Xuân Nhật Tình Hoài

Chương 13




“Oa a a! Cái người số 9 thật là lợi hại nha.”

Trên người mặc áo số 9 chính là Tỉnh Lý Xuân Nhật, vừa ném bóng vào rổ, mỗi lần như vậy khán đài sẽ tràn ngập tiếng cổ vũ, Thuyền Kiều Quang xem hắn như là con át chủ bài của trận đấu vậy, hắn cùng với Tỉnh Lý Xuân Nhật từ trước đến nay hợp tác ăn ý, hắn rất nhanh chóng chuyền bóng cho Tỉnh Lý, vượt qua hàng phòng thủ của đối phương, Tỉnh Lý nhận bóng liền hướng ném vào rổ, trọng tài báo hiệu hết thúc trận đấu, vừa lúc bóng trượt vào trong rổ rơi xuống, toàn thắng.

“Làm tốt lắm, Tỉnh Lý, đáng ra nên tiếp tục chơi bóng rổ.”

Thuyền Kiều Quang có chút luyến tiếc thở dài, Tỉnh Lý Xuân Nhật thật lâu không có theo đội tập luyện, là hắn tự mình tác động, bằng không vốn dĩ tâm của Tỉnh Lý không đặt vào mấy cái trò này.

Hắn hiện tại đã là trưởng CLB gia chánh, tuy rằng thành viên không nhiều lắm, thế nhưng mỗi lần bánh ga-tô, bánh bích quy ra lò đều là lúc hắn hạnh phúc nhất, hắn cũng không hoài niệm quá khứ vận động viên vinh quang, nhờ sự cổ vũ của Tề Đằng Ngộ , hắn có thể đối mặt với chính mình, hơn nữa thực sự được là bản thân mình cũng là chuyện may mắn nhất đời hắn.

Không hề ủy khuất, thậm chí không cần làm ra vẻ trẻ con ngây thơ, hắn dần nhận ra vốn dĩ chính mình không cần phải như vậy

“Xin lỗi, học trưởng!”

Tỉnh Lý Xuân Nhật không biết đáp lại thế nào, thành thật nói xin lỗi, Thuyền Kiều Quang hào sảng cười nói: “Cũng không phải đang mắng ngươi, xin lỗi làm cái gì. Mỗi người có một chuyện khiến bản thân hạnh phúc, đi nào, bên CLB ngươi có làm bánh quy mới, ta thật muốn đi ăn.”

Cái thói tham ăn của hắn không hề thay đổi, hơn nữa hiện tại toàn bộ mọi người trong trường đều muốn được ăn đồ ăn Tỉnh Lý Xuân Nhật làm, ha hả, bằng giao tình của hắn với Tỉnh Lý, còn có hắn cơ trí nghĩ ra một điều kiện ngay từ đầu, đương nhiên có thể ăn đến no căng thì thôi.

Lau đi mồ hôi trên mặt, Thuyền Kiều Quang cẩn thận cầm túi sách đưa vào tay hắn nói: “Có người chờ, mau đi đi, bằng không muộn rồi.” Hắn vội vàng nói vài lời cảm tạ “Cảm ơn, Tỉnh Lý, gần đây ngươi bận như vậy, thế nhưng lại còn qua giúp đỡ, ta thực sự rất cảm kích, giả sử không có ngươi chắc chắn thua rồi.”

Tỉnh Lý Xuân Nhật hai mắt lấp lánh, ngượng nghịu cười, khiến Thuyền Kiều Quang như bị sét đánh, may là hắn không yêu, bằng không không biết cái đám CLB thể thao sẽ nổi điên thế nào nữa, ai cũng yêu quý Tỉnh Lý Xuân Nhật.

Thiết, bọn họ là sỏi đá, sao có thể cùng Tề Đằng Ngộ so sánh, vừa ưa nhìn, đã thế lại giàu, hắn đối với Tỉnh Lý Xuân Nhật thực sự tốt, điều cuối cùng mới là là tối trọng yếu.

Từ khi Tỉnh Lý Xuân Nhật cùng Tề Đằng Ngộ, hình như hắn càng ngày càng là chính mình, cũng không còn tự ti, hơn nữa còn tự tin, việc tổ chức CLB gia chánh cũng là Tề Đằng Ngộ cổ vũ, xem ra Tề Đằng Ngộ đối với hắn rất có ảnh hưởng, vì vậy ngày đó Thuyền Kiều Quang mới không phản đối hai người gặp gỡ.

“Học trưởng, đi trước.”

Khoác túi xách, Tỉnh Lý Xuân Nhật cước bộ nhẹ nhàng hướng tới cái kẻ đang đứng chờ trước cửa, tóc nhuộm, hơn nữa mang khuyên tai, nhìn thế nào cũng thấy là tên đầu gấu , nhưng khiến cho ai nhìn hắn cũng không thể rời ánh mắt, nhẹ giọng bàn tán xem rút cục cái người đẹp trai đó là ai.

“A Ngộ…” Tề Đằng Ngộ đưa tay cầm túi xách cho hắn, Tỉnh Lý Xuân Nhật trên mặt lo lắng, “Thi đấu trình bù giờ, bị muộn rồi.”

“Ân, kêu tài xế chờ rồi.”

Đứng từ đằng xa, tài xế mở cửa xe, Tỉnh Lý Xuân Nhật cùng Tề Đằng Ngộ ngồi vào trong. Tề Đằng Ngộ nguyên bản mở miệng muốn cho Tỉnh Lý Xuân Nhật trang trí gian phòng trong khách sạn cạnh bãi biển chỉ là vì lấy lòng Tỉnh Lý Xuân Nhật, thuận tiện giáo huấn tên hỗn đản Đông Ti đó, muốn hắn nhả tiền ra, khiến Tỉnh Lý Xuân Nhật thoải mái thiết kế, hắn cũng không có quá để ý việc này.

Nhưng là hắn hoàn toàn sơ sẩy, Tỉnh Lý Xuân Nhật kỳ thực là một người rất tận tâm, vì việc này, hắn phải đi báo danh lớp học liên quan đến thiết kế kiến trúc, nhưng lại là lớp học buổi tối, hết thứ sáu rồi ngày thứ bảy hắn lại đăng kí một lớp học thiết kế khác.

Hắn chạy đôn chạy đáo như vậy, cứ hết giờ học ở trường liền đến lớp học thêm, đến tối mới tan học .

Sau lớp học buổi tối, Tỉnh Lý Xuân Nhật còn có thể vùi đầu xem ghi chép của mình, tự học rồi đọc sách nghiên cứu, Tỉnh Lý Xuân Nhật phi thường quý trọng những gì đạt được.

Hắn tựa như bọt nước khô hút nước vậy, tiếp thu hết những gì học trên lớp, rồi lại đọc thêm xa hơn chương trình học, Tề Đằng Ngộ nhìn mà yêu muốn chết.

Mà cái tên đáng ghét Thuyền Kiều Quang, biết rõ Tỉnh Lý Xuân Nhật mệt chết được, tự dưng lại gọi hắn thi đấu, mà hắn vừa nhờ, Tỉnh Lý Xuân Nhật không hề hai lời liền giúp đỡ, bọn họ thần thiết như vậy nhiều lúc khiến cho Tề Đằng Ngộ không thoải mái chút nào.

Hắn cho rằng mình rất quan trọng, vốn dĩ là kiểu người trong tình yêu người đến không cự tuyệt người đi không níu kéo.

Nhưng với Tỉnh Lý Xuân Nhật , hắn phát hiện mình lại một lòng một dạ, luôn có tâm trạng sợ đánh mất, hơn nữa mấy cái đám người có tâm kia lại cứ lảng vảng , nhiều lần khiến hắn không thể không lo nghĩ, thế nhưng vì sao lo nghĩ, chính hắn cũng không rõ nguyên nhân.

“A Ngộ, hôm nay tan học sớm, thầy giáo lớp thứ bảy lại có việc bận, tối nay không có việc gì, có thể đến khách sạn của Bắc Đại Lộ học trưởng không? Chính là muốn thử trang trí mấy gian.”

“Hảo, không thành vấn đề.”

Hắn nhịn không được hai mắt sáng lên, ngay cả khóe miệng đều lộ ra vẻ tươi cười không thèm che đậy. Ở lại khách sạn, hơn nữa là khách sạn Tỉnh Lý Xuân Nhật thích nhất, tan học lại sớm, lại không cần đi học, đó không phải là ám chỉ hắn có thể thoải mái sao.

Tưởng tượng thấy Tỉnh Lý Xuân Nhật trên giường mềm mại, hắn toàn thân thoáng chốc nóng bừng, lúc Tỉnh Lý Xuân Nhật xuống xe hôn nhẹ một cái cũng đã dựng đứng.

Tỉnh Lý Xuân Nhật sắc mặt ửng đỏ đẩy hắn ra, hắn ôn nhu nói: “Lúc nào tan học nhắn tin trước, sẽ tới đón ngay được không?”

“Hảo.”

Đợi được đến lúc Tỉnh Lý Xuân Nhật tan học, hắn lập tức chạy vội vào phòng học, đưa Tỉnh Lý Xuân Nhật đến khách sạn ven biển.

Vừa vào phòng, hắn vội vã đi tắm, đến lúc ra, Tỉnh Lý Xuân Nhật ngồi ở trước bàn, đang dùng bút máy không biết vẽ cái gì, hắn từ phía sau ôm Tiểu Xuân, mới nhìn ra là đang phác họa cho gian phòng, liền thập phần khó chịu.

Xuân Nhật vẽ thật chuyên tâm, chuyên tâm đến tựa như căn bản không biết hắn từ trong phòng tắm đi ra, từ lúc vào phòng, Xuân Nhật an vị ngồi trên ghế, trong mắt hoàn toàn không thấy hắn, trong lòng chỉ nghĩ sao cho thiết kế gian phòng đẹp nhất.

Hắn có cảm giác muốn xé nát tờ giấy, buộc Xuân Nhật phải nhìn mình, tay hắn vươn qua, biết rõ làm vậy chắc chắn xúc phạm tới Tỉnh Lý Xuân Nhật, thế nhưng hắn thực sự không thể chịu đựng được Tiểu Xuân càng ngày càng xa cách mình, hơn nữa trong mắt thậm chí còn không nhìn đến mình.

“A Ngộ, còn chưa vẽ xong, đừng nhìn.” Tỉnh Lý Xuân Nhật cho rằng hắn muốn rút ra nhìn, vội vã ngăn cản, nhưng không được.

Tờ giấy mỏng tang muốn vò nát cũng thật dễ dàng, tựa như đem chút tự tin của Tỉnh Lý Xuân Nhật dập tắt. Nhìn thấy ánh mắt tin tưởng của của Tỉnh Lý Xuân Nhật, hắn lại như đông cứng lại.

“A Ngộ, thế nào? Sao nhìn lạ vậy, tinh thần có vẻ không tốt.”

Tề Đằng Ngộ đưa tờ giấy đặt trên bàn, hắn gần đây đến nửa đêm cũng không ngủ được, cũng không rõ được là mình bất an cái gì, đến lúc này, hắn biết.

Tỉnh Lý Xuân Nhật đang theo đuổi ước mơ của mình, chính là nhờ sự cổ vũ của hắn, Tỉnh Lý Xuân Nhật trước đây tựa như một kẻ không biết làm sao, hài tử mềm yếu thích khóc nhè, hiện tại có mục tiêu, hắn bước nhanh theo đuổi mộng đẹp, càng ngày càng kiên cường, càng ngày càng mỹ lệ.

Mà chính mình lại ngơ ngác đứng một chỗ, nhìn theo bóng lưng của hắn, cũng nhìn hắn ly khai càng ngày càng xa, chính là nguyên nhân khiến hắn nôn nóng.

“Tiểu Xuân, ta đúng là một người không có chí khí.”

Tề Đằng Ngộ nói khiến Tỉnh Lý Xuân Nhật ngơ ngác, không thể hiểu lắc đầu, “Vì sao lại nói vậy, A Ngộ? Ngươi đối với ta rất tốt, dám làm chuyện trước đây không dám làm, đều là nhờ A Ngộ cổ vũ.”

“Kỳ thực hiện tại trong lòng, ta mong muốn Tiểu Xuân không đi học, chỉ cần cùng ta chơi đùa là tốt rồi, Tiểu Xuân, nguyện ý không?”

Tỉnh Lý Xuân Nhật do dự, hắn trong ánh mắt thật sự đấu tranh, nhưng hắn vẫn lặng lẽ gật đầu, đến lúc hắn ngẩng đầu, trong mắt đã tràn ngập nước mắt.

Hắn hiện tại biết chính mình rất thích thiết kế, bất luận là thiết kế quần áo thời trang, hoặc là thiết kế nội thất, hắn còn không xác định chính mình đến tột cùng muốn đi con đường nào, nhưng khi đi học từ nhỏ đến lớn ngực chưa từng có lúc nào vui vẻ đến vậy.

Chỉ là ta so với mất đi Tề Đằng Ngộ, sự từ bỏ này cho dù khiến bản thân đau khổ không ngớt… chỉ vì Tề Đằng Ngộ…

Tề Đằng Ngộ sắc mặt ngưng trọng, gõ đầu hắn, tuy rằng sự lựa chọn của Tiểu Xuân khiến hắn trong lòng hạnh phúc vô cùng, thế nhưng hắn cũng không thể làm một con người hèn kém như thế.

“Trả lời sai, phải là bất luận thế nào cũng sẽ theo đuổi thiết kế!”

“A Ngộ!”

Nước mắt bi thương, lập tức chuyển hóa thành cảm động, hắn biết Tề Đằng Ngộ không phải người nhỏ nhen như vậy, vươn tay ôm lấy Tề Đằng Ngộ, Tề Đằng Ngộ hôn vài cái lên mặt hắn thẳng thắn bộc lộ tâm tình.

“Tiểu Xuân, ta chưa từng gặp qua người nào khiến mình phải để tâm, ta vốn dĩ sinh ra đã là quý tử, gia đình có tiền, lớn lên cũng không tệ lắm, muốn gì cũng được, cái gì cũng không biết quý trọng, chỉ biết ăn chơi trác táng, lãng phí thời gian của bản thân, thời gian cứ thế trôi qua mà không hay.”

Tề Đằng Ngộ cũng không phải phô trương bản thân, Tỉnh Lý Xuân Nhật đã tới nhà hắn, tất cả đều là thật.

“Hiện tại hẹn hò, ngươi lại chuyên tâm theo đuổi ước mơ của mình, học xong lại kể chuyện thiết kế, cảm giác thật xa cách.”

“A Ngộ, xin lỗi, không để ý đến suy nghĩ của ngươi.”

Tỉnh Lý Xuân Nhật khóc xin lỗi, hắn khóc điềm đạm đáng yêu, khiến Tề Đằng Ngộ đưa hắn ôm chặt hắn vào trong lòng, nói nhỏ tâm sự của mình với Tỉnh Lý Xuân Nhật.

“Cũng không cần xin lỗi, ta luôn có cảm giác thấp thỏm, chỉ sợ không xứng với Tiểu Xuân. Ngươi thật tốt, thật khả ái, mà ta lại chỉ là một cậu ấm bề ngoài hào nhoáng, hư hỏng chẳng ra gì.”

“A Ngộ không phải như vậy…” Tỉnh Lý Xuân Nhật vội vã vì hắn thanh minh.

Tề Đằng Ngộ ngắt lời hắn, chính mình là loại người nào, hắn đương nhiên hiểu rõ nhất.

” Đúng, trước đây ta không nhận ra mình tệ hại như vậy, hiện tại được quen biết Tiểu Xuân, rốt cục đã hiểu ra bản thân thật sự vừa vô năng vừa ngu xuẩn, nhưng lại thật cao hứng là đã sớm tỉnh ngộ, đều là công lao của Tiểu Xuân. Ta muốn trở thành một người xứng với Tiểu Xuân, không phải nhờ ba mẹ làm tỷ phú, cũng không phải dựa vào thế lực tập đoàn Tề Đằng mà là bản thân tự mình phấn đấu cùng Tiểu Xuân đường đường chính chính thành công, có như vậy mới không uổng phí một đời người, khiến Tiểu Xuân luôn ở bên cạnh, vĩnh viễn mê luyến ta.”

Tề Đằng Ngộ thẳng thắn nói ra những khuyết điểm của mình mà chẳng mấy ai muốn nhắc tới, huống chi là hắn_ một Tề Đằng Ngộ cao ngạo, khiến Tỉnh Lý Xuân Nhật trong lòng xúc động không ngớt, bản thân không thể kiềm chế, trong lòng cảm tình cuộn trào mãnh liệt.

“Nghe ngươi nói như vậy, lại càng mê luyến.”

Tỉnh Lý Xuân Nhật chính là luôn dễ thương như vậy, hắn xâm chiếm đôi môi run rẩy của Tỉnh Lý Xuân Nhật, mềm nhẹ lướt qua, mà Tiểu Xuân cũng nhiệt liệt vòng tay qua cổ hôn đáp lại.

Hôn đến lúc đầu óc mơ hồ mới bắt đầu chuyển qua giường. Hắn cởi từng lớp từng lớp y phục trên người Tỉnh Lý Xuân Nhật, Tỉnh Lý Xuân Nhật cũng e lệ chạm vào cúc áo của hắn, trong mắt hắn hiện giờ đều là yêu thương say mê như đường mật, giống như Tỉnh Lý Xuân Nhật nói, hắn là hoàng tử bạch mã trong lòng, tuy rằng hắn nghĩ chính mình chẳng giống hoàng tử bạch mã chút nào thì Xuân Nhật vẫn cho là như vậy.

Tỉnh Lý Xuân Nhật có nói qua lần đầu hai người quen biết nhau, thế nhưng hắn hoàn toàn không ấn tượng, có ấn tượng cũng chỉ là chuyện về lon nước ngọt mà thôi.

Đương nhiên đó là tự nói với mình, hắn là sẽ không ngu ngốc thừa nhận điều đó với Tỉnh Lý Xuân Nhật, nếu như hắn cho rằng mình chính là hoàng tử bạch mã thì mình vĩnh viễn sẽ là hoàng tử bạch mã của hắn.

Hai người hôn môi lần thứ hai, sau đó hắn vẫn hướng vành tai Tỉnh Lý Xuân Nhật khẽ cắn, nâng mông hắn kề sát lại bên người, khiến hắn cảm thụ được bộ vị nóng như lửa giữa hai chân.

“A… A Ngộ…”

Tiếng gọi trầm thấp trở nên ngọt ngào, khó có thể cưỡng lại khiến hắn trực tiếp cầm tay Tiểu Xuân hướng về phía bộ vị nóng bỏng của mình, lòng bàn tay Tỉnh Lý Xuân Nhật khẽ run, mà má cũng bắt đầu ửng hồng.

Ban đầu Xuân Nhật với hành động này rất ngượng ngùng, thế nhưng qua sự huấn luyện của hắn, Xuân Nhật đã chủ động cầm lấy xoa nắn.

“Tay Tiểu Xuân thật ấm.”

Lời vừa nói xong, khuôn mặt Tỉnh Lý Xuân Nhật lập tức biến hóa, tựa như vừa nghe thấy một lời tán dương nào đó, nét mặt e lệ, kiều diễm đến mức khiến hắn phát sinh tiếng thở dốc, thật tương phản mê người.

Hắn say sưa nhìn nét mặt liên tục biến đổi, ái ngữ của mình vừa thốt ra thì người kia dần dàn trở nên vô cùng kiều nhu khả ái, hơn nữa lời nói thật sự kích thích khiến thân thể Tỉnh Lý Xuân Nhật trở nên rất nhạy cảm.

“Tiểu Xuân, bên trong đã ẩm ướt như vậy…”

Hắn chạm nhẹ vào huyệt động đã mở miệng của Tỉnh Lý Xuân Nhật, gian xảo bắt đầu tiến vào 2 cm, hắn ngâm khẽ , sau đó hơi vặn thắt lưng, thế rồi chỉ dừng lại bên ngoài, không tiến nhập, khiến Tỉnh Lý Xuân Nhật càng ngày càng lo lắng, khuôn mặt càng ngày càng đỏ mạnh mẽ, mà nét cười trên mặt hắn càng ngày càng tà nịnh.

Hắn ghé vào lỗ tai cười khẽ, “Ai bảo người quá chuyên tâm vào thiết kế, một chút cũng không để ý ta, đã lâu không làm, lần này nhất định phải khiến Tiểu Xuân khóc mới được.”

“A Ngộ, ân a a…”

Hắn cúi đầu, đôi môi nóng ẩm lướt qua cắn nhẹ trên hồng nhũ, lại đi xuống, hôn cơ bụng rắn chắc, lại xuống chút nữa, hôn đến lúc Tỉnh Lý Xuân Nhật khóc nấc.

Làm xong, hắn ôm Tỉnh Lý Xuân Nhật người mềm nhũn, hai người ngồi tắm trong bồn tắm lớn, ngoài cửa sổ là biển đêm đen kịt, Tỉnh Lý Xuân Nhật xấu hổ đỏ mặt, chăm chú dựa sát vào Tề Đằng Ngộ, Tề Đằng Ngộ tay xoa bóp vai cho hắn, Tỉnh Lý Xuân Nhật siêu cấp khả ái khiến hắn chẳng giống bạch mã hoàng tử, trái lại không khác gì cái tên đại dã lang.

“Tiểu Xuân, ta muốn đi làm ở công ty của ba ba, vừa làm vừa học cũng cũng tốt.”

Tỉnh Lý Xuân Nhật chớp chớp mắt, khuôn mặt cau có muốn chết mấy ngày nay của Tề Đằng Ngộ rút cục cũng lộ ra nụ cười anh tuấn.

“Tiểu Xuân muốn học ngành thiết kế, ta cũng có thể học quản lý công ty, hơn nữa nước Anh cũng tốt, hẳn là có thể học được rất nhiều thứ, học ngành kinh doanh thương mại ở nước ngoài, không biết có ai nổi tiếng không.”

“A Ngộ muốn du học sao?”

Nếu như hai người ngăn cách địa lý như vậy, Tề Đằng Ngộ tướng mạo rất được hâm mộ như vậy, nhất định sẽ có rất nhiều người thích hắn, Tỉnh Lý Xuân Nhật bỗng chốc có mọt cảm giác bất an, Tề Đằng Ngộ hôn khuôn mặt gần như sắp khóc của hắn.

“Đúng vậy, cùng Tiểu Xuân du học a, Tiểu Xuân muốn học ngành thiết kế, ở nước ngoài vừa có nhiều chuyên gia lại có nhiều cơ hội đi ra ngoài chơi cùng nhau, bất quá cả hai phải cùng trống lịch mới được.”

“A Ngộ…”

Lại một lần nữa Xuân Nhật rơi lệ vì cảm động, khiến Tề Đằng Ngộ không thể tránh được lấy tay gạt nước mắt của hắn.”Đúng là thích khóc mà, không phải là cũng ngã vào lòng Thuyền Kiều Quang khóc chứ?”

“Thuyền Kiều học trưởng? Vì sao lại nhắc tới học trưởng a?”

Tỉnh Lý Xuân Nhật lộ ra nhãn thần vô tội không hiểu nổi, Tề Đằng Ngộ lập tức biết đáp án, hắn cảm thấy mỹ mãn cười rộ lên, “Ân, không có là tốt rồi, chỉ cần có thể cùng khóc cùng giải quyết vấn đề, ***g ngực ta lúc nào cũng sẽ để cho Tiểu Xuân khóc.”

Nếu là Thuyền Kiều Quang dám ôm Tiểu Xuân khóc, hắn tuyệt đối khiến tên đó bị đuổi học thật nhục nhã, Tiểu Xuân là của hắn, người khác đừng hòng mơ tưởng.

“Có vẻ Thuyền Kiều Quang rất nhàn rỗi, lúc nào cũng quấn quít quanh ngươi!”

“Học trưởng rất thích bánh quy ta làm.” Tỉnh Lý Xuân Nhật thành thật trả lời.

“Sao không bảo hắn ra ngoài mua bánh quy, nhà hắn không phải là cũng rất có tiền sao?”

Tỉnh Lý Xuân Nhật lập tức lộ ra vẻ bị tổn thương, Tề Đằng Ngộ thật muốn cho mình ăn một cái tát, biết rõ Tiểu Xuân rất thích người khác hưởng ứng những gì hắn làm, liền thay đổi khẩu khí, cười nói: “Ta cũng muốn có phần.”

“Thế nhưng A Ngộ không thích ăn đồ ngọt.”

“Bây giờ lại thích ăn, chỉ cần Tiểu Xuân làm, đều thích.”

“Ân.” Tỉnh Lý trong mắt lấp lánh, nhu tình như nước dựa sát vào người hắn, khuôn mặt ngượng ngùng cảm động.

Tề Đằng Ngộ dự định kêu Bắc Đại Lộ Đông Ti biệt phái cái tên Thuyền Kiều Quang ăn không ngồi rồi ở hội học sinh đi làm việc, phải là việc bận muốn chết khiến hắn không còn lượn lờ quanh Tiểu Xuân khả ái nữa.

Còn có, Thuyền Kiều Quang luôn thích ăn đồ ăn Tỉnh Lý Xuân Nhật làm vì mượn cớ bám dính lấy hắn, hắn sẽ không cho tên đó thực hiện được, nói chung hắn thấy bọn họ thân thiết như vậy bản thân cũng rất không dễ chịu.

Hai ngày sau, trong nhà Thuyền Kiều Quang đầy những bánh quy, bánh ga tô, đồ ngọt được đưa tới, Thuyền Kiều Quang giương mắt trợn trừng nhìn phải đến năm trăm loại lần lượt được đưa vào.

“Oa , là chuyện gì xảy ra?”

Mẹ hắn, lão ba hắn còn vẻ mặt hưng phấn chạy đến.”A Quang,ngươi cùng Tề Đằng tập đoàn có quan hệ bạn bè tốt vậy sao? bọn họ sao lại đưa đến tặng cả một đống bánh bách quy với đồ ngọt tặng cho thế này.”

“Gặp quỷ, ai mà ăn nhiều được như thế chứ.”

Muốn gây gổ cũng quá khoa trương a, đưa cho dân tị nạn Phi Châu mỗi người một thứ cũng còn thừa nha, Tề Đằng Ngộ lại làm cái trò gì, mình cùng hắn trước giờ chưa từng có quan hệ bằng hữu gì a.

Mẹ hắn phấn khởi cầm phong thư, xem nó như cái gì thanh chỉ của hoàng thượng.

“Là công tử Tề Đằng gia gửi.”

Hắn mở ra xem, bên trong phong thư, ngắn gọn viết.

Sau này không được lấy lý do muốn ăn bánh tới gần Tiểu Xuân, cho ngươi bánh kẹo này đủ ăn đến khi tốt nghiệp, bằng không ta đuổi học!

“Hắn lên cơn cái gì a?”

Ăn đến khi tốt nghiệp, lúc đó bánh đều là hết hạn, muốn hại chết hắn sao?

Thuyền Kiều Quang vốn dĩ đàn gảy tai trâu chưa hiểu, bỗng dưng bừng tỉnh, tên đó đúng là máu ghen không ai bì được, hắn đố kị giao tình của mình và Tỉnh Lý Xuân Nhật .

“Ha ha ha, cười chết mất, tên… Tên…” Hắn nhịn không được cười lăn lộn, “Tên Tỉnh Lý- con.”

Nguyên bản Tề Đằng Ngộ theo đuổi Tỉnh Lý Xuân Nhật, chỉ bất quá Tỉnh Lý Xuân Nhật thực sự quá hiền lành, hắn không thể làm gì khác hơn là giữ vị trí trung lập, nhưng hiện giờ nhìn cái bộ dạng của tên kia, tên mà ngay cả mình cũng đố kị được, thật sự quá buồn cười.

Hắn cười ha ha … ít nhất … Mấy giờ sau, hồn nhiên chẳng biết Tề Đằng Ngộ hạ lệnh, khiến Bắc Đại Lộ Đông Ti điều hắn đi làm công văn, khiến hắn sau đó không thể đứng thẳng được thắt lưng, đây chắc là lần cuối ở Anh Hoa cao trung mà hắn còn cười được.

《 hoàn 》

Lão gia: Cuối cùng cũng hoàn rồi, cảm ơn các TY đã ủng hộ cm và vote nào cảm ơn lão quản gia Aki đã beta và cùng lười tập thể vs lão gia nào Hi vọng mọi người tiếp tục chờ đợi bộ về Bắc Đại Lộ Đông Ti trong thời gian… gần nhất đến unlimited =v= Hình vẽ e Ngộ ta xin phép được biến tấu một chút, nhưng hiện h đang bận nên chưa thể hoàn thành được. Trước tết ta sẽ hoàn thành một thể, yêu các nàng hủ + các chàng hủ. Chúc mừng năm mới!!!! :”>

Nhanh chóng hủ nào thì cm vào đây đi nào < CUỐI Năm lộ diện một chút đi a ~ : ; Aki: ta về quê ăn tết + sinh nhật, có lẽ tuần sau mới có bản word, mọi người chịu khó chờ nha