Editor: Đào Tử
_____________________
Thừa Đức chân nhân bộc phát hồng hoang, biểu hiện hung hãn để thủ lĩnh tổ chức lệ quỷ tổ chức có loại dự cảm vi diệu.
Hắn nói với không khí.
"Nhanh lên tốc chiến tốc thắng, nơi này động tĩnh quá lớn, kéo dài đã muộn!"
"Gấp cái gì?" Không trung đột ngột vang lên một giọng không phân rõ, "Bọn họ đều tới mới tốt."
"Ta không muốn đêm dài lắm mộng!"
Kế hoạch người đàn ông là làm u minh chi chủ, Quỷ Đế chân chính.
Khi còn sống muốn làm hoàng đế, vì kế hoạch ấy, hắn làm rất nhiều chuyện thương thiên hại lý hại vô số đồng bào, hai tay nhuộm đầy máu tươi, nghe nước địch hứa hẹn phản quốc, sau khi chết không cam lòng bị đánh xuống mười tám tầng địa ngục chịu phạt.
Làm hoàng đế dương gian không được, hắn muốn làm Hoàng đế âm phủ!
Chỉ cần cầm trong tay thịt đan con "Quỷ Đế" này luyện thành, hắn chính là tân "Quỷ Đế" .
"Được, vậy ngươi giao 'Quỷ Đế' cho ta."
Giọng nói bất phân mang theo chút mất kiên nhẫn, dường như không tình nguyện lắm.
Màn sương đen nồng đậm ngưng tụ thành bóng đen hư ảo mông lung trước mặt người đàn ông, duỗi một đôi tay về phía hắn.
"Quỷ Đế" bị người đàn ông đưa đến trong tay bóng đen, "Quỷ Đế" trước kia cuộn thành một cục bỗng dưng mở hai mắt ra.
Đôi mắt đỏ ngầu lại tràn ngập oán độc tĩnh lặng.
Bóng đen nhìn hết sức hài lòng.
Hắn rất hài lòng!
"Ngươi mau đem nó luyện chế thành nhục đan!"
Người đàn ông vội vàng thúc giục, hắn đã chờ thời khắc này quá lâu.
"Không vội. . ."
Bóng đen đưa tay nắm lấy mặt đứa trẻ "Quỷ Đế", sương đen tuôn ra kiểm tra một lát, trong miệng phát ra tiếng cười khặc khặc.
". . . Ngươi làm rất khá, kế hoạch tiến hành rất thuận lợi. . . Ta sẽ nhớ kỹ cống hiến của ngươi."
Người đàn ông nghe lời ấy cảm thấy không xong.
"Ngươi có ý gì?"
Ngoài miệng hỏi vậy, hắn phản ứng rất nhanh.
Tỏa hồn liên trong tay áo bay ra, ý đồ thừa dịp hắc ảnh chưa phòng bị đoạt "Quỷ Đế" lại.
Bóng đen nào sẽ cho hắn cơ hội, tùy ý vung tay lên chặn hắn lại.
Người đàn ông bấy giờ mới ý thức kế hoạch có sai lầm, bóng đen phản bội mình.
"Ngươi muốn ruồng bỏ ước định?" Hắn miễn cưỡng giữ bình tĩnh, "Lúc trước chúng ta đã nói, ngươi giúp ta thống ngự âm ti, ta giúp ngươi đả thông đường tới Thiên đình, để ngươi thành Thiên đế. . ."
Bóng đen cười khà khà âm hiểm.
"Có à? Ta không nhớ vậy kìa?"
Mặt quỷ người đàn ông trở nên xanh xám, mắt quỷ chuyển đỏ tươi.
"Mày lừa tao! Hóa là mày muốn làm 'Quỷ Đế' !"
Bóng đen lạnh lùng chế giễu.
"Căn bản không có kế hoạch làm 'Quỷ Đế', ngươi cho rằng 'Quỷ Đế' có thể tùy tiện lên làm?"
Từ đầu tới đuôi đều là một tầng phủ một tầng âm mưu.
Lôi Nhã Đình, Phó Đình Thâm bị người đàn ông lừa, người đàn ông cũng bị bóng đen lừa.
"Vậy mày —— "
Người đàn ông tức xanh mặt, lửa giận tăng vọt.
"Mày tính kế tao!"
Cái gì đem "Quỷ Đế" luyện chế thành nhục đan, sau khi thôn phệ có thể trở thành tân "Quỷ Đế" là giả.
Giọng bóng đen lười biếng.
"Ngươi quá đề cao bản thân, ngươi chỉ là phàm nhân trừ dã tâm khá lớn, ngươi còn cái gì?"
Người đàn ông để lệ quỷ giả làm thần tiên, lừa Lôi Nhã Đình xoay quanh.
Đồng dạng, hắn cũng đem người đàn ông lừa xoay quanh.
Rõ ràng trí thông minh mình không đủ, quá ngu, còn trách người khác mưu hại?
Bóng đen xách đứa trẻ "Quỷ Đế" trong tay, khặc khặc cười lạnh.
"Mấy trăm năm trước để ngươi chạy trốn, lần này không dễ vậy đâu!"
Người đàn ông nghe thấy hãi hùng khiếp vía.
"Ánh mắt này thật sự cực kỳ tốt, ngươi oán hận thêm đi, oán hận càng sâu vào!" Bóng đen thấy "Quỷ Đế" mở to mắt quỷ, toàn bộ tròng mắt đều là oán độc, cảm thấy vui vẻ không thôi, hắn trào phúng nói, "Tử Vi thiên định, luân lạc tới tình trạng hiện giờ. . ."
"Hóa ra là ngươi."
Giọng nam thanh lãnh từ quỷ môn truyền đến.
Quỷ môn mặt thú dữ tợn mở ra, Phong Đô Đại Đế hai tay đặt sau lưng, thập đại âm soái và hàng trăm quỷ ảnh đứng phía sau.
"Mấy trăm năm trước mưu hại Tử Vi tinh thiên định, ảnh hưởng thời gian triều đại thay đổi, trộm đoạt khí vận thế gian. . . Đây đều là ngươi làm?"
Trang phục Đại Đế hôm nay khác với ngày thường, thân mang long bào đen, đầu đội mười hai chuỗi ngọc, bàn tay giữ Sinh tử bộ.
Khuôn mặt lạnh lùng, tản ra uy nghi đế vương.
Bóng đen không chút ngạc nhiên trước sự xuất hiện của Phong Đô Đại Đế và âm soái.
Hắn nhìn chằm chằm Sinh tử bộ, tham lam liếm môi.
"Phải thì thế nào?"
Thanh Huyền chân nhân và Thừa Đức chân mau chóng lấy át chủ bài ra, oanh phá lệ quỷ ngăn trở, một bước vọt tới bên người Phong Đô Đại Đế.
"Đại Đế!"
Phong Đô Đại Đế gật đầu, ra hiệu hai vị chân nhân trước lui sang một bên.
"Hai vị vất vả, sau đó giao cho Phong Đô là được."
Hai vị chân nhân nhẹ thở ra, theo lệnh.
Thừa Đức chân nhân một hơi triệu bảy đạo thiên lôi, mà Thanh Huyền chân nhân dùng luôn cấm thuật sư môn, mời tổ sư gia hóa thân nhập thể.
Lúc này hai người gần như ở trạng thái khô kiệt nguyên khí, hai chân mềm đứng không vững, chỉ có thể đỡ lấy nhau.
"Không thế nào." Đại Đế lạnh lùng nói, "Ngươi trộm đoạt bao nhiêu khí vận thì nôn ra bấy nhiêu, trẫm có thể để ngươi chết một cách thống khoái!"
Bóng đen cười nhạo.
"Năm đó ngươi đối phó với đám ô hợp kia còn tốn sức, hiện tại nghĩ đụng đến ta?"
Trong tay hắn tuôn ra sương đen đem "Quỷ Đế" hút vào thân thể.
Phong Đô Đại Đế sầm mặt lại.
Rầm một tiếng, cửa lớn nhà kho đóng chặt bị người bạo lực đá văng ra.
Hai cánh cửa sắt đụng vào tường phát ra tiếng vang loảng xoảng.
"Xin lỗi nha, vừa rồi bên người quên mang nguyên khí tệ, tính tiền với quỷ tài xế chậm trễ trong chốc lát, vở kịch chưa kết thúc hả?"
"Bùi đạo hữu!"
Thanh Huyền chân nhân cao giọng tràn đầy kinh hỉ.
Bóng đen hừ một tiếng.
"Lại một con sâu kiến tới chịu chết."
Bùi Diệp cho Lôi Nhã Đình hơi thở mỏng manh mấy tấm phù cầm máu trước, miễn cưỡng cầm cự thanh máu chưa về không.
"Sao có thể nói tôi tới chịu chết?"
Bùi Diệp nhìn bóng đen trước mặt tựa như gói quà siêu cấp lớn từ trên trời giáng xuống.
"Rõ ràng bà đến để chiếu cố mi trước khi chết."
Đi mòn gót sắt tìm không thấy, gặp được chẳng tốn chút công phu.
Trên thân con hàng này có rất rất nhiều mảnh vỡ thi cốt người anh em thần bí.
Phong Đô Đại Đế nhắc nhở cô.
"Người này lực lượng cổ quái, thuật pháp bình thường đối với y vô hiệu."
"Được!" Bùi Diệp ngậm lấy điếu thuốc cười nói, "Vậy thì dùng bất bình thường."
Vừa nói xong, khí tức tĩnh lặng hùng hậu tràn ngập bao phủ toàn bộ nhà máy bỏ hoang.
Bùi Diệp sống lưng thẳng tắp, đôi mắt bình tĩnh mang vẻ lạnh lùng bễ nghễ chúng sinh, như biến thành người khác.
Những người khác bị khí thế của cô chấn nhiếp, ánh mắt Đại Đế lại rơi trên hư ảnh sau lưng cô.
Hư ảnh này rõ ràng là vị nữ tính, lông mày bạc trắng, da mặt trong suốt như tuyết trắng, hai con ngươi thâm thúy tựa hắc thạch.
"Lâu lắm rồi tôi chưa động thủ, chịu đánh một chút, tốt nhất chống đỡ được đến tôi làm nóng người xong"
Phong Đô Đại Đế buông mắt xuống, tỏa hồn liên trong tay áo bay ra.
"Ta giúp ngươi."
Tinh thần lực Bùi Diệp vừa mở trong nháy mắt, cánh tay hài cốt trong cơ thể bóng đen bắt đầu bất an xao động.
Như muốn giãy dụa phá thể đi ra!
Trước kia cũng từng phát sinh, nhưng không có mãnh liệt giống bây giờ.
"Ngươi là ai?"
Xương cánh tay sao lại có phản ứng với cô?
"Không cần phải biết, chết không nhắm mắt tốt đấy."
Hư ảnh sau lưng Bùi Diệp cầm một thanh đao hẹp dài, hướng mặt bóng đen đánh tới.
Tỏa hồn liên trong tay Phong Đô Đại Đế cực kì ăn ý, kết lưới bốn phương tám hướng phong tỏa đường lui bóng đen.