Xin Em Đừng Quá Quyến Rũ

Chương 3: Chương 3





Từ chỗ của Đường Vãn không thể nhìn thấy người ngồi phía sau là người nào, cô cũng không thể chui đầu vào cửa kính chào hỏi người ta, trong lòng đoán rằng phía sau là một người đàn ông trung niên có sự nghiệp thành công.Trong xe vang lên giọng nói trầm thấp, lạnh lùng như băng: “Không cần.”Đường Vãn thầm nghĩ trong đầu, vậy thì giúp cô tiết kiệm được một khoản chi phí, thế tại sao lại không làm, xoay người vừa đi được mấy bước.Tài xế của chiếc Rolls Royce đẩy cửa bước xuống: “Cô gái, có thể để lại số điện thoại được không?”Đường Vãn yên lặng không lên tiếng, người tài xế cười nói: “Tổng giám đốc Yến của tôi không có nhiều thời gian, bây giờ cũng không rãnh để kiểm tra xe.

Cô để lại số điện thoại, sau này sửa hết bao nhiêu, cô cứ trả bấy nhiêu.”Đường Vãn: “…”Cô nhanh chóng đọc một dãy xuống, cười híp mắt: “Nhớ chưa?”Tài xế gật đầu: “Nhớ rồi.


Ôi, tổng giám đốc Yến của chúng tôi còn bảo cô lần sau lái xe nên chú ý một chút, nếu đụng nghiêm trọng hơn, cô sẽ không bồi thường nổi đâu.”Hoá ra là một tên ba gai, thế nhưng cô cũng không để ý đến chuyện này, muốn thế nào thì cứ thế ấy, thần thái bình thường giẫm giày cao gót quay trở lại xe.

Tiểu Tề báo cáo tình hình vết xước cho cô, Đường Vãn nhẹ nhàng nhíu mày: “Lưu lại số điện thoại của người kia, đến lúc đó ra giá cho anh ta, lái xe đi.”Tiểu Tề nhận ra tâm trạng của cô không tốt, gật đầu: “Vâng.”**Đến công ty, Trương Hoà Nhuế cười híp mắt chạy tới đón, dang hai cánh tay muốn ôm một cái, Đường Vãn mím môi, dùng tài liệu gõ lên đầu cô ta: “Đừng lộn xộn.”“Vừa rồi xảy ra chuyện gì?”Nhắc tới chuyện này, Đường Vãn lại nhớ đến giọng nói lạnh như băng kia, vén gọn mái tóc dài lại, nhẹ giọng: “Có xe kia tông vào đuôi xe của em, rồi gặp phải một tên nhà giàu.”Trương Hoà Nhuế cũng không quan tâm cô có sao không, tinh thần hóng tin tăng lên: “Ôi, nhà giàu sao, dáng vẻ thế nào?”Đường Vãn cười lên: “Ba nọng, bụng bia, chướng khí cả người.”“Cắt, nhàm chán.”Hai người đứng chờ thang máy, Trương Hoà Nhuế lại nói đến chuyện hotsearch: “Em nghĩ sao về chuyện của Tất Á Vọng, kỹ thuật diễn xuất cũng không nhiều, sao em lại chọn cô ta?”Cửa thang máy mở ra, hai người bước vào.Đường Vãn cười một tiếng: “Bây giờ nữ lưu lượng có thể hạ mình rèn luyện kỹ năng diễn xuất, diễn nữ ba cũng không nhiều lắm.

Tất Á Vọng có năng lực, cũng xinh đẹp, phù hợp với yêu cầu nhân vật, còn chịu hạ mình học hỏi, là một hạt giống tốt.

Em cảm thấy cô ta có thể đào tạo được nên mới nói mấy câu, việc lên hot search cũng nằm trong dự liệu, dù sao năm nay cô ta cũng khá nổi.”Đúng thật là như vậy, Đường Vãn nguyện ý nói mấy câu thế thì người đó còn xứng để đào tạo, chờ tới khi ngay cả nhìn cô cũng lười, cũng đủ nói lên việc đối phương rất nhàm chán.“Thế em không sợ người hâm mộ của cô ta công kích em à? Người ta mắng em giống như một mụ phù thuỷ, mấy mẹ ruột còn chỉ trích em biến con gái của bọn họ thành một cô nhóc bưng trà rót nước.”Trương Hoà Nhuế mở cửa phòng làm việc giúp cô, Đường Vãn đặt tập tài liệu lên bàn, ngồi xuống: “Em hiểu người hâm mộ, thế nhưng mọi người đều có lập trường của bản thân.

Hơn nữa, em sợ cái gì chứ? Chờ bộ phim truyền hình này phát sóng, Tất Á Vọng hẳn sẽ lại nổi tiếng thêm một chút, sự nghiệp cũng tăng lên một bậc, hẳn trong lý lịch của cô ta cũng sẽ dùng bộ phim này làm đại diện nữa đấy.


Người hâm mộ đối nghịch với ông chủ của cô ta, chẳng có lợi ích gì cả.

Đều là đứa trẻ hiểu chuyện, ầm ĩ lên thì cũng xong cả rồi, không cần để ý tới.”“Em đã nghĩ thông suốt rồi.”Đường Vãn cười cười, không phủ nhận.Nhớ lại chuyện buổi dạ tiệc tối nay, cô hỏi: “Ai trở về đấy?”Trương Hoà Nhuế đưa tài liệu của ông chủ gửi tới cho cô: “Tự xem đi.”Đường Vãn mở ra, lúc nhìn hình trong tập tài liệu, cô cảm thấy máu trong cả người mình dường như chảy ngược lại rồi.

Mí mắt đột nhiên nhảy mấy cái, sống lưng chợt lạnh, hoảng sợ một cách khó hiểu.Cô nhanh chóng đóng lại, sắc mặt khó coi nhíu mày.Sao lại là anh?**Trên chiếc Rolls Royce, người tài xế thỉnh thoảng liếc mắt nhìn người đàn ông phía sau, hắn đã nhìn tập tài liệu trên tay một hồi lâu, bên dưới tròng kính mỏng kia là đôi lông mi đen nhánh, thần sắc trong mi mắt bị che chắn chặt chẽ.Hắn ngước mắt nhìn lên, đóng tài liệu lại: “Cậu thấy rồi đấy, không được phép nói ra dù chỉ một chữ.”Tài xế không dám đối diện với ánh mắt của hắn, chỉ khẩn trương siết chặt tay lái: “Vâng.”Người đàn ông nhìn tấm ảnh của người phụ nữ trong tập tài liệu vô số lần, mà người phụ nữ đó chính là cô gái xinh đẹp vừa tông vào đuôi xe của họ ban nãy.Có trời mới biết, lúc Đường Vãn gõ cửa kính xe họ, người tài xế khẩn trương đến mức nào, chỉ sợ để lộ vẻ không ổn.


Lúc anh ta truyền lời giúp hai người, rõ ràng trong mắt của tổng giám đốc Yến là sự mê say gần như điên cuồng.Bóng cây ngoài cửa nhanh chóng lướt qua, ánh mặt trời loang lổ không thống nhất, lọt vào con ngươi lạnh lùng của Yến Phi Bạch, thập phần lại phát ra sự buồn tẻ.

Tay của hắn đặt trên tập tài liệu, đôi môi mím chặt nhẹ nhàng cong lên.Đường Vãn, đã lâu không gặp.Tác giả có lời muốn nói: Cảm ơn các bạn đã đến xem, vô cùng cảm ơn.Không phải hình mẫu của bất kỳ ai trong giới giải trí, đừng nghĩ gì cả nhé..