Xấu Xí Lạnh Lùng

Chương 27: Cậu biết sự thật




Nhỏ và cậu nghe tin nó bị thương liền tức tốc tới bệnh viện cho dù là nữa đêm đi nữa, nhìn cánh cửa phòng cấp cứu vẫn cứ đóng im lìm khiến nhỏ chỉ còn biết khóc nức nở:

-Hhuhu, đáng ra tớ phải về chung với cậu ấy, mà tớ lại bỏ về trước, nên mới ra nông nổi này, huhu_nhỏ. Nhìn nhỏ như vậy cậu đau lắm, chỉ biết ôm nhỏ vào lòng mà an ủi. Cánh cửa cấp cứu lúc đó cũng bật mở ra, nhỏ thấy thế liền túm lấy áo Blouse của ông bác sĩ, lo lắng hỏi han , cậu khuyên nhỏ bĩnh tĩnh nhỏ mới buông bác sĩ ra.

-Cô ấy đã qua cơn nguy kịch, chỉ mất hơi nhiêu nên còn rất yếu, tôi sẽ chuyển cô ấy vào phòng hồi sức, lúc đó có thể vào thăm bệnh nhân, tôi xin phép._bác sĩ nói rồi quay lưng bước đi. Nhỏ thở phào nhẹ nhỏm, nước mắt cứ thế mà tuôn trào.

Nó đã được chuyển sang phòng hồi sức,cậu và nhỏ đi hỏi thăm và tìm phòng, nhỏ hớn hở bật cửa chạy vào, vẻ mặt mới vừa rồi tươi cười đã tối sầm lại vì người nằm đối diện giường nó là....ả, không thấy hắn đâu cả, chắc đi đâu rồi. Ả hình như đang ngủ say nên không biết có người mới, nhỏ không thèm liếc mắt sang ả nữa, đi tới chỗ nó. Phải chấp nhân thực tế là, sau khi phẫu thuật, lớp hóa trang của nó cũng sẽ theo đó mà đi mất(chứ còn là hơi lạ đó), cậu nhìn người con gái xinh đẹp mắc bộ đồ trắng muốt của bệnh nhân trên giường liền nảy sinh cảm giác nghi ngờ nhầm phòng, liền quay sang nhỏ, định hỏi thì nhỏ đã nói.

-Đi theo mình_nhỏ nói rồi đi ra ngoài trước, cậu cũng đi theo nhỏ.

-Haizzz, tuy hơi khó xử nhưng mình phải nói sự thật này, cậu hứa không nói với ai chuyện này, còn không thì....không bạn bè gì, được chứ?_nhỏ dò hỏi cậu.

-Được, mình lấy tư cách người đàn ông hứa với cậu (ghê ta)_cậu tự tin nói với nhỏ, cậu cũng không có ý định trêu chọc nhỏ nữa, trái tim cậu đã xác định trao cho nhỏ rồi, ngày mai cậu sẽ đến nơi cá cược để rút khỏi cuộc chơi, nói đúng hơn là chịu thua.

-Được, nếu vậy thì mình sẽ nói, Băng trong kia và Băng xấu xí trong trường là cũng một người._nhỏ cẩn trọng nói, quan sát nét mặt cậu.

-Cậu, cậu nói sao, chuyện này...có nghĩa là cô nàng xinh đẹp kia cũng chính là con nhỏ xấu xí lạnh lùng trong trường, bạn cậu, sống cùng cậu đó hả_cậu ngạc nhiên, hỏi nhỏ tới tấp, để thỏa mãn cho câu hỏi của cậu, nhỏ chỉ biết gật đầu.

-Cậu hứa rồi đó, cũng đừng nên ngạc nhiên như vậy, chỉ có mình cậu là người biết thứ hai sau tới thôi đấy. Thôi, mình cùng vào chăm sóc Băng đi._nhỏ nói rồi vào trước, cậu thì vẫn còn ngạc nhiên, bàng hoàng, ngồi phịch xuống ghế chờ, đúng là không thể "Trông mặt mà bắt hình dong" được, đang ngồi ngơ ngẫm thì hắn về, trên tay còn cầm bịch cháo nóng hổi, thấy cậu ngồi trước cửa phòng, liền đi tới buông lời khó chịu:

-Mày sao lại tới đây, không phải mày không tin cô ấy sao, hôn thê của bạn mày đấy, thấy được bản chất của con nhỏ độc ác đó rồi chứ gì nên giờ mới tới thăm cổ._hắn nói cứ như ta đây đúng rồi í(hứ, pleee)

-Tao đến đây để thăm bạn tao, và đương nhiên tao càng không có hứng thú để đi thăm "hôn thê yêu dấu" của mày đâu, tao đi trước_cậu nói, rồi bỏ đi vào phòng.

Tình bạn, tình yêu rạn nứt, liệu có thể như tiểu thuyết, "gương vỡ lại lành" không. Hắn quá mù quáng, đi theo cái thứ gọi là đính ước mà phủ nhận, gượng ép tình yêu đối với ả.ư

The end