Xin Lỗi... Quá Muộn Rồi Anh À

Chương 20




~ Hôm nay là ngày các pama về Pháp nên tụi nó và tụi hắn đã dậy từ rất sớm, 5h sáng cơ đấy, đúng là chuyện lạ a. Họ cùng nhau ăn sáng rồi quây quần nói chuyện, không khí cũng như thường ngày, vô cùng vui vẻ và ấm cúng nha. Khoảng 7h thì mọi người cùng nhau ra sân bay để tiễn phụ hoàng và mẫu hậu về lại nước Pháp hoa lệ, đất nước được mệnh danh là quê hương của sự lãng mạng và cổ kính.

...Tại sân bay Tân Sơn Nhất...

_Bên nó và Thiên

- Pama sang tới đó nhớ gọi cho con nha - Nó

- Ta nhớ rồi, chúng ta sẽ gọi cho con mà - Mama nó

- À mà papa nè - Nó

- Sao nữa đây cô nương? - Papa nó

- Gửi con mấy cái súng tốt tốt nha - Nó

- Ok - Papa nó

- Papa, gửi con nữa nha - Thiên

- Con cũng xài hả? - Papa nó

- Vâng - Thiên

- Rồi rồi, tuần sau tụi con sẽ có súng - Papa nó

_Bên Vi

- Con sẽ nhớ hai người lắm đấy - Vi

- Nhớ ta hay là quà của ta - Papa Vi

- Hehe, cả hai ạ - Vi

- Biết ngay mà - Mama Vi

_Bên Nhi

- Lần sau về nhớ mua quà cho con nha - Nhi

- Cô nương chỉ biết mỗi quà - Papa Nhi

- Hihi, nhớ nha mama - Nhi

- Ta biết rồi, lần sau về ta sẽ mua cho con một món quà màu xanh lá cây - Mama Nhi

- Woa, cái gì thế ạ? - Nhi

- Là...sâu róm đấy - Mama Nhi

- Êu ơi, con chả thèm - Nhi

- Ta đùa thôi - Mama Nhi

_Bên Tiên

- Papa, sang đó kiếm con mấy quả bom màu tốt tốt gửi sang cho con nha - Tiên

- Con làm gì mà cần bom màu - Papa Nhi

- Hehe, con nghịch chơi ý mà - Tiên

- Định biến người ta thành tắc kè hoa hả cô? - Mama Tiên

- Đâu có, cùng lắm là bảy sắc cầu vồng thôi mà - Tieen

- Cùng lắm là vậy đấy hả? - Mama Tiên

- Vâng, chỉ là cùng lắm thôi à - Tiên

_Bên hắn

- Nè, nhớ chăm sóc con dâu cho tốt vào nghe chưa? Đừng có mà cướp vợ của papa - Papa hắn

- Đương nhiên, con sẽ tốt mà - Hắn

- Con dâu mà sao là mama xử con luôn đấy - Mama hắn

- Con biết mà - Hắn

_Bên Huy

- Papa nhớ gửi con cái xe ferrari đời mới nhất nha - Huy

- Ham quà không à, lo cho vợ tốt đi rồi ta sẽ gửi cho - Papa Huy

- Con biết mà, con chắc chắn lần sau pama về là cô ấy sẽ thành heo luôn cho coi - Huy

- Ừm, tốt - Mama Huy

- Nhưng mà nhớ gửi xe cho con nha - Huy

- Rồi rồi, làm như ta đãng trí lắm ý - Papa Huy

_Bên Nhật

- Nhớ tách mấy cái con đĩa kia ra nghe chưa Nhật? - Mama Nhật

- Vâng, con biết rồi - Nhật

- Ừm, chứ để con dâu ta mà bị làm sao là ta giết - Papa Nhật

- Vâng vâng, mà mua cho con mấy cái xe đẹp đẹp nha - Nhật

- Tiểu tử, chỉ biết quà với quà - Mama Nhật

- Hehe - Nhật

- Vậy thôi chúng ta đi ha - Đồng thanh

- Vâng ạ, bye mọi người - Cả bọn đồng thanh

- Ừm, bye các con - Pama đồng thanh

...Thế là các pama bước vào máy bay, một lúc lâu sau máy bay cất cánh. Còn bọn hắn và bọn nó thì lái xe về trường học, thứ hai nghỉ rồi thì thứ ba phải đi học chứ, kiếm gì phá cho vui...

_Noble School

- Aaaaaa, các hoàng tử đi học lại kìa - Hs1

- Đi với các công chúa nữa kìa - Hs2

- Nhìn họ đẹp đôi ghê á - Hs3

- Ừ, nghe nói họ là hôn phu mà - Hs4

- Có phúc ghê ta - Hs3

-................................

-.................................................................

Nói chung là vô số lời bàn tán về tụi nó và tụi hắn, hầu hết đều khen là đẹp đôi, còn mấy ả kia thì tức kinh lắm nhưng để bụng mà thầm nghĩ “không sao, dù gì thì tụi mày cũng chuẩn bị chết rồi mà, cho vui vẻ ngày hôm nay nữa thôi“...

_Lớp 11a1

_Nó bước vô lớp thì thấy trên bàn có tờ giấy được dán lên mặt bàn, nó tò mò mở ra xem thì đọc được dòng chữ:

“Ra chơi thì ra sân sau trường, tụi tao có chuyện cần nói với tụi mày”

Nó đọc xong thì nhếch mép cười, rồi đưa cho Vi, Nhi và Tiên đọc. Ba đứa nó đọc xong cũng cười khinh bỉ:

- Tưởng gì, lại là mấy trò này - Vi

- Ừ, gây khó dễ cho tụi mình hả? Đâu có dễ vậy - Tiên

- Xời ơi, toàn trò con nít - Nhi

- Để tao đoán nha, ra sân sau thì sẽ gặp 4 con ả kia cùng với đàn em của bọn ả, rồi nhào vô đánh tụi mình và cuối cùng là cảnh cáo không được gần 4 thằng cha kia - Nó

- Woa, sao mày biết hay vậy? - Tiên

- Mày không nhớ là ở bên Pháp tụi mình cũng bị vậy hoài à - Nó

- Việt Nam mà cũng chơi mấy cái trò này à - Tiên

- Có chứ sao không mày - Nó

- À, tao kể mày nghe cái chuyện này vui lắm nè Tiên - Nhi

- Chuyện gì á? - Tiên

- Vầy nè: Hôm bữa tụi tao với mấy thằng cha kia ngồi ăn chung nha, mấy con ả kia thấy, tức quá rồi mới đi lấy khay đồ ăn đem đổ hết lên người Trâm á, rồi còn làm diễn viên giả nai nữa chớ. Mấy ông kia thì cứ cho là sơ ý, đổ hết lỗi cho tụi tao luôn - Nhi

- Hả? Sao nữa, sao nữa? - Tiên

- Từ từ, tao mới kể hết được chứ - Nhi

- Thôi, để tao kể tiếp cho nghe nè - Vi

- Ừ, kể đi - Tiên

- Bữa sau tao với mấy thằng cha kia đi biển, tụi tao đang đi dạo thì gặp ba ả kia, xong rồi cãi qua cãi lại, con Trang tát Trâm luôn kìa, bị ăn lại tới hai cái tát của Trâm luôn ý. Còn tao với con Nhi ngồi quay phim rồi đem về cho mấy người kia coi, xin lỗi tụi tao quá trời - Vi

- Bại lộ ra luôn rồi hả? - Tiên

- Ừ, lộ rồi chứ sao - Vi

- Thôi, chặp nữa ra sân sau thử coi giở trò gì nữa không - Nó

- Ừ - Đồng thanh

- Ê, nãy giờ mấy cô nói chuyện gì á? - Hắn

- Liên quan tới anh à? - Nó

- Chỉ muốn biết thôi mà - Hắn bĩu môi, hành động của hắn làm nó ngẩn người, “Dễ thương quá” - Suy nghĩ của chị Trâm nhà ta đấy ạ

---------------------------------- Tua nhanh nha -----------------------------------

- Êy, xuống căn tin đi - Hắn đập vai nó

- Các anh đi trước đi, tui tôi ra đây một xíu - Nó

- Ờ, nhớ ra nha - Hắn

- Biết rồi - Nó nói rồi cùng ba đứa kia ra sân sau trường

...Tại sân sau...

- Cuối cùng thì tụi mày cũng tới, tưởng sợ không giám tới luôn rồi chứ - Ả Trang

- Tao đâu có hèn - Nó

- Vào chuyện chính đi - Vi

- Ok - Ả Như

- Tụi tao muốn tụi mày tránh xa các anh ý ra - Ả Nghi

- Why? - Tiên

- Vì các anh ấy là của tụi tao - Ả Nghi

- Của tụi mày? Có ai nói với mày là mày bị bệnh ATSM chưa? - Nhi

- Mày... - Ả Nghi

- Tao làm sao hả? - Nhi

- Tụi mày toàn là một lũ đĩ - Ả Như

- Mày nên cẩn thận lời mày nói - Vi

...Bốp...Bỗng nhiên ả ta tự lấy tay Vi tát vào mặt mình rồi ngồi thụp xuống

- Em làm cái trò gì vậy - Thiên chạy lại xô Vi ra và đỡ ả Như đứng dậy

- À, hóa ra là trò mèo của cô - Vi nhếch mép khinh bỉ

- Em xin lỗi cô ấy đi - Thiên

- Không - Vi

- Mau, không thì chúng ta chia tay - Thiên

- Nếu anh muốn - Vi

- Cô...tôi không ngờ cô là loại người như vậy - Thiên

- Tôi làm sao? - Vi

- Tại sao cô tát cô ấy? - Thiên

- Tôi không có tát cô ta - Vi

- Không phải tại bạn ấy đâu anh Thiên, là do em tự tát em chứ không phải bạn ấy - Ả Như

- Cô đừng có che dấu cho cô ta, loại người như cô ta chỉ xứng đáng làm đĩ - Thiên

- Anh Thiên, tụi em chỉ ra xin lỗi về vụ hôm bữa thôi, tự nhiên Vi lại tát Như thành ra thế này - Ả Trang

- Đúng đó anh - Ả Hạ

- Tôi làm đĩ đấy thì sao nào - Vi cố kìm nén nước mắt để không bị trào ra

...Chát... Nguyên một dấu tay in trên mặt Vi, là do Thiên tát đấy ạ

- Là do cô tự chuốc lấy, tôi yêu nhầm người rồi - Thiên nói rồi đỡ ả Như đứng dậy đi về phòng y tế, thật ra trong thân tâm anh cũng không muốn tin là do Vi làm, nhưng sự thật có lẽ là vậy (lầm rồi anh ơi)

...Khi Thiên và ả Như đi khỏi...

- Thì ra là do các cô làm - Hắn

- Sao...sao các anh lại ở đây - Ả Trang

- Chúng tôi thích, cô quản à? - Huy

- Nhưng mà nhờ có mặt ở đây mới biết được cái trò bẩn thỉu của các cô chứ - Nhật

- Tụi em không có làm mà - Ả Nghi

- Không làm? Cô nghĩ tôi sẽ tin sao? Làm như tôi không biết con người thật của cô vậy - Nhật

- Anh... - Ả Nghi

- Nhưng mà đâu sao đâu, dù gì thì anh thiên cũng hết tin cô rồi, Vi à - Ả Hạ

- Không sao, tôi nhường cho cô ta đấy, có vẻ các cô thích xài hàng đã qua sử dụng - Vi

- Cô dám nói vậy sao? - Ả Hạ

- Tại sao lại không - Vi

- Vi nè, hình như cô yêu nhầm người rồi - Huy

- Tôi cũng nghĩ vậy - Vi

- Thôi, để tao đưa mày về ha - Nó

- Ừ, tao cũng chả còn còn tâm trạng đâu mà học - Vi

- Tụi tao về nữa - Nhi và Tiên đồng thanh

- Tụi tôi về với các cô - Hắn

- Ừ, đúng đó - Huy

- Ừ, vậy về thôi - Nó

...Thế là tụi nó và tụi hắn bỏ về để lại ba ả kia tức quá trời quá đất. Trong xe, không ai nói với ai câu nào, không khí bao trùm đến đáng sợ, chỉ im lặng và im lặng, ai cũng theo đuổi những suy nghĩ riêng của mình. Nhưng có lẽ, sự hiểu lầm này là khởi đầu cho tình yêu đầy sóng gió của Vi và Thiên đây, haizzz, khổ quá mà...

-----------