"Phổ Thông, đừng vào nữa, anh đau quá..." Cảm giác bị dị vật xâm nhập đã khó chịu lắm rồi, lại thêm Phổ Thông mất kiên nhẫn khuếch trương thô bạo, khiến Hồng Kỳ sống không bằng chết.
Phổ Thông cũng nhận ra mình hơi mất khống chế, y thả chậm động tác, hít sâu một hơi để áp chế lửa dục, đồng thời vươn tay xoa nắn vật vì đau mà đã thoáng mềm xuống của Hồng Kỳ, giúp hắn thả lỏng thân thể.
Hồng Kỳ tuy miệng nói vậy, nhưng tay vẫn thành thật chăm sóc côn th*t cứng như sắt của Phổ Thông. Hai người cùng bật ra tiếng thở dốc thỏa mãn. Sau bao nhiêu cố gắng, cuối cùng ngón tay của Phổ Thông cũng đã vào hết.
Nhận thấy thứ trong cơ thể bắt đầu cử động, Hồng Kỳ sợ hãi kêu lên, huyệt nhỏ lại siết chặt. Phổ Thông không thể làm gì khác ngoài càng thêm ra sức âu yếm cơ thể Hồng Kỳ, cúi đầu quấn lấy lưỡi hắn.
"A... " Hồng Kỳ cố gắng thả lỏng mặt sau, nếu không, hồi nữa người đau nhất là hắn chứ không ai.
May là có xà phòng bôi trơi nên công cuộc khai thác đỡ vất vả hơn chút. Phổ Thông cũng thấy được sự hợp tác của Hồng Kỳ, y cười khẽ, rời khỏi đôi môi bị hôn đến sưng đỏ của hắn, dời lên vành tai non mềm cũng đã ửng một màu hồng mê người. Hình ảnh kích thích thị giác này khiến côn th*t của y nhịn không được, tiết ra một ít dịch nhờn.
Cả người Hồng Kỳ vừa khô vừa nóng, vặn vẹo muốn thoát khỏi ma trảo của Phổ Thông. Động tác này vô tình tác động đến ngón tay đang chôn trong cơ thể hắn, Phổ Thông khẽ cong ngón tay lại, gãi nhẹ lên vách thịt nhiệt độ cao đến kinh người.
Hồng Kỳ thở không ra hơi, tay cầm côn th*t Phổ Thông khẽ buông lỏng, côn th*t trượt xuống khe mông hắn.
Ngón thứ hai bắt đầu men theo những nếp gấp uốn lượn xâm nhập huyệt nhỏ nóng bỏng. Một lúc lâu sau, ngón trỏ cuối cùng cũng chen vào thành công. Phổ Thông lại hôn hôn ôm ôm Hồng Kỳ, chợt hai ngón tay y khẽ tách ra, kéo căng huyệt nhỏ.
Hồng Kỳ híp mắt, phía dưới cứ thấy mát mát thế nào ấy, đống bong bóng xà phòng chảy xuống đùi nhớp nháp khiến hắn khó chịu chết đi được. Phổ Thông lại gặm cắn tai Hồng Kỳ, tuy nhẫn nhịn rất khó chịu, nhưng được nhìn thấy dáng vẻ động tình của người này, nhất là khi chỉ có mỗi y được chiêm ngưỡng, là y đã vui lắm rồi.
Làm lâu có kinh nghiệm, chốc lát sau, ngón thứ ba cũng chậm rãi xen vào. Phổ Thông thấy khuếch trương nhiêu đây chắc cũng đủ rồi, nhưng nhìn lại, côn th*t của y lớn hơn ba ngón tay nhiều, lúc đi vào không biết Hồng Kỳ có chịu nổi không nữa...
"Ưm..." Hồng Kỳ cảm giác được Phổ Thông rút ngón tay ra, vài giây sau, một đống bọt xà phòng bị đẩy vào phía sau hắn. Hồng Kỳ giẫy giụa muốn đứng dậy, nhưng Phổ Thông đã kịp tóm lấy hắn, "Ngoan, phải như vậy thì lát nữa đi vào mới không làm đau anh."
"Em, em chuẩn bị đi vào thật sao?" Hồng Kỳ ngạc nhiên, hắn tưởng tối nay Phổ Thông chỉ giúp hắn thích ứng trước thôi chứ?
"Anh không thích thì thôi..." Phổ Thông ủ rũ, nhưng cái tay đang cầm phân thân Hồng Kỳ lại không thành thật bóp mạnh một cái.
Rõ ràng là chiến thuật "Thả con săn sắt bắt con cá rô" mà! Hồng Kỳ khóc không ra nước mắt.
"Hồng ca..." Phổ Thông nhìn Hồng Kỳ bằng đôi mắt cún con. Hồng Kỳ lập tức quăng giáp đầu hàng, làm thì làm, sợ gì, "Nhưng mà em phải đảm bảo không được làm đau anh đấy."
"Cái đó... Em không biết..." Phổ Thông vò đầu. Đây là lần đầu tiên y làm chuyện này nên không dám nói trước. Hồng Kỳ lườm y, cũng không biết nói một câu làm người ta yên lòng nữa, thằng nhóc này thật là!
"Khụ, nhưng em hứa sẽ làm anh thoải mái." Dứt lời, Phổ Thông một tay thành thục xoa nắn tiểu Kỳ, một tay cạ cạ phân thân to lớn của mình lên bắp đùi ẩm ướt của Hồng Kỳ.
"Làm sớm xong sớm, anh buồn ngủ quá." Phổ Thông tuân lệnh, gác chân Hồng Kỳ lên vai mình, tách hai cánh mông hắn ra, côn th*t đặt trước cửa huyệt, chậm rãi đẩy vào.
Một lúc lâu sau, hai chân Hồng Kỳ đã mỏi rã rời, thế mà Phổ Thông chỉ mới đi vào một nửa. Mặt cả hai đều đỏ bừng vì nghẹn.