Chap này mình xin tặng co các bạn hiểu tâm tình của Dưa, đoán trúng câu hỏi mà không khó để trả lời, đó là các bạn: Quỳnh's Anh'ss, Duong Susu Duong, Trang Candy,Hà Huyền Anh Lê,Đỗ Thu. Không nói nhiều nữa, mau vào chap thôi
-Buông_nó thấy hắn cản mình thì tức giận, nói hắn bỏ tay ra nhưng hắn không chịu mà còn nắm chặt hơn khiến tay nó đỏ tấy nhưng nó vẫn không tỏ ra đau đớn, cái tát của hắn lúc nãy có dính chút bột trang điểm, hắn cảm nhận được, hắn thắc mắc vô cùng, cầm tay nó nên đương nhiên bột sẽ dính lên tay. Nhìn xuống tay mình, thấy có bột trang điểm liền vung tay đánh hắn, khiến cho gương mặt điển trai có một vết tím xuất hiện và thân hình đổ xuống sàn. Mọi người xung quanh đều ngỡ ngàng trước hành đọng của nó và nghĩ rằng: vì hắn không chịu buông tay nó ra nên mới bị đánh nhưng ai nào biết, nó sợ, sợ, bí mật của nó giấu lâu nay sẽ bị phát hiện, mối thù nung nấu lâu nay chưa thực hiện xong lại đổ vỡ.
- Sao, cảm giác bị té như thế nào? Thoải mái không? Đừng xen vào khi chưa biết cảm giác của người trong cuộc._nó lạnh lùng nói với hắn.
-À, còn thiếu, cái cảm giác tức ngực, khó thở nữa chứ_nó nói xong câu đó khiến mọi người rùng mình. Chẳng lẽ nó sẽ......Phải, đôi bàn chân nhỏ bé nhưng đầy nội lực của nó, giẫm mạnh lên người, đúng hơn là ngực hắn, khụy một chân xuống để mặt nó gần hắn hơn, lực ở chân kia đương nhiên cũng mạnh hơn. Sức mạnh của một người con gái không khiến hắn cần phải lo lắng nhưng người con gái này không hề bình thường, mạnh, khiến hắn cảm thấy khó thở. Dù sao hắn không phải là kẻ có tội nên nó buông tha cho hắn.
Bộ ngực rắn chắc vừa được buông ra thì cả đống học sinh nữ ùa vào, nó khó chịu hét lên
-Cút_lập tức những fan điên cuồng ấy rẽ ra hai bên cho nó đi, nó đi tới dìu nhỏ vào trong lớp nghỉ ngơi, để lại cho đám ấy tiếp tục ùa vào hắn hỏi han.Có ánh mắt thú vị, khó hiểu; có ánh mắt căm giận và cũng có cả ánh mắt thương cảm của những học sinh.
Reng reng, tiếng chuông vào tiết vang lên khiến đám học sinh cũng tiếc nuối tản dần đi về lớp của mình. Suốt giờ học trong lớp nó, cả lớp cứ lo bàn tán về chuyện sáng nay, lớp đang sôi nổi, tưng bừng thì im bặt vì có thông báo
-Mời em Lý Ngọc Băng lớp 10a1 lên phòng giám thị để làm việc. Xin nhắc lại, mời em....Nó nghe thấy thế liền tháo tai nghe ra mà đi mất, chỉ để lại nhỏ với nỗi lo lắng cho nó, cả lớp đang hả hê với nhiều ý nghĩ nó sẽ bị phạt như thế nào, ả thì đương nhiên rất hả hê, hắn và cậu thì có hơ bất ngờ, nhưng hắn thì đặc biệt lo lắng cho nó, dù nó có làm hắn đau như thế nào đi nữa
-Cốc cốc_tiếng gõ cửa khô khốc vang lên ảm đạm trong khu giáo viên.
-Mời vào._tiếng nói vừa dứt thì cánh cửa mở ra, nó lạnh lùng bước vào, hàn khí còn ảm đạm hơn cả không khí trong đây khiến thầy cô giám thị khô cổ.
-Em...em là Lý Ngọc Băng, người đã gây ra vị đánh nhau với cậu chủ La Hoàng Phong, phải không?_một ông thầy đầu trọc lóc như quả dừa, nói.
-Thì?_nó giương mi nói, khiến thầy cô ngạc nhiên.
-Em...em, em sẽ bị đình chỉ đó, em còn dám nói như vậy sao?
-Đình chỉ, mấy người chuẩn bị nghỉ việc đi!_nó buông lời cảnh báo rồi bước ra khỏi phòng, đi thẳng lên sân thượng....ngủ. Để lại sự bực tức và không kém phần sợ hãi
Uiiiii, Dưa mỏi tay quá, bỏ quá lần này nha, dưa sẽ đăng tiếp, moa, iu mọi người nhiều