Xuyên Chứng Chỉ Thanh Xuân

Chương 107: 107: Trương Nguyên Lê Khiết Và Vở Kịch Hát Của Lớp 12s





Thời gian lại trôi rồi, tiết trời mát mẻ mùa thu cũng đã kết thúc.

Mùa đông đã về, Chúc Thành và Thư Khoa cũng xin thầy Trương đổi chỗ qua bên phía Hàn Vũ, Hàn Phong và Mộc Hạ để ngồi thành một nhóm.

Mùa đông năm nay trước lễ giáng sinh thì trường tuyên bố tổ chức một hoạt động văn nghệ, và sau lễ giáng sinh một tuần thì bọn họ sẽ thi cuối kỳ I luôn.
"Cả lớp trật tự nào"-Lớp trưởng
Lớp trưởng Lê Khiết đứng trên bàn giáo viên gào khàn cả cổ để kêu cả lớp im lặng.

Cả lớp nghe tiếng gào thét trong vô vọng của lớp trưởng cũng ngoan ngoãn im lặng hẳn.

Thấy vậy lớp trưởng nở một nụ cười hài lòng mà nói tiếp.
"E hèm, giờ nha tôi sẽ thông báo về lễ hội văn nghệ trước lễ giáng sinh do trường phát động các lớp tham gia.


Năm nay khác các năm ngoái là thay vì diễn kịch thì tất cả các lớp của các khối sẽ cử đại diện bóc thăm để chọn tiết mục biểu diễn.

Hôm qua tôi đã xuống phòng hội học sinh để bóc thăm rồi, chúc mừng nha lớp chúng ta rất xui.

Vì tôi lỡ bóc trúng kịch hát"-Lớp trưởng
"Kịch hát là như thế này, là chúng ta sẽ chọn tiết mục kịch sau đó kết hợp với việc hát.

Giống như giả sử chúng ta chọn vở "Mulan" đi thì chúng ta vừa phải diễn tròn vai của mình vừa sẽ hát vài lời.

Nhưng lời bài hát phải vừa phù hợp với nhân vật, vừa phù hợp với hoàn cảnh của nhân vật mà mình diễn lúc đó"-Lớp phó văn thể mỹ
Nói qua về ngoại hình của lớp trưởng là một cô gái xinh đẹp nhưng lại vô cùng nghiêm nghị, lớp phó văn thể mỹ thì rất đậm chất mềm mại vì nghe đâu cậu ấy học ba lê từ khi còn nhỏ.

Còn những thành viên khác trong lớp nhan sắc đều tuyệt, dù nghịch ngợm, quậy phá.

Nhưng nhan sắc của bọn họ phải nói đỉnh nhất trường, lớp mười người thì hết mười người lọt vào top nam nữ thần của trường.
"Cả lớp giờ tôi và Trương Nguyên đã có kịch bản ở đây, giờ chỉ cần có người phổ nhạc vào một số phân đoạn chủ chốt nữa là được"-Lê Khiết
"Lớp trưởng à, vậy kịch bản này như thế nào vậy?"
"Cốt truyện sẽ có một phần về mùa đông, câu chuyện có tên là "Khúc Tình Đông Miên".

Chuyện kể về một cô gái thôn dân và chàng bạch mã hoàng tử của xứ Lạnh.

Hai người với hai thân phận khác nhau gặp gỡ vào lúc cô thôn nữ đi bán diêm.

Chàng đã dừng chân mua cho cô nguyên cả giỏ diêm từ đó mở ra câu chuyện theo đuổi của hoàng tử đầy lãng mạng và cái kết là hai người đều chết.


Khi bọn họ chết trong lớp tuyết dày đặc mọc lên hai cái cây to, trên cây rơi xuống những bông tuyết xinh đẹp.

Và hai cái cây này chỉ mọc vào mùa đông mà thôi.

Hết"-Trương Nguyên
"Cốt truyện cũng okk đấy chứ, vậy ai diễn vai hoàng tử và cô thôn nữ vậy?"
Dưới thắc mắc của một số thành viên trong lớp thì cả hai người Lê Khiết và Trương Nguyên chợt nhìn về phía cuối lớp.

Mọi người thấy vậy cũng men theo ánh mắt của bọn họ.à nhìn theo.

Mộc Hạ đang ngắm cảnh ngoài kia chợt giật mình quay lại nhìn những ánh mắt đang dáng vào mình.
Hàn Phong nãy giờ lo ngắm bảo bối của mình nào để tâm đ ến mấy cái việc nhảm nhí mà lớp trưởng và lớp phó văn thể mỹ nói trên bảng đâu cơ chứ.

Chợt lớp trưởng nở một nụ cười thân thiện, chưa kịp để hai người kia đồng ý mà chốt sổ luôn.

Dần dần các vai khác cũng được định đoạt.


Đúng là làm việc nhanh gọn lẹ mà.
"Vậy chốt ha, Hàn Phong làm hoàng tử, Mộc Hạ làm cô thôn nữ.

Trang phục và trang điểm thì tôi và Trương Nguyên sẽ lo hết.

Các vai diễn còn lại thì tôi cũng nắm danh sách đây rồi, mai sẽ phát kịch bản cho mọi người.

Giờ thì tan học"
Lớp trưởng nhanh chóng tốc biến rời khỏi để lại Hàn Phong và Mộc Hạ còn ngơ ngác để tiêu hoá đống sự việc vừa xảy ra bất chợt kia.

Hàn Vũ phì cười lô kéo hai người cùng với Chúc Thành và Thư Khoa ra về.