Xin Em Đừng Quá Quyến Rũ

Chương 17: Chương 17





Yến Phi Bạch bực bội nhéo nhéo mũi, hắn không nên hung dữ với cô, huống chi lại để cô cúi đầu trước như vậy.Hắn có chút hụt hẫng, nắm chặt lấy tay Đường Vãn: "...!Anh xin lỗi, hắn...!Anh sai rồi."Giống như một đứa trẻ đã làm chuyện có lỗi.Đường Vãn bất đắc dĩ, cười nói không sao.Cô không nhìn thấy đôi mắt của Yến Phi Bạch đang lóe lên vì đã thực hiện được mục đích.Đôi khi Yến Phi Bạch sẽ nghĩ, nếu Đường Vãn không dành cho hắn sự dịu dàng như vậy thì tốt rồi, có lẽ hắn sẽ không muốn cô đến phát điên như vậy.Nhưng lòng người thật tham lam, nhận được một chút ngọt ngào lại muốn nhiều hơn nữa.

Yến Phi Bạch như hạt bụi phiêu bạt trong bóng tối, thật vất vả mới được ánh sáng ưu ái một lần, làm sao hắn có thể buông tay được nữa?Cho nên là, dù có phải liều mình đi nữa, không từ bất cứ thủ đoạn nào, hắn cũng nhất định phải hái được Đường Vãn - đóa hoa yêu kiều này!Cuối cùng, Đường Vãn vẫn rời khỏi trang viên của Yến Phi Bạch.

Cô đã ở lại đây một đêm rồi, cũng ở cùng Yến Phi Bạch một hồi lâu.


Hắn hầu như không nói gì, cũng không nhìn cô, lại ngoan cố muốn cô ở lại.Lúc cô rời đi, thái độ Yến Phi Bạch khác thường, hắn không giữ cô lại, thậm chí còn không gặp cô.

Quản gia La đích thân tiễn cô ra cửa.

Lúc Đường Vãn rời đi, cô nhìn lại cửa sổ lầu ba, đó là một phòng ngủ của Yến Phi Bạch, không có ai cả.Tối hôm qua bọn họ đều ăn ý không nhắc tới công việc.

Không nhắc đến, chỉ yên lặng ngồi rất lâu.

Đường Vãn cảm thấy sau đêm qua, hẳn là Yến Phi Bạch sẽ xem xét cho cô một con đường sống.Sau khi rời khỏi trang viên liền nhận được điện thoại của Trương Hòa Nhuế, người trong điện thoại than thở lên án Đường Vãn lỡ hẹn.Đường Vãn cười khẽ, nói: "Nói chuyện với Yến tổng.""Không phải chứ, em ở nhà Yến Phi Bạch cả đêm?"“Ừ.” Đường Vãn gật đầu, chuẩn bị lái xe rời đi."Tình hình thế nào? Em đã ở nhà của người đàn ông nhiều năm không gặp hơn hai tiếng đồng hồ.

Không đúng, em chưa bao giờ đến nhà của người khác giới cả.

Thẳng thắn sẽ được khoan hồng, rốt cuộc em và Yến Phi Bạch đã xảy ra chuyện gì rồi?"Đường Vãn không muốn giấu giếm bạn thân, "Chúng ta đi ăn cơm đi, lúc ăn em sẽ nói cho chị biết."Nếu mọi người đều là người trong làng giải trí, loại chuyện bát quái nào chưa từng nghe qua? Và Trương Hòa Nhuế, với tư cách là trợ lý của Đường Vãn, đã cùng cô trải qua đủ loại sóng gió từ lâu rồi.Nhưng chuyện liên quan đến Yến Phi Bạch, thái độ của Đường Vãn thật khác thường.


Phải biết rằng những vụ bê bối, rối ren trong quá khứ của Đường Vãn đều vô nghĩa.

Trên thực tế, cuộc sống riêng tư của cô vô cùng giản dị, không uống rượu, không hút thuốc, không đi bar hay nhảy múa, cô là một thanh niên xã hội chủ nghĩa thuần túy.Ngay cả gã nhà giàu Giản Diệp vẫn luôn theo đuổi cô, cô cũng luôn luôn giữ khoảng cách, không bao giờ đến gần gã.Haiz, một cô gái trẻ trung xinh đẹp nhưng lại sống như một nữ tu thanh tâm quả dục (*).

Người không biết đều cho rằng cô sống rất sang trọng, chỉ có Trương Hòa Nhuế mới biết, cô là một trạch nữ (**)!(*) Sống trong sáng, không theo đuổi vật chất.(**) Những cô gái chỉ thích ở nhà, không thích các hoạt động bên ngoài.Cho nên, người đàn ông có thể khiến nữ tu xinh đẹp phá giới kia, ngoài tò mò, Trương Hòa Nhuế còn muốn trấn cửa cho Đường Vãn nữa.Cô nói “ok”, liền nhanh như một cơn gió, đặt điện thoại xuống rồi đi ra ngoài tìm Đường Vãn.Quách Kỳ thấy cô, nghiêng đầu hỏi trợ lý, "Đường Vãn với Trương Hòa Nhuế đang làm gì vậy? Càng ngày càng bí ẩn."Trợ lý Mạnh vô cảm: "Ai mà biết được.""Bên Yến tổng có liên hệ lại không?"Nhắc đến chuyện này, trợ lý Mạnh Tiêu nhíu mày: "Hôm qua tôi liên lạc, ban đầu bên kia đã nhận lời gặp mặt, tự dưng lại đổi ý.

Cô có nghĩ là kẻ nhiều tiền này đang lừa chúng ta không? Tưởng chúng ta là khỉ sao?""Ăn nói cẩn thận một chút."Quách Kỳ lười biếng liếc nhìn trợ lý, cau mày không hài lòng: "Không muốn làm việc nữa à? Cô nên biết mình nên nói gì và không nên nói gì chứ.


Hơn nữa, Yến Phi Bạch này không dễ động tới, nghe nói sẽ mang thù đấy.

Chúng ta cứ cẩn thận làm theo ý hắn ta một chút.

Nếu có thể thắng được khoản đầu tư này, tương lai chúng ta sẽ phải dựa vào vị kim chủ này đấy.”“Tôi thấy không dễ đâu.".