Xấu Xí Lạnh Lùng

Chương 18: Quên hóa trang - Chạm mặt




-Cô là ai, sao biết tôi, người biết là con gái chỉ có một người đủ tư cách chỉ có thể là bang chủ bang Black Rose, liệu có phải là cô?_ hắn hỏi người con gái trước mặt với vẻ dè chừng.

-Haha, quả không hổ danh là bang chủ Evil, thông minh lắm, chúng ta lại gặp nhau rồi, tôi mong anh vẫn nhớ thỏa thuận của chúng ta, tôi gặp anh hôm nay chỉ là tình cờ, mong anh đừng thắc mắc tại sao tôi ở đây, xin cáo từ._cô gái bí ẩn đó, thoắt biến đi, để lại một mảng trời đen tối trước mặt và một khoảng thú vị trong đầu hắn mà thôi. ( hk cần nói mọi người cũng biết đó là ai phải hk nè). Bữa tiệc cũng chỉ có vậy, tiếp khách, cười đùa giả tạo, những câu nói nịnh hót vô nghĩa, cái gì cũng phải có hồi kết, và sự giả dối, sự độc ác và đương nhiên cả sự sống của ông-kẻ thù của nó cũng sẽ kết thúc sớm thôi. (Chờ đó, tác giả ta sẽ ra tay....từ từ).

6h00 sáng ngày hôm sau. Sáng nay là một khoảng thời gian mệt mỏi không chỉ đối với nhỏ (trừ con người sắt đá đó ra, haizzz) mà đối với tất cả thành viên trong trường đang mệt nhoài, uể oải ở nhà, nướng khét lẹt cái giường, rất may thay vì hôm nay là chủ nhật, chủ nhật đó ạ. Nhỏ vẫn đang nằm nướng đen giường, nó không như vậy đâu, chuyên tâm bật laptop lên mà làm việc, việc đưa người vào công ty ND đã được hoàn tất, cô gái đó đã nhận được sự chú ý dâm đãng của ông ta, nhưng ông ta nào ngờ, chính cái thói trăng hoa của ông đang làm cho ông chết đó, chuyển sang vấn đề của bang, hiện nay bang của nó có chút trục trắc rồi, một số thành viên nổi trội có ý muốn chuyển sang bang Blood độc địa, tối nay nó sẽ phải có một chuyến đi nữa đêm nữa rồi, định tạo phản sao, không dễ đâu, dấn thân vào con đường này rồi mà muốn thoát sao, chỉ có một con đường thoát thôi, đó là....chết.

-Oáp, mày dậy sớm vậy, Băng._nhỏ từ trên lầu xuống, mắt nhắm mắt mở hỏi nó, nó cũng đã cất laptop đi, trả lời con heo ngủ.

-Đã 8h00 rồi, sớm?_nhân tiện cũng đặt câu hỏi cho nhỏ.

-Hì Hì, chỉ trễ một xíu thôi mà, để tạ lỗi cho mày, tao sẽ nấu bữa sáng cho mày nhé._nhỏ nhìn nó ánh mặt cún con, chắp tay lại.

-Không cần tốn sức, tao với mày ra quán ăn_nó không lạnh không nhạt nói với nhỏ đang háo hức

-Okie, được, đi thôi_nhỏ kéo nó ra khỏi nhà, khóa cửa xong nhìn thấy khuôn mặt của nó cps chút hốt hoảng, liền hỏi nó,.

-Này, Băng, mày có quên gì không?_nhỏ hỏi nó, chỉ hỏi thôi, không có ý định nhắc điều mà nó quên, nhỏ muốn nó sống thực với bản thân một chút.

-Quên, tiền sao? Không quên gì cả, có gì sao?_nó thắc mắc hỏi nhỏ, nhỏ liền lắc đầu mà không nói gì nữa.

-Tao với mày đi xe đạp đi. Nha_nhỏ ra đề nghị với nó, đi xe đạp cho mát. Nó cũng khồn từ chói nhỏ làm chi, thế là cả hai liền leo lên chiếc xe đẹp xinh xắn mà phi đi chơi. Đầu tiên là đi ăn sáng đó là phở ven đường, ngon cực, tiếp theo là đi chơi công viên giải trí, Đây là lần đầu tiên nó và nhỏ đến đây, nhỏ thì không có đủ điều kiện còn nó thì không có tuổi thơ và bây giừ lớn lên cũng chẳng có hứng thú mà đi. Đến khu vui hơi giải trí, mọi người đều nhìn chăm chăm nhỏ và nó khiến nó không hiểu chứ nhỏ thì hiểu hơn ai hết vì nó...không hóa trang. Không dừng ở đó, số phận trớ trêu, nó và nhỏ lại gặp ngay ả và hắn đang tay trong tay vui chơi, ả đi qua nhỏ như không biết làm nó càng nghi ngờ, riêng chỉ có hắn, ánh mắt hướng vào đôi mắt nâu đắc biệt của mà mà khó nói nên lời, bước chân của hắn dừng hắn lại trước mặt nó.