang đi cắt lát nghiên cứu, mới thật là chơi đùa quá trớn, cho nên thật là có lòng trung thành đối với nơi này.

Bữa tiệc này mọi người ăn đều
.