Xin Chào Ác Quỷ

Chương 35: - Tình địch xuất hiện





Sau khi Erik hủy bỏ hôn ước với công nương Victoria, rất nhiều quý tộc Vampire khác muốn kết thân với anh và trong đó cũng có rất nhiều người tự mình dâng đến cửa. Như tình huống hiện tại cũng vậy, khu dinh thự chính của Erik tiếp đón rất nhiều khách đến chơi.

Sau khi từ thành phố C về, niềm vui mỗi ngày của Thiên Ân là nhìn Erik thẳng thắn đuổi những người lấy lý do đến chơi này đi một cách hết sức dứt khoát và tuyệt tình. Hừ người đàn ông của cậu sao bọn họ có thể dễ dàng tiếp cận chứ.

Nhưng cũng có vài người không dễ đuổi đi như vậy, Linda cô em gái họ của Erik, một cô gái dòng thuần vô cùng được coi trọng trong gia tộc quyết tâm tiếp cận Erik cho bằng được. Khi đó Erik cũng nể mặt mấy vị Vampire đời trước cấp cho họ chút mặt mũi mà cho 2 anh em Linda tá túc lại chơi ít hôm.

Ngày trước Linda rất hâm mộ Erik nhưng anh đã có hôn ước với Victoria nên không dám làm gì, bây giờ anh đã không có hôn ước nữa, tất nhiên cô ta sẽ không bỏ qua cơ hội để có được người đàn ông đầy hấp dẫn này.

Sau khi biết việc đó, Thiên Ân quyết định chuyển qua nhà Erik, để anh nuôi cậu vài ngày, thấy tình địch ngay trong nhà nam nhân của mình, có ngu mới không đến giám sát. Tin tưởng Erik không, tất nhiên cậu tin tưởng rồi, nhưng mà có cớ để đám dính lấy anh, có ngu mới bỏ qua cơ hội này.

Sau khi lết thân xác hoang tàn khi tập luyện xong về đến phòng, Thiên Ân cũng chả có hứng thú đi gặp tình địch của mình nữa. Hôm nay Erik bận việc bên ngoài nên không ở đây, Thiên Ân vẫn phải tập luyện theo lịch mà Erik đặt ra. Đến khi cậu hoàn thành xong tất cả các nhiệm vụ cũng đến quá trưa, thật là không muốn động đậy mà.

"Sakura, có ai ở đây khổ như ta chứ, tập luyện mệt mỏi xong trở về còn không được an ủi, động viên kịp thời, tâm hồn bé bỏng của ta đang bị tổn thương một cách nghiêm trọng"

Bị người nào đó ấn ấn đầu, con rắn nhỏ đáng thương đưa đôi mắt long lanh nhìn cậu chủ Ân gia, đây là cách nó mới học được, chỉ cần là như vậy cậu chủ Thiên Ân ác ma mới không nghĩ tiếp mấy câu buồn nôn hành nó nữa. Đúng như dự đoán, Thiên Ân trở lại cái mặt thối hàng ngày, xì một cái, không ấn đầu nó nữa.

"Cậu chủ, tập luyện mệt mỏi rồi, có phải đói bụng rồi không, Sakura cũng đói bụng rồi, có phải bây giờ chúng ta nên đi ăn không"

Cố tỏ vẻ dễ thương, cậu chủ Thiên Ân thích những con vật dễ thương. Thiên Ân nhìn biểu tình của con rắn hồng hồng bên cạnh mình, phì cười, muốn ăn còn lôi kéo cậu theo.

"Được rồi đi ăn thôi, hình như ngươi gầy đi một vòng rồi đó, phải vỗ béo lại"

Sakura ánh mắt lấp lánh bò theo Thiên Ân ra khỏi phòng, tâm trạng của nó rất tốt nha, nó gầy đi nha. Thật đúng là cậu Thiên Ân này cứ nói làm nó vui cơ, đi theo cậu Thiên Ân đúng là một quyết định sáng suốt. Con rắn bị mấy lời nói của Thiên Ân tự bán mình đi :))))), nó cũng không nhớ mấy ngày trước chính người này đã hành nó thừa sống thiếu chết >_<.

Quyết định ăn trưa trong vườn hoa, Thiên Ân ngồi ăn cùng con rắn có chiến nơ trước cổ. Thực ra thì thỉnh thoảng cậu Thiên Ân có nghĩ ra mấy trò quái ác hành nó nhưng đôi lúc lại tặng nó rất nhiều món đồ dễ thương, con rắn nào đó thành công bán mình lần hai. Ai có thể ngờ được thần vật thượng cổ lại thích mấy đồ trẻ con nhỏ nhỏ này chứ.

Đang ăn bỗng Thiên Ân nghe được tiếng ồn ào phía con đường trước vườn hoa.

"Tiểu thư Linda, nơi này không có sự cho phép của cậu Erik không ai được đến gần"

Thiên Ân có thể thấy được sự khó chịu phát ra từ cô tiểu thư nào đó.

"Ta là người của Erik dẫn về đây, sau này còn là chủ nhân của nơi này. Chỉ là một vườn hoa, sao ta không được đến gần chứ"

"Tiểu thư xin về cho"

Anh bạn cận vệ vẫn giữ vững tác phong trước sự uy hiếp của cô, Thiên Ân ngậm bánh quẩy trong miệng, hận không thể vỗ tay chạy ra khen anh chàng có tinh thần mặt than. Nhớ ngày trước cậu trồng cây si trước cổng nhà Erik không biết bao nhiêu lâu mà mấy anh này cũng không đổi mặt lần nào. Được rất có triển vọng, có khi nếu được mang vào viện bảo tàng trưng bày, mấy anh cận về này còn đứng yên không động đậy lấy 1 cái, mặc cho người ta tham quan nữa đấy.

"Cậu ta là ai sao cậu ta lại ở trong đó"

Cô tiểu thư nào đó cất giọng không mấy thiện cảm. Thiên Ân ngồi yên cũng bị trúng đạn. Cậu không đi tìm cô ta mà cô ta đã tìm đến tận cửa rồi.

Anh cận vệ thấy cô ta hỏi vậy cũng không trả lời, mặt vẫn lạnh tanh đứng chắn ở đó. Con rắn nhỏ thấy có biến, lập tức tăng tốc độ ăn của mình, nó không muốn đêm nay phải bò xuống nhà bếp ăn vụng đồ ăn nữa đâu.

Thấy không làm gì được, Linda bắt đầu động thủ, quyết tâm vào được vườn hoa. Thiên Ân thấy hai Vampire trước mặt đã động tay động chân, cậu uống nốt ngụm sữa rồi đứng dậy, tất nhiên phải ra xem đánh nhau rồi, cậu cũng không phải người biết thương hoa tiếc ngọc, nhất là với mấy người con gái Vampire này, mấy cô ấy cậu thương không nổi.

Linda đổi hướng tấn công Thiên Ân, con người hạ cấp này sao lại có thể ở trong nhà Erik được chứ. Đồ ăn mà cũng được đối xử như vậy, tại sao cô không được vào đó chứ (cô ta nghĩ Thiên Ân là đồ ăn của Erik, nuôi xong sẽ bị anh hút máu, vài người trong gia tộc cũng thường nuôi người như vậy để thỏa mãn cơn khát của mình).

Thiên Ân thấy cô ta tấn công mình, cậu cũng nhanh nhẹn tránh được, vận dụng những điều được học về Vampire từ Erik, Thiên Ân nhanh chóng chiếm được ưu thế với cô tiểu thư nào đó, sau đó đánh cô ta về phía cổng vườn hoa.

Cậu cũng không thích đánh nhau với con gái.

Thiên Ân đầy vẻ khiêu khích hướng về Linda, cô ta nghĩ bắt nạt cậu dễ lắm à. Thấy vẻ ngạc nhiên của Linda khi bị cậu đánh ra ngoài, cô ta chắc không ngờ được một con người nhỏ bé có thể đánh được một Vampire, nhưng cũng phải xem người đó là ai, cậu là cậu chủ Ân gia, người đứng đầu Gia tộc họ Ân , cũng không thể coi là người bình thường được nhỉ.

"Ngươi là ai sao lại ở trong đây"

Ôi giọng nói mới thanh thoát làm sao. Nhưng trong giọng nó như chuông ngân đó chứa địch ý nồng đậm, sao tính của cô ta không tốt như giọng của cô ta chứ.

"Vườn này do ta mở, cây này do ta trồng, muốn đi vào, nộp tiền"

Cậu không đánh với cô ta, không có nghĩa là cậu không muốn trêu tức cô ta.

Con rắn nhỏ thấy chủ nhân hờ của nó đang có hứng chọc người tức kẻ khác, nó cũng theo ra góp vui. Sau khi được Thiên Ân xoa đầu, con rắn nhỏ đắc ý đưa ánh mắt khinh bỉ về phía Linda, muốn động vào cậu Thiên Ân, cô cũng không xem lại mình là ai, Ân yêu nghiệt đâu phải cái tên nó đặt chơi cho cậu ta đâu. Một lần nữa nó tự Like cho mình vì quá thông minh đi theo cậu Thiên Ân thật đúng đắn.

------------------------------------------------

* cảm ơn đã đọc truyện của mình nhé *