Xin Chào, Trung Tá Tiên Sinh

Chương 33: Gặp lại Thành Việt




Ôn Hoàn hoàn toàn không ngờ tối hôm qua hình ảnh Lục Thần tặng hoa và bánh ngọt bị người ta chụp lén được, hơn nữa còn tung lên internet, gần như đến sáng ngày hôm sau trên mạng tràn lan ảnh chụp của cô và Lục Thần. Mặc dù ánh sáng hơi tối nhưng vẫn có thể nhìn rất rõ mặt của hai người.

Trên web có người tinh mắt nhìn thấy chiếc xe dừng bên cạnh hai người bọn họ là xe quân sự việt dã, vì vậy sôi nổi phỏng đoán về thân phận của Lục Thần. Mặt khác trong hình còn thấy cầm bó hoa 99 bông hồng nên mọi người nhao nhao thảo luận có phải Ôn Hoàn đang được cầu hôn hay không. Còn có người bới lại các scandal về những người tình của Ôn Hoàn mấy năm qua kể từ lúc cô gia nhập làng giải trí lần lượt đếm lại. Bản thân Ôn Hoàn nhìn thấy số lượng được kể tỉ mỉ cặn kẽ kia không khỏi cảm thấy sợ hết hồn.

Ngoài ra buồn bực nhất lại là chị Lynda, Ôn Hoàn vốn chưa muốn công khai chuyện kết hôn sớm như vậy, bởi vì Ôn Hoàn đã nói không muốn làm lễ kết hôn, chỉ cần một tờ giấy chứng nhận đơn giản thôi là được, nhưng vì trên mạng đồn thổi chuyện của tấm ảnh cho nên gần như tất cả các tòa soạn lớn nhỏ đều gọi điện tới hỏi chị ta chuyện tình ra sao, còn có mấy tạp chí trước giờ vẫn cùng chị ta liên hệ qua lại vì lần này chị ta không bán cho bọn họ tin độc mà tỏ ra có phần mất hứng. Đang lúc bận bịu với việc đối phó với đám ký giả đó thì bên kia công ty ra lệnh, yêu cầu nhân chuyện lần này đem chuyện Ôn Hoàn sắp kết hôn thông báo ra ngoài.

So với chị Lynda vì việc này mà bận rộn sứt đầu mẻ trán, Ôn Hoàn lại có vẻ thoải mái hơn, bởi vì bận việc quay bộ phim "Gần như vậy, xa đến thế", Ôn Hoàn cũng không có thời gian rảnh để đi theo chị Lynda thanh minh và trả lời. Mỗi ngày cô chỉ phải hoàn thành cho tốt các cảnh quay là coi như đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.

Còn về chuyện của Ôn Hoàn và Lục Thần chỉ thấy bị lan truyền hơn một tuần lễ sau đó rốt cuộc bị chuyện của một vị Thiên vương ở Hồng Kông ngoại tình tràn ngập sang lúc này mới có thể yên ổn lại.

Nhưng Lục Thần kể từ ngày tặng hoa đó về sau vẫn luôn bận rộn chuyện huấn luyện để chuẩn bị tháng sau sư đoàn xuống tiến hành sát hạch, hai người từ đêm hôm đó tới nay đã hơn một tuần lễ vẫn chưa gặp nhau.

Về chuyện điều tra chính trị Ôn Hoàn không biết có được thông qua hay không, lãnh đạo của Lục Thần đúng là có đi tìm cô, nhưng kết quả cuối cùng cô cũng không biết, bởi vì nói phải giữ bí mật. Hai ngày đầu Lục Thần còn nhân lúc rảnh rỗi thỉnh thoảng nhắn cho Ôn Hoàn vài cái tin nhắn, nhưng sau đó càng ngày càng ít, cuối cùng thậm chí ngay cả Ôn Hoàn gọi điện sang bên kia cũng chỉ thấy ở trong tình trạng tắt máy cho nên không liên lạc được với anh, cũng không biết kết quả.

Xế chiều hôm nay vốn phải quay cảnh gia đình nhà nữ chính bỗng nhiên bị xảy ra chuyện lớn, sau khi không còn cách nào đi tìm nam chính cầu cứu lại bị chặn ở ngoài cửa. Đây là cảnh quay ở bên ngoài nhưng hôm nay trời vẫn liên tục mưa không ngớt nên không quay được, đành phải xóa bỏ dự định ban đầu sửa lại thành quay ở bên trong, mà cảnh quay của Ôn Hoàn ở thành phố A này ngoài hai cảnh ở bên ngoài ra thì toàn bộ đã quay xong. Những phân đoạn khác lại phải theo đoàn phim đi sang thành phố khác lấy cảnh quay.

Bởi vì liên quan đến thời tiết mà bị hủy quay, tiếp theo ngày hôm nay Ôn Hoàn cũng không có việc gì, muốn ra ngoài đi dạo một chút nhưng bởi vì thời tiết như vậy mà một tia ham muốn đi ra ngoài cũng không có, cuối cùng chỉ có thể ngồi ở trong phòng khách sạn buồn chán nhìn chằm chằm vào bó hoa người nào đó tặng đếm từng bông từng bông để giết thời gian. Mặc dù hoa kia đã dần dần hẻo rũ chuẩn bị tàn lụi nhưng có người cuối cùng vẫn không cam lòng ném bỏ đi.

Cầm một bông hoa đặt ở trước mũi nhẹ nhàng ngửi ngửi, tuy rằng đã héo rũ nhưng vẫn còn lưu lại mùi hương thơm ngát thoang thoảng. Ngón tay khẽ búng trên cánh hoa, coi hoa kia như là tên đàn ông vừa gia trưởng vừa đáng ghét nào đó, Ôn Hoàn tự nói một mình: "Hừ, nếu như đợi đến lúc tôi hoàn thành hết các cảnh quay ở đây mà anh vẫn không tìm tôi, đến lúc đó không ai cùng anh kết hôn tôi cũng mặc kệ." Nói rồi đập vào hoa kia giống như là muốn xả giận.

Mà đang lúc Ôn Hoàn ở trong phòng lẩm bẩm tự nói một mình với bó hoa héo rũ kia thì cửa phòng bị người gõ, một lần nữa thả những lời kia vào trong bình hoa, đứng dậy đi mở cửa lại thấy chị Lynda đứng ở cửa.

"Chị Lynda?" Ôn Hoàn hơi bất ngờ, hỏi tiếp: "Có chuyện gì sao?"

Vẻ mặt chị Lynda dường như hơi kỳ quái, suy nghĩ một lát rồi nói: "Cái đó, cái đó, ở dưới lầu có người tìm em, em xuống xem đi."

"Có người tìm em?" Ôn Hoàn nhíu mày, khó hiểu hỏi: "Ai vậy?"

"Một người quan trọng, em thay quần áo khác rồi xuống quán cà phê dưới lầu." Chị Lynda nói xong cũng xoay người đi ngay.

Ôn Hoàn không biết là ai nhưng vẫn thay bộ quần áo thể thao đi xuống.

Đợi đến lúc cô tới quán cà phê ở tầng dưới của khách sạn thì nhìn thấy chị Lynda cùng một người đàn ông ngồi ở đó. Người đàn ông kia quay lưng về phía cô, có loại cảm giác quen mắt, Ôn Hoàn không nghĩ nhiều, chỉ đoán chắc là một ông tổng nào đó trước kia mình đã từng gặp vì công việc, không hề quan tâm.

Đi về phía bọn họ, chị Lynda thấy cô tới liền vội vàng đứng dậy vẫy vẫy tay với cô: "Tiểu Hoàn, ở bên này."

Nghe vậy người đàn ông ngồi ở trước mặt chị Lynda cũng xoay đầu lại, khi Ôn Hoàn nhìn thấy rõ khuôn mặt người đàn ông kia liền sửng sốt, có chút không ngờ người đó không phải là ai khác mà chính là Thành Việt!