(Quyển 1) [Xuyên Chậm] Sau Khi Đại Lão Về Hưu

Chương 115: Nhiệm vụ chi nhánh hoàn thành 4/6




Editor: Đào Tử


____________________________


Xem xong đoạn video không đầu không đuôi này, Bùi Diệp vẫn không đoán ra nó muốn biểu đạt cái gì.


"Làm trò chơi nuôi dưỡng được rồi không sướng cứ muốn ghép thêm yếu tố tình cảm yêu đương ấy nhỉ?"


Bùi Diệp hỏi chân thành từ tận đáy lòng.


May là đoạn video này ngắn, sau khi kết thúc liền nhảy đến giao diện chính.


Giao diện trò chơi so với trước kia không khác mấy, cảnh tượng vẫn là gian phòng đơn sơ kia, bức tường xung quanh từ màu trắng thuần sang hồng nhạt, cửa sổ đóng kín dán vài trái tim màu hồng nhỏ, bàn gỗ thêm một cái bình hoa, bên trong cắm hai bông hoa.


Quả trứng đặt trên ghế gỗ thay đổi.


Quả trứng thô sơ lòe loẹt đếm sương sương hơn hai mươi mấy màu, nguệch ngoạc như con nít vẽ trước kia.


Giờ cuối cùng cũng thay đổi biến thành một quả trứng màu hồng, toàn thân sạch sẽ trừ màu hồng không lẫn màu nào pha tạp.


Bùi Diệp: "? ? ?"


Bớt đùa--


Hệ thống bảo cập nhật xong mở khoá hình thái thứ nhất đâu?


Hình thái thứ nhất của A Tể là trên thân chỉ có một màu duy nhất?


Nhìn giao diện trò chơi sáng sủa dịu dàng, lần đầu Bùi Diệp cảm thấy não mình đứng hình mất năm giây.


"Bảo sao cập nhật bảo trì chả nhanh thế...Tóm lại chẳng cập nhật được gì hữu dụng..."


Trước đó sao cô lại ma xui quỷ khiến đặt hy vọng vào cái trò chơi rác rưởi này trời?


Bùi Diệp không còn trông mong gì giao diện nữa, nhấn mở 【 Hệ thống ghi chép 】, ngón tay bỗng khựng lại.


【 A Tể muốn mua quần áo mới 】


【 A Tể vào cửa hàng】


【 A Tể nhìn túi tiền thở dài một hơi 】


【 A Tể chọn một bộ vẻ ngoài màu hồng miễn phí 】


【 A Tể đặt nghi vấn, mình trông có đáng yêu không? ? ? 】


Tát cả thông báo tiếp theo là A Tể lăn từ bên trái sang bên phải rồi từ bên phải lăn đến bên trái, thầm lẩm bẩm sao Bùi Diệp còn chưa tới...


Cái mới nhất là.


【 Chắc cha không thích trang phục mới của mình, A Tể rất buồn, cậu ra ngoài làm việc 】


Bùi Diệp: "? ? ?"


Rời khỏi hệ thống ghi chép, quả trứng vốn hồng chuyển sang màu xám, trên đầu mang hai giờ đếm ngược.


【 A Tể đang làm việc... 】


Bùi Diệp: "? ? ?"


Lúc này, Bùi Diệp phát hiện trên trứng có nút bấm, nhấn vào hiện lên ô lưới nhỏ 4X4. Mỗi biểu thị công năng khác nhau, ví dụ "Heo đất của A Tể", "Nhật kí của A Tể", "Tủ quần áo nhỏ của A Tể", "Sổ kế hoạch của A Tể" ...


Mười sáu cái ô nhỏ nhưng chỉ có vài cái sáng lên.


Bùi Diệp nhấn mở "Sổ kế hoạch của A Tể", phía trên bỗng xuất hiện vài dòng chữ trẻ con.


【Ngày XX tháng YY, mua một bộ quần áo mới đáng yêu (gạch chéo), mua nơ con bướm...Muốn loại màu hồng cơ... 】


Hệ thống sợ Bùi Diệp xem không hiểu nhật kí của A Tể, tri kỷ thêm vài dòng ghi chú.


【 Quần áo mới đắt quá, A Tể quyết định làm việc tiết kiệm tiền trước, bắt đầu từ nơ con bướm. 】


Bùi Diệp nhìn mấy chữ lắm lời này, nhất thời không biết nên bắt đầu mỉa mai từ đâu.


Cô thật tình không biết một quả trứng có thể làm việc gì...


Bốc gạch trộn hồ à?


Bùi Diệp cũng không biết làm cách nào để A Tể trở về, chỉ có thể chờ thời gian đếm ngược kết thúc.


Cô tiếp tục lướt thông báo lên xem có nội dung nào kỳ hoa không, đột nhiên nhìn thấy dòng thông báo mới cập nhật mới đây.


【23:57 phút, người chơi (A Cha) hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh (thăm dò vì sao mấy trăm con heo mẹ hằng đêm kêu thảm) 】


【23:57 phút, nhiệm vụ chi nhánh (thăm dò vì sao mấy trăm con heo mẹ hàng đêm kêu thảm) độ hoàn thành đánh giá SSS, công đức ban thưởng +350 】


Bùi Diệp: "? ? ?"


Cô nhìn kĩ số liệu lần nữa, xác nhận mắt chưa có vấn đề.


"Mình hoàn thành nhiệm vụ này hồi nào..."


"Chẳng lẽ là học viện Dụ An..."


Bùi Diệp lẩm bẩm xong đen mặt.


Phần lớn học sinh học viện Dụ An là nữ sinh, lượng nam sinh không nhiều bằng.


Cô cẩn thận ước tính thời gian, phát hiện thời gian nhiệm vụ hoàn thành đúng lúc cô đi dạo quanh nhà ma.


Chẳng lẽ mình vô tình phát động lúc nào không hay?


Bùi Diệp quay đầu dạo quanh một lượt, cuối cùng tại căn phòng huấn luyện viên sát vách phòng hiệu trưởng để ý quyển nhật ký bìa hơi cháy trên bàn.


Đọc nội dung và chữ trong nhật kí, có thể đoán đây là của vị huấn luyện viên nào đó viết.


Bùi Diệp ban nãy lật sơ qua vài tờ không xem kỹ nội dung bên trong.


Hiện tại xem lại, cô mới phát giác nội dung trong quyển nhật kí khiến người ta "Thấy mà giật mình" .


Vài trang nhật kí đầu tiên rất bình thường, ghi chép sau khi huấn luyện viên sau khi nhậm chức tại học viện Dụ An, sau đó đã bắt đầu biến chất.


Vị huấn luyện viên này mới đầu chưa thích ứng với cuộc sống tăm tối ở học viện Dụ An, sinh ra lòng thương hại đồng tình với học sinh bị trừng phạt.


Nhưng để giữ vững công việc lương cao và dung nhập vào vòng giáo viên của học viện, lựa chọn im lặng, cuối cùng cũng thông đồng làm bậy với giáo viên huấn luyện viên khác.


Thậm chí hắn còn khám phá ra thú vui từ việc ngược đãi học sinh, đồng thời ghi chép lại những thú vui kiến thức thú vị này vào nhật kí.


Ở trong nhật ký, lần đầu tiên hắn gọi nữ sinh học viện là "Heo mẹ" là lần bắt học sinh chạy trốn lúc nửa đêm.


【...Còn chưa đánh lên bạch kim, nay xui tận mạng gặp phải đồng đội heo... Huấn luyện viên X gọi điện thoại tới bảo ba nữ sinh ban X bỏ trốn bảo mình đi bắt, bà nội cha tụi nó, nửa đêm nửa hôm vội chạy trốn muốn chầu ông bà sớm à... Nữ sinh đã bắt được, mình dùng 'Đánh long tiên' đánh bọn nó, một người mười đòn, bọn nó khóc y heo mẹ bị chọc tiết, phiền gần chết... 】


Từ trang nhật kí này trở đi, vị huấn luyện viên này đã dùng "Heo mẹ", "Heo đực" làm biệt danh chỉ học sinh, nội dung cũng càng u ám dữ dội hơn.


Ép nữ sinh cởi sạch quần áo nằm dưới nền xi măng lạnh lẽo, dang rộng hai chân, lệnh nam sinh nằm trên thân nữ sinh chống đẩy- hít đất, để nam nữ sinh ban khác vây vòng quanh xem họ chịu phạt... Buộc học sinh cứng đầu phản kháng lệnh bọn chúng uống nước tiểu chính mình, lấy thìa xúc ăn phân moi từ nhà vệ sinh, dùng 'Đánh long tiên' hay đánh đấm vốn chưa thỏa mãn thú tính trong người hắn...


Bùi Diệp lạnh mặt lật xem từng tờ một.


【... Hôm qua quên viết nhật kí mất rồi, có điều bây giờ bổ sung như nhau... 】


Ngữ điệu quyển nhật ký vô cùng nhẹ nhàng, nội dung lại khiến Bùi Diệp cảm thấy buồn nôn cực.


Vị huấn luyện viên này ra ngoài uống rượu trở về trong lúc say mèm đột nhập vào phòng tối giam học sinh, cưỡng hiếp nữ sinh bên trong.


【...Nó khóc rất lớn, nhưng tát vài cái là thành thật ngay... Hẳn là lần đầu tiên, rất chặt rất thoải mái, bảo đàn ông thích chim non không ngoa, sướng hơn chơi gái với vợ nhiều. Kia là XXX ban XX? Lần sau có dịp... 】


Bùi Diệp nghiêm mặt lật tiếp, phát hiện vị huấn luyện viên này càng bạo gan hơn, trước sau tổng cộng nhúng chàm sáu nữ sinh.


Ban đầu hắn còn lo vì việc này sẽ bị học viện khai trừ, thế nhưng sau đó vô tình nhận thấy hiệu trưởng giáo viên khác cũng có cùng hành vi.


Trong đây còn có thêm một chuyện.


Có cặp cha mẹ nữ sinh từng bị hắn hiếp đến học viện, nhưng bọn họ không đến thăm con mình mà là đem rượu thuốc và phong bì hai ngàn tệ đến biếu huấn luyện viên, nhân tiện còn mời huấn luyện viên lên khách sạn có tiếng huyện trên ăn một bữa trên bảy trăm, trong suốt tiệc rượu ân cần lấy lòng mong huấn luyện viên có thể giúp đỡ con gái bọn họ nhiều hơn, để cô thay đổi triệt để thành con người mới.


Vào ban đêm vị huấn luyện viên đem chuyện này ghi lại vào quyển nhật kí.


【... Bọn họ chắc chưa biết con gái cưng 16 tuổi nhà bọn họ, tối hôm qua bị mình đè chơi tận 2 lần... 】


__________________________


Editor: Mọi người bình tĩnh!!! Chớ nghi ngờ giới tính của A Tể!