Xuyên Chứng Chỉ Thanh Xuân

Chương 258: C258: Nhận ra bọn họ rồi




Bình luận đột nhiên bùng phát, lượt xem trực tiếp tăng vọt. Điều này khiến nhà đài rất vui mừng, tiếp sau đó không lâu mọi người trong nhóm cũng lần lượt kéo nhau ra ngoài.

Phóng viên không nán lại lâu được vì còn phải ghi hình và phỏng vấn tâm lý chung của các bật phụ huynh nữa. Nhưng phỏng vấn kiểu gì mà lại trúng ngay cả nhà của Mộc Hạ và Hàn Phong.

“Tâm lý chung các các bậc phụ huynh hiện giờ như nào ạ?”

“Tôi thấy bình thường, con trai tôi mà rớt thì tôi cho nó đi du học luôn”-Trang Kiều một người mẹ quyền lực và tiền tiêu mấy gia phả cũng không hết đã lên tiếng thì còn ai nói gì được nữa.

“Tôi không có gì để mà lo lắng cả”-Hải Đường

“Em trai tôi rất giỏi nên không có vụ em ấy không làm được bài”-Thảo Anh

“Em trai tôi mà không làm được bài thì có hơi nhiều thí sinh rớt đài”-Trí Khanh

Đối diện với những câu trả lời phỏng vấn như này thì phóng viên chỉ có nước ở phía sau lén lau trán, bình luận thì chẳng mấy ai để ý những lời đó. Chung quy thứ họ ngắm nhìn chính là nhan sắc cực phẩm của những vị phụ huynh của thí sinh nào đó.

“Cực phẩm”

“Mẹ đã thế này thì còn thế nào?”


“Anh chị đã đẹp hút hồn như này thì bé em còn như nào đây”

Quay lại chỗ mọi người, bọn họ hiện tại đang ngồi trong quán nước dò lại bài của mình.

“Tụi mày nắm chắc được mấy điểm rồi, của tao là 275/300”-Lê Khiết

“Tao 277”-Bối Nguyệt

“Tao y mày nè Khiết, 275”-Danh Quỳnh

“Tao được 280”-Khiết Băng

"Bây trâu vậy, tao được 280 mà muốn văng não ra ngoài rồi đây. "-Hàn Vũ

“Bây cao vậy, tao được 276 à”-Trương Nguyên

“Buồn gì, tao cũng không khá hơn là bao. Tao 276”-Thư Khoa

“Tao nhỉnh hơn tý, do tao thi trường Y nên phải cố. Tao cố gãy xương được 285”-Chúc Thành

“Nhỉnh này hơi lạ rồi đó mày, của tao là 298. Thiếu 2 điểm nữa là thủ khoa toán, cay vãi. Tao muốn đứng bên cạnh Hạ Hạ của tao cơ.”-Hàn Phong

Thật trâu bò, những con người này khiến mọi người thật mở mang tầm mắt. Mọi người thắc mắc tại sao không ai hỏi han gì điểm số của Mộc Hạ à. Hỏi làm gì khi biết trước kết quả, con người đang hăng say sửa bài cho bọn họ kia là một AI nhân tạo. Cậu ấy làm full điểm cho bộ môn này, quá khủng khiếp trong 15 phút.

Uống nước, ăn vặt trò chuyện xong thì ai về nhà nấy để tiếp tục ôn tập, nghỉ ngơi để mai thi tiếp. Cứ như vậy những ngày ác mộng kết thúc. Ngày cuối cùng phóng viên đứng còn đông hơn ngày đầu.

Không biết duyên phận thế nào mà chị phóng viên bữa đầu phỏng vẫn Mộc Hạ lại tiếp tục phỏng vấn nhóm cậu vào ngày cuối cùng này. Bằng một thái độ chuyên nghiệp chị phóng viên nhanh chóng vào đề.

“Ngày thi cuối cùng rồi, vậy trong các em có đọng lại gì không?”

“Em nghĩ là không”-Lê Khiết


“Vậy các em nghĩ mình có thể trở thành thủ khoa không?”

“Không cần kết quả công bố em cũng tự tin nói với chị người sẽ dành được thủ khoa toàn nước”-Bối Nguyệt

" Không phải tân bốc hay gì đâu ạ"-Danh Quỳnh

“Đây là sự thật”-Khiết Băng

“Vậy trong các em ai sẽ là người trở thành thủ khoa năm nay đây.”

“Thủ khoa của các môn thì em nghĩ sẽ có rất nhiều”-Hàn Vũ

“Nhưng riêng điểm tổng toàn nước mình thì em xin khẳng định với chị nhóm em chắc chắn có một người top 1, một người top 2 và còn lại đều đồng hạng top 3-4”-Trương Nguyên

Cả đám nhanh chóng chỉ ra từng người sẽ đạt được các cương vị khác nhau trong lần thi này, chị phóng viên nghe vậy cũng hơi soàng nhưng vẫn đủ độ chuyên nghiệp để giải quyết.

“Nếu chị không tin thì đến lúc đó sẽ rõ”-Thư Khoa

“Người nhà tụi em đang đợi nên tuih em xin phép ạ”-Chúc Thành

Hàn Phong với Mộc Hạ không nói gì mà cùng đám bạn mình đi về phía người nhà luôn, chị phóng viên ngơ ngác mà nhìn theo bóng lưng của bọn họ. Trên môi nở nụ cười tươi, thanh xuân thật tuyệt.

Bình luận phía bên kia đã đầy đến mức vượt qua chỉ tiêu, với vài phít xuất hiện của bọn họ. Điều này làm nhà đài vui sướng không thôi.


“Đẹp…quá đẹp”

“không có từ nào có thể diễn tả được nhan sắc của bọn họ”

“Thanh xuân thật tuyệt, nhìn các em ấy mà tôi lại nhớ về thời mình còn mặc đồng phục ghê”

“Khí thế, tính cách ngày ấy của tôi cũng như các em vậy. Nhưng nay vì bán mình cho tư bản mà ngày càng tàn lụi”

“Đúng là trai đẹp, gái xinh thường chơi theo hội mà”

“Mà có ai thấy bọn họ quen mắt giống tui không?”

“Lầu trên cũng thấy vậy à”

“Hình như bọn họ là nhà vô địch giải cả nước của cuộc thi trí tuệ đúng không?”

“Đúng…đúng là họ rồi”