"Dung Dung, hiện tại ta muốn làm cái đuôi của ngươi."
Cái quần duy nhất trên người Lâm Dung bị cởi, đuôi xà ở trong hậu huyệt hắn nhẹ nhàng gảy, càng đi vào càng sâu, cũng có càng nhiều nước hồ chui vào, nước hồ lạnh lẽo đi vào trong vách huyệt nguyên bản khô ráo nóng ấm bị kích thích đến co rút lại, chặt đến nỗi đuôi xà nhất thời khó có thể đi vào, Nhan Khanh không thể làm gì khác hơn là trước tiên hướng bên ngoài lui ra, tiếp lại đem càng nhiều nước hồ xâm nhập, đuôi xà càng ngày càng đi sâu vào, nhiều lần rút ra cắm vào bên trong, có chất lỏng ấm áp nơi sâu xa trong cơ thể bị mang ra ngoài.
Này là dịch thể sền sệt theo động tác từng tia một mà lan ra trong hồ nước, là màu trắng sữa.
Đó là tinh dịch tối hôm qua Nhan Khanh bắn vào không xử lý sạch sẽ.
"Dung Dung, bên trong tiểu huyệt ngươi làm sao còn có đồ vật của ta? Không nỡ như vậy, giấu ở bên trong ăn cả một buổi tối?" Nhan Khanh không ngừng dùng thân xà tráng kiện xoa nắn đầu v* bên trái của Lâm Dung, sau đó cúi đầu cắn chặt một viên khác, dùng đầu nhọn nhỏ của lưỡi xà dùng sức kẹp lấy, và liếm nó liên tục.
Nguyên bản đầu v* có chút sưng dưới sự tấn công như vậy lập tức đĩnh đứng lên, ma sát mang đến đau đớn cùng khoái cảm, đầu v* sưng to càng thêm tròn trịa, từ màu hồng nhạt cũng bị liếm thành màu hồng đậm.
"A...!Đây còn không phải là ngươi...! tối hôm qua bắn đến quá sâu..." Lâm Dung một bên oán giận một bên ưỡn ngực, ấn lại đầu Nhan Khanh khao khát càng liếm cắn mạnh mẽ hơn.
"Dung Dung thật vô tình, tối hôm qua rõ ràng ngươi bảo ta sâu đậm một chút, lại sâu hơn một chút, hiện tại liền trách ta bắn quá sâu." Nhan Khanh đem đuôi lui ra hậu huyệt Lâm Dung, chỉ ấn thịt mềm tinh tế ở miệng huyệt của hắn, thỉnh thoảng tiến vào một chút lại rất nhanh rút ra.
.