Xuyên Chứng Chỉ Thanh Xuân

Chương 331: Bữa cơm miễn phí




"Dừng một chút đi Hạ Hạ, uống miếng nước đi. Nghỉ tý rồi chúng ta tiếp tục tập."

"Vâng ạ"

"12h trưa rồi à."

Hoàng Nhạc nhìn lên đồng hồ treo tường ở phía đối diện song song với tấm gương lớn, bụng cả hai bất giác kêu lên một tiếng. Hoàng Nhạc đi về phía góc tường lục ra từ chiếc túi đeo chéo nhỏ lấy ra điện thoại của mình. Tay anh huơ huơ điện thoại mà đi về phía Mộc Hạ, nụ cười nhìn tuy có chút ngả ngớn nhưng lại vô cùng sạch sẽ đó bất giác khiến ai nhìn vào đều bị cuốn hút.

"Em ăn gì nào, để anh đặt. Hôm nay anh bao"

"Vậy thì phải đa tạ lòng tốt của tiền bối đây rồi"

"Thằng nhóc này, bây giờ lại biết cách chọc ghẹo anh rồi"

"Nào dám, nào dám"

Hoàng Nhạc vui vẻ ngồi xuống kế bên Mộc Hạ, app đồ ăn đã được mở sẵn. Mộc Hạ cùng nhìn vào app, cả hai đăm chiêu mat lựa chọn thực đơn cho bữa trưa hôm nay.

"Em ăn cơm cà ri ạ, cho em thêm một ly nước mía nữa nhé"

"Okay, anh cũng giống em"

Hoàng Nhạc nhấn đắt hàng và thanh toán bằng cách chuyển khoản xong thì cả hai ngồi nói chuyện với nhau để giết thời gian.


"Tình hình này có vẻ như ổn rồi đấy, chúng ta chỉ cần đề phòng một vài sự cố nữa là được"

"Anh yên tâm đi, sự cố sẽ luôn nhằm vào em. Lần này do em nên mới làm liên lụy tới anh"

Mộc Hạ trầm mặt, ánh mắt nhìn ra phía ngoài cửa sổ mà suy tư. Thấy tâm trạng em trai nhỏ có vẻ tệ nên Hoàng Nhạc đã tìm cách để cậu vui vẻ hơn.



"Xời, lo gì. Với lại đây cũng không phải lỗi do một mình em, là anh đề nghị chung nhóm với em trước. Tài năng của anh giỏi như vậy, thêm em nữa đám người kia không dở chút thủ đoạn thì có mà tạch. Nên đừng suy nữa phấn chấn lên. Vụ này cứ để anh, lo gì chứ. Tiền bối của em là ai cơ chứ"

"Phụt...haha....Tiền bối à, anh tự phụ quá rồi đấy"


"Em dám cười nhạo anh, lại đây anh cho biết tay"

Hoàng Nhạc vồ lấy Mộc Hạ mà cù lét, anh chọc cậu cười thật nhiều. Cả hai vờn qua vờn lại một hồi thì tiếng điện thoại của Hoàng Nhạc vang lên, anh dừng lại động tác cù lét cậu rồi cầm lấy điện thoại.

C :" Vâng, tôi nghe a

:"Dạ, em là shipper a. Hai suất cơm và hai ly nước mía của anh đặt đã giao tới rồi ạ. Anh xuống lấy hàng rồi ký xác nhận đã nhận được hàng dùm em với

a."

":"Vâng, anh đợi một chút ạ. Em xuống liền đây"

Hoàng Nhạc tắt máy sau đó mở cửa phòng tập đi xuống bên dưới lấy đồ ship. Mộc Hạ ngồi nghiêm chỉnh lại còn cười kì kì trông vô cùng đáng yêu, thử hỏi xem nhìn thấy khuôn mặt này làm sao có thể không cưng chiều cho được. Dễ thương đến mức phạm quy rồi.

Bên ngoài cửa sổ lúc này, vệ sĩ của Hàn Phong đang báo cáo lại cảnh tượng ban nãy. Anh chàng này chỉ thấy boss của mình không được vui, anh vệ sĩ thấy thế liền đặt tay lên vai anh chàng mà an ủi. Anh chàng ngơ ngác, trong không gian lá cây xào xạc chỉ còn lại tiếng tút dài vang lên.

Hoàng Nhạc đã nhận hàng xong và quay lại, Mộc Hạ cùng anh dùng bữa. Vì được bao ăn nên cậu cảm thấy cơm hôm nay đặc biệt ngon hơn bình thường. Sau khi nạp đầy đủ năng lượng thì cả hai nhanh chóng tập tiếp.

Chiều đến, hoàng hôn dần buông. Cảnh vật đẹp đến nên thơ chỉ tiếc là trong căn phòng tập lúc này chỉ còn lại Mộc Hạ mà thôi. Cậu ngẩn ngơ nhìn trời, nhìn mây. Hoàng Nhạc có buổi chụp ảnh nên đã rời đi trước, dù tham gia chương trình nhưng anh cũng phải chăm chỉ làm công việc gắn bó lâu dài trước giờ.

"Thật đẹp"

"Ừm, rất đẹp"