(Quyển 1) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 81: Diễn xuất của ảnh đế




Editor: Đào Tử


____________________________


Hai con lệ quỷ trả lời như thế.


"Gì cơ?"


Không chỉ mình thiếu niên Bạch Gia sửng sốt, Thanh Huyền chân nhân và Bạch vô thường xem đoạn kí ức này cũng kinh ngạc.


Đôi lệ quỷ này là tổ tiên Bạch Gia?


Bạch vô thường như nghĩ tới gì đó, móc Ipad từ trong tay áo ra ấn mở app điều tra, tìm ra tư liệu của hai con lệ quỷ và Bạch Gia.


Đối chiếu so sánh--


"Hai con quỷ này đúng là tổ tiên của Bạch Gia!"


Nói đúng hơn là bà sơ nội và ông sơ nội.


Hai người này khi còn sống làm việc ác tán tận lương tâm, khiến người quỷ giận sôi.


Sau khi chết xuống Phong Đô thanh toán, cả hai vợ chồng đều bị đày xuống mười tám tầng địa ngục.


Đây là hình phạt thích đáng Phong Đô dành cho bọn họ!


Còn số tiền tài bất nghĩa đôi vợ chồng này kiếm được?


Con cháu họ hưởng thụ sự giàu sang đống tiền này mang lại, đồng thừa cũng kế thừa số tội nghiệt ấy!


Bởi vậy bọn họ đã định là giàu không nổi, dù có chút tiền cũng nhanh chóng mất trắng.


Sau khi vợ chồng họ chạy khỏi mười tám tầng địa ngục chật vật ẩn núp mấy năm, vất vả lắm mới tìm được Bạch Gia.


Hậu đại chỉ còn một nhánh độc đinh là Bạch Gia.


Để hương hỏa tiếp tục truyền thừa sung túc và kiếm lợi lớn, bọn họ dụ dỗ Bạch Gia, giúp hắn trộm mệnh đổi vận.


Bạch Gia trở thành rồng giữa loài người, vợ chồng họ cũng sẽ nhận được chỗ tốt.


Chỉ là --


"Bây giờ mệnh cách của mày quá kém, e rằng nửa đời sau cũng giống thằng cha bất tài của mày nghèo hèn cả đời, không có một đồng bạc."


Phần tội nghiệt kia quá nặng, ít nhất phải chuộc tội thêm ba đời nữa, con cháu mới có thể miễn cưỡng sống ổn định.


Tận ba đời!


Xã hội hiện tại đừng nói nghèo ba đời, một đời đã đủ chết rồi.


Không lấy được vợ còn nghĩ tới đời sau?


"Không đâu, cháu sẽ cố gắng đi học! Sẽ trở nên ưu tú!"


Thiếu niên Bạch Gia cắn răng bác bỏ, trở thành trò cười cho hai tên lệ quỷ.


"Đọc sách có ích gì? Trên đời này biết bao nhiêu người đi học, mày nghĩ mình vượt họ được chắc?"


Một con lệ quỷ khác nói, "Mày giết cha, không bị bắt đi tù là may rồi, ở đó còn nghĩ tiền đồ?"


"Cháu không muốn giết cha -- là cha muốn giết cháu--cháu chưa trưởng thành sẽ không bị bắt ngồi tù đâu -- "


Lệ quỷ hỏi hắn, "Lời mày nói ai mà tin? Mọi người biết mày giết cha còn muốn sống an ổn?"


Thiếu niên Bạch Gia mím môi không nói.


Đáy mắt hắn hiện lên sự yếu đuối mê mang, không biết tương lai sẽ đi về đâu.


Lệ quỷ lợi dụng lúc yếu lòng này, thuận lợi mê hoặc thiếu niên Bạch Gia.


"Vậy cháu nên làm gì?"


Lệ quỷ nói, "Cứ làm theo lời tao nói, đảm bảo sau này mày sẽ giàu sang cả đời!"


Biện pháp ông ta nói chính là trộm vận mệnh con gái của thiện nhân mười thế.


Tuy nhiên phương pháp trộm mệnh đổi vận của đôi lệ quỷ có một điều kiện cứng nhắc.


Thanh Huyền chân nhân căm ghét nói, "Đây vốn là bí pháp để phu thê tình thâm ước định tam sinh, giờ lại thành tà thuật hiểm ác khiến người thổn thức."


Nếu là vợ chồng ân ái, sau khi thi triển bí thuật này sẽ trói định vận mệnh của hai người chung một chỗ, sau khi đầu thai có thể thuận lợi ở bên nhau, cùng hưởng vận mệnh của đối phương. Giống như cặp vợ chồng thiện nhân mười thế, bọn họ là đôi vợ chồng ân ái mười thế điển hình.


Tuy không phải mỗi kiếp đều sống sung túc nhưng ngày tháng bên nhau trôi qua tốt đẹp.


Giữa Bạch Gia và Tần Khiết lại không phải hình thức cùng hưởng, mà là một bên cướp đoạt của bên khác, đồng thời trấn áp âm hồn đối phương duy trì khí vận.


Nếu Tần Khiết không khôi phục ý thức, có lẽ Bạch Gia sẽ trải qua cuộc sống mỹ mãn hạnh phúc nửa đời sau.


Đáng tiếc trên đời này không có cái gọi là "Nếu như".


"Anh, anh ta không bị lừa bán đến thôn?"


Bùi Diệp tiếc nuối nói, "Đúng vậy, anh ta cố ý bị lừa bán để thuận lợi tiếp cận cô."


Nữ quỷ Tần Khiết như bị sét đánh, thiếu niên từng lưu lại kí ức ngọt ngào ấm áp trong lòng cô giờ tan thành mây khói.


Nữ quỷ Diệp Vi tặc lưỡi.


"Không hổ là ảnh đế hai mươi tỷ, kĩ năng diễn xuất đỉnh của chóp!"


Lúc ấy mới bao nhiêu?


Chưa tốt nghiệp trường lớp diễn xuất chính quy đã đè bẹp mấy tên tiểu thịt tươi bình hoa.


Chỉ mới cấp hai lòng dạ lại hiểm độc âm tàn đến thế.


Chậc chậc chậc, khó trách có thể sống vui sướng tiêu dao trong giới giải trí.


Hắn không phải người, đến bán sói cũng không bằng, là một con chó sói hung ác tàn độc!


May mà họ ôm đùi đại thần, không thì sư huynh mình đắc tội Bạch Gia như thế, cuối cùng sư huynh muội bọn họ chết thế nào cũng không biết.


Sau khi xem xong mọi chuyện đã tỏ.


Thiếu niên Bạch Gia lừa gạt Tần Khiết lăn lộn với mình, lợi dụng cô làm bằng chứng ngoại phạm dưới sự giúp đỡ của hai con quỷ giết chết lão Vương.


Sao lại giết lão Vương?


Chỉ vì thi triển tà thuật cần máu đặc thù.


Vả lại khi tiến hành gây nên động tĩnh khá lớn, không tiện thi triển ở trong thôn nên sau đó mới có chuyện lệ quỷ giả làm cha mẹ Bạch Gia, xuất hiện trước mặt mọi người. Bạch Gia thừa dịp dẫn dụ Tần Khiết và đứa bé ra ngoài thôn, bỏ thuốc mê, xong việc liền giết cô và đứa nhỏ.


Nữ quỷ Diệp Vi không khỏi rùng mình.


"Nói vậy trên tay Bạch Gia không dưới bốn mạng người? Bộ anh ta không có chút bóng ma tâm lí nào à?"


Cha Bạch Gia, lão Vương, Tần Khiết và con của Tần Khiết.


Lúc giết bốn người này, Bạch Gia còn là vị thành niên.


Diệp Vi nhớ lại lời fan hâm mộ đánh giá Bạch Gia -- lễ độ, hòa nhã, công tử hoàn mỹ -- bỗng cảm thấy buồn nôn.


Tim đen thấy mẹ, hoàn mỹ cái quần!


Bùi Diệp nói, "Đương nhiên sẽ có bóng ma tâm lí, nhưng lỡ anh ta không có đoạn kí ức kia thì sao? Anh ta vẫn là nhóc đáng thương bị cha ruột đánh đập, bị mẹ đẻ bỏ rơi như cũ. Mà mấy năm nay chính anh ta cũng không để ý, hơn phân nửa số tài sản mình tích góp đã không cánh mà bay."


Nói xong, Bùi Diệp phát ra đoạn hình ảnh Bạch Gia nặc danh chuyển tiền cho vài tài khoản lạ, đầu tư cho mấy hạng mục kếch xù không rõ.


Khi làm những việc này, Bạch Gia rõ ràng đang trong trạng thái mất ý thức.


Bản thân hắn sau đó không nhớ rõ gì cả, chỉ cho rằng mình đem tiền ra ngoài đầu tư.


Lúc nãy Bùi Diệp cứ tưởng Bạch Gia diễn xuất tốt, mới kiên quyết bảo mình vô tội, tra xét ký ức của đối phương xong mới phát hiện ký ức hai năm đó của Bạch Gia bị lệ quỷ phong ấn. Không chỉ thế, những chuyện Bạch Gia trải qua hai năm kia bị xóa sạch sẽ, hiển nhiên đã có người giải quyết hậu quả.


Thanh Huyền chân nhân nghe xong mí mắt giật mạnh, có dự cảm không tốt.


Bùi Diệp nói, "Hai con lệ quỷ này chẳng tốt lành gì, nào có chuyện giúp Bạch Gia không công? Bọn họ không phải thánh phụ thánh mẫu, nếu là thánh phụ thánh mẫu thật sẽ không bị ném vào mười tám tầng địa ngục. Cả hai đều lòng dạ hiểm độc. Tài sản Bạch Gia tích lũy mấy năm nay đã chảy vào túi bọn họ bao nhiêu. Một mình hai con quỷ có gan làm ra động tác lớn đến thế? Hay là một đám quỷ?"


Thanh Huyền chân nhân nghe đến đó, vội vàng gọi điện thoại cho thiên sư liên minh, để bọn họ liên hệ với ban ngành liên quan, chú ý động tĩnh tài khoản của Bạch Gia.


Có lẽ điều tra được nguồn gốc tóm gọn hai con lệ quỷ.


Bùi Diệp một tay đút vào túi, tay kia cầm điếu thuốc đưa lên miệng, tiếc nuối nói, "Bây giờ gọi đã trễ lắm rồi."


Thanh Huyền chân nhân còn chưa gọi, sắc mặt tái đi.


"Ý cô là?"