Edit: medaomatcuatieuthu.
"Em nói như thế nào ở nhà đợi anh nửa ngày cũng không thấy trở về, hoá ra là ở đây uống rượu a.
" Lâm Dung hai tay khoanh trước ngực nhướng mày một cái.
"Tần lão sư, đây là em trai cậu sao?" quản lý Triệu thấy bầu không khí giữa hai người không bình thường, thuận miệng hỏi.
Nhan Khanh để ly rượu xuống, sải bước nhanh chân đi tới cửa, cầm tay Lâm Dung kéo đi vào trong: "Trước đi vào đã.
"
Bước chân tràn đầy vội vàng.
Lâm Dung ngược lại không có phản kháng, quay đầu cười hì hì cùng quản lý Triệu nói: "Đúng, tôi là em trai của anh ấy.
"
"Vậy là người một nhà a, cùng nhau chơi đùa thôi!" Frank lên tiếng, mọi người liền ồn ào bảo Nhan Khanh tiếp tục uống rượu phạt, quản lý Triệu còn hỏi Lâm Dung có muốn cùng nhau chơi trò chơi hay không.
Nhan Khanh bước chân dừng một chút, hướng Frank nói xin lỗi: "Ông chủ, em ấy còn đang đi học, không thể uống rượu.
"
Frank nhìn thấy sự tương tác qua lại trong mắt giữa hai người họ, xua tay ra hiệu không sao cả, Nhan Khanh nhân cơ hội ngồi xuống với Lâm Dung, nói với mọi người, "Tôi sẽ uống ly rượu bị phạt vừa rồi.
bây giờ, các bạn tiếp tục chơi.
Bọn họ ngồi vị trí dựa vào trong góc, Frank thẳng thắn đem vị trí này nhường cho "Huynh đệ" hai người, cùng những đồng nghiệp khác ngồi vào cùng một nhóm để ca hát chơi trò chơi.
"Em sao đột nhiên lại chạy đến đây?" Thấy chung quanh không có ai đang nhìn hai người bọn họ, Nhan Khanh cắn răng nghiến lợi thấp giọng nói với Lâm Dung, "Thời điểm nào khôi phục? Bụng của em!.
.
"
Lúc trước ánh sáng tối tăm khoảng cách lại xa anh không thể thấy rõ, anh nhìn kỹ trang phục của Lâm Dung một chút, phát hiện Lâm Dung so với thời điểm hình người lúc trước tròn trịa hơn một chút, mặc trên người áo T--shirt và quần jean rộng thùng thình mà thoải mái.
Hoàn hảo, còn biết phải che khuất bụng bầu.
.