Xin Chào! Thanh Xuân!

Chương 9: 9: Song Ảnh Hạ





Hôm sau, Tiểu Ưu vào game buổi trưa lúc mới học về thì thấy trong bang có người mới, ID là Bé Mập.

Hôm qua Tiểu Ưu có thấy người chơi hệ Cung thủ này ngồi cà khịa nhau với Võ Khương, bây giờ lại đang nói chuyện rất vui vẻ.
Trên đầu nhân vật của Tiểu Ưu có hiện tên của bang hội, Tuyết Trang- Bang Chủ.
Ân, là do Tiểu Ưu tạo nên bang, vì sợ Võ Khương đặt mấy tên đáng sợ quá.

2 người chơi game với nhau hơn 1 tháng, Võ Khương rất quan tâm Tiểu Ưu, dọa cho Tiểu Ưu hơi ớn lạnh.
Còn đôi khi đòi gọi điện.

Tiểu Ưu không chịu nên Võ Khương nói gọi thoại.
Tiểu Ưu nghe tiếng của người lớn, bên kia vang lên [Bé à? Sao im lặng vậy?]
Tiểu Ưu sờ nhẹ tóc mái của mình.

Em nơi "Đang luyện chữ".
[Nha, giọng bé đáng yêu ghê]
Tiểu Ưu trầm mặc, chê giọng non đúng không dợ.
[Chữ xấu hay sao phải luyện vậy?]
"Chữ em xấu nên đang luyện, bác coi chứ?" thanh âm em có chút nhỏ, giống mèo nhỏ khẽ kêu một tiếng êm tai.
Võ Khương khẽ cười, giọng có chút đè thấp xuống "Muốn coi".
Tiểu Ưu chỉnh lại camera quay vào tờ giấy, sau đó mở camera lên.

Võ Khương nhìn qua, camera hơi mờ nhưng rất nhanh định hình lại, là một bài Đường Thi được chép hết sức cẩn thận, nét bút lông mềm mại uyển chuyển cho thấy người viết nó rất nhẹ nhàng, mềm mại.
Võ Khương cười nói "Chữ đẹp lắm".

Tiểu Ưu tắt camera đi.

Võ Khương tò mò hỏi "Luyện bao lâu rồi vậy?".

Tiểu Ưu mài mực, em chầm chậm nói "Gần 2 năm".
Võ Khương chống cằm, Tiểu Ưu nghe tiếng gõ nhẹ, Võ Khương nói "Bé có người yêu chưa dợ?".
Tiểu Ưu: "...".
Nét bút trong tay bất giác bị hỏng, chữ cũng bị dụi 1 cái, em nói "Chưa cơ".
Võ Khương ồ một tiếng "Bé nói chuyện đáng yêu vậy mà sao không có người yêu vậy? Không ấy thử với anh xem".
Tiểu Ưu ngơ ra "Vì sao?".
Võ Khương mỉm cười "Vì em chưa có người yêu nha, cứ thử xem, dù sao cũng không có mất mát gì cả, không phải sao?".
Tiểu Ưu suy nghĩ một chút sau đó nói "Được".
Võ Khương mỉm cười "Vậy bé cứ gọi anh bình thường nhé, nếu không thay đổi được thì không sao, mà cho anh nhìn mặt bé đi".

Tiểu Ưu nói "Không muốn, em xấu".

Võ Khương mỉm cười "Vậy thì anh đợi bé vợ".
Một nụ cười ngang qua.

Cuộc tình kéo dài tới năm Tiểu Ưu lên lớp 9, họ trải qua 1 cái tết với nhau.
Tết đó, Võ Khương sau khi đi chùa về thì không nói năng gì với Tiểu Ưu.

Người chú có ID Bé Mập cũng không nói gì cả.

Nhóm Tuyết Trang trên wechat vẫn còn đó, đều không ai nói năng gì.

Có lúc 2 chú hẹn nhau đi uống cà phê mà thôi.
Tiểu Ưu buông điện thoại xuống, bây giờ em phải tham gia đội tuyển sử cấp tỉnh, căn bản rất bận rộn để học tập và đọc thuộc.
Cứ như vậy năm lớp 9, thành tích Tiểu Ưu vượt lên, bình thường vừa đủ học sinh giỏi, bây giờ thì chắc chắn hơn, đứng thứ 4 của lớp.

Tiểu Ưu là dạng học lệch, con người thiên về văn nghệ nên tự nhiên và ngoại ngữ hơi kém, không là mù ngoại ngữ!
Tiểu Ưu đã học được tự nhiên ổn hơn, nhưng môn Anh vẫn là không nổi.


Đau lòng á.
Ngày đi thi Sử, trong đội có Tiểu Ưu và Trạch Văn, sau khi thi xong, 2 người trầm mặc luôn.

Cô dặn học lịch sử trong nước đi, có 70% đấy, kết quả 70% lịch sử thế giới.

Chậc.
Ngày có điểm thi, Tiểu Ưu cầm lấy giải nhì của tỉnh, Trạch Văn lấy giải khuyến khích.

Cô giáo vui vẻ ôm lấy 2 người.

Lấy giải xong thì làm gì? Ôn thi chứ làm gì.
Làm gì mà để thi học sinh giỏi cấp tỉnh ở gần thi tốt nghiệp vậy trời.
Thi tốt nghiệp, aaa, gấp lắm chứ bộ.
Tiểu Ưu sinh nhật vào hạ, là ngày 22 tháng 6, rất nắng, em đi xe về thì câm nín vì xe thủng lốp, Tiểu Ưu trầm mặc, đau cái đầu mà dắt bộ xe về đến nhà.

Trầm mặc luôn.
Hôm sau sốt khỏi đi học ôn.
Mọi người viết nguyện vọng trường của mình, các bạn học giỏi đăng ký trường chuyên sau đó nguyện vọng 2 là trường công lập.

Mấy bạn học vừa khá không khiêu chiến thì thi 2 trường bình thường.
Tiểu Ưu cũng chọn như vậy.

Ký 1 hồi hơn 10 tờ giấy mới viết đúng, tuyệt vọng nhiều nhiều.
Tiểu Ưu thi đậu trường số 1, cả lớp có 1 bạn đậu trường chuyên, còn 5 bạn đi học trường số 5, còn lại qua số 1 mà học.
Hạ Mính vì bệnh nên nghỉ nhiều mà vào trường số 5.


Tiểu Ưu hơi tiếc, học chung trường thì tốt rồi.
Nghỉ hè thời gian, mọi người dò điểm sau đó đi đến trường lấy giấy điền tờ chọn khối của mình.

Tiểu Ưu chọn tới chọn lui chọn vào ban C là văn sử địa, với em thì vậy được rồi.
Tiểu Ưu ngày đầu đi nhận lớp, có gặp 1 bạn nam ở lớp 2, 2 người là cấp 2 chung trường nên trao đổi thông tin rất nhanh.

Tiểu Ưu sợ người lạ nên hay bám sát bạn nam tên Dương Hữu Trác.
Đại khái do ngày đầu lúc đi về, Dương Hữu Trác đi sau xe của Tiểu Ưu đi.

Tiểu Ưu lần đầu có cảm giác an toàn, trời mùa hạ hơi tối, trên đường quốc lộ đầy xe, em mỉm cười.

Đậu xanh sợ hãi.
Tiểu Ưu lặng lẽ meo meo khi quay về thì xoá cái game mà mình chơi kia, Song Ảnh nay không còn nữa rồi.

Cơ mà game Chiến Thần kia Tiểu Ưu vẫn chơi, có kết bạn với Võ Khương.

Tiểu Ưu trầm mặc, không xoá, game này chơi hơn 4 năm rồi đó.

Chơi từ khi mà Tiểu Ưu được chú nhỏ cho điện thoại....