Tác giả: Khương Chi Ngư
Editor: Thịt sườn nướng
Trước mắt tối sầm, sau đó Thẩm Nguyên Gia liền phát hiện hình như mình đang ở phòng bệnh của bệnh viện.
Cũng có thể góc nhìn của cô chưa đúng.
Trước mắt còn có mùi nước sát trùng thuộc về bệnh viện, phòng bệnh rất yên tĩnh, cô ở bên cạnh Lộc Nguyệt, có thể nhìn thấy một chút trần nhà và cửa sổ bên cạnh.
Chẳng bao lâu, cửa bị đẩy ra.
Từ góc độ của cô có thể nhìn thấy một người mặc vest đen đi đến, khuôn mặt nhìn qua vô cùng bình thường, liếc mắt một cái cũng có thể quên mất.
Ngay khi Thẩm Nguyên Gia đang cảm thấy kỳ lạ, người mặc vest đen liền tránh qua một bên.
Văn Tùng Diễn mặc áo sơ mi từ phía sau bước tới.
Đây là lần đầu tiên Thẩm Nguyên Gia chính mắt nhìn thấy Văn Tùng Diễn, so sánh với ảnh chụp và video, tận mắt nhìn thấy thật sự khác hoàn toàn.
Cậu ta thực sự rất đẹp trai, đúng là gen nhà họ Văn có khác, ngũ quan thanh tú lại pha chút mạnh mẽ, không một chút khuyết điểm.
Chỉ là đối phương hiện tại đã già rồi.
Tuy lớn tuổi nhưng người lại càng toát ra vẻ lịch lãm, toàn thân toát ra loại khí chất chỉ có người được gia tộc lớn nuôi dưỡng mới có.
Thẩm Nguyên Gia nhìn cậu ta chằm chằm.
Đã thấy qua bộ dáng về già của Giang Bạn, bây giờ cô đã có thể nhìn thẳng vào mấy người trẻ tuổi biến thành người già mà không còn bất ngờ gì.
Đối phương nhỏ tuổi hơn mình lại tặng mình lễ phục như vậy, thật sự khiến cô cảm thấy kỳ lạ.
Đúng lúc này, người mặc vest đen lấy ra một tập tài liệu đặt trước mặt Lộc Nguyệt.
Thẩm Nguyên Gia không thấy được nội dung tài liệu đó là gì.
Nhưng Lộc Nguyệt có thể thấy được, ánh mắt cô ấy chợt xuất hiện tia sáng giống như hồi quang phản chiếu, cô ấy gật đầu.
Trên mặt Văn Tùng Diễn xuất hiện một nụ cười nhẹ.
Vest đen nhanh chóng thu tập tài liệu lại, Thẩm Nguyên Gia thoáng nhìn qua, cõi lòng chấn động.
Cô nhìn thấy tên của mình.
Một người đối với thông tin liên quan tới mình đều vô cùng nhạy bén, Thẩm Nguyên Gia không thấy được những nội dung khác, nhưng ba chữ "Thẩm Nguyên Gia" lại trực tiếp ập vào đầu cô.
Vest đen và Văn Tùng Diễn nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.
Lộc Nguyệt cũng dần dần trở về dáng vẻ nhợt nhạt khi nãy, Thẩm Nguyên Gia có thể cảm giác được cô ấy không còn bao nhiêu sức sống nữa.
Quả nhiên, ngay sau đó, cô ấy liền nhắm mắt.
Vài giây sau, Thẩm Nguyên Gia mở mắt phát hiện mình đang ngồi trong nhà.
Cô ngồi trên sô pha một lát mới dứt suy nghĩ của mình ra khỏi video tử vong, nghi vấn trong đầu dường như có chút manh mối.
Lộc Nguyệt quả nhiên là người của Văn Tùng Diễn.
Âm thanh bụng kêu làm Thẩm Nguyên Gia lấy lại tinh thần.
Cô vào phòng bếp nhìn quanh, bên trong không còn gì, trước đó lúc về cũng chưa kịp mua mà cô cũng không thể đặt cơm hộp ăn.
Làm người mẫu, vóc dáng chính là yếu tố quan trọng nhất.
Vừa mới qua tuần lễ thời trang, Thẩm Nguyên Gia sẽ không cho phép bản thân ăn mấy thứ đồ linh tinh.
Sửa soạn xong, cô xách túi ra ngoài.
Thật ra cửa hàng tiện lợi ở tiểu khu cái gì cũng có, nhưng Thẩm Nguyên Gia lại thích một tiệm trái cây ở bên ngoài hơn, trước nay cô đều mua đồ ở đó.
Chỉ là phải mất thêm một chút thời gian đi bộ.
Thôi thì coi như đi bộ cũng như tập thể dục, Thẩm Nguyên Gia mua chút đồ rồi chuẩn bị đi về.
Đúng lúc này, cô nhìn thấy một đám đông từ đằng sau, tiếng la hét cùng với âm thanh ồn ào xen lẫn, vô cùng lộn xộn.
Cô chăm chú nhìn, phát hiện phía trước có một cô gái vóc dáng cao cao sắp bị vây quanh, bên cạnh cô ấy có vài người chặn lại, nhưng không cản nổi đám đông đông nghịt người kia.
Chờ sau khi nhìn rõ động tác, Thẩm Nguyên Gia đang đoán xem là minh tinh nào.
Vừa định quay lưng đi, cô gái kia lại đột nhiên xoay người, gương mặt đó lập tức xuất hiện trong tầm mắt khiến cô sửng sốt.
Là Lăng Lị Tư?
Đối với Lăng Lị Tư, phần lớn thông tin Thẩm Nguyên Gia biết được là nhờ Tôn Ngải.
Cô là người mẫu, về cơ bản sẽ không có dịp gì để gặp diễn viên như Lăng Lị Tư, không ngờ hôm nay lại đứng gần nhau như thế.
Thẩm Nguyên Gia cũng có ấn tượng với độ nổi tiếng của cô ấy.
Biển người tấp nập, phía xa nghe được tên Lăng Lị Tư liền lập tức xông tới, hận không thể chui lên phía trước.
Người càng ngày càng nhiều, Lăng Lị Tư có lẽ không chịu đựng được, dưới sự che chắn của vệ sĩ sải bước rời khỏi đó.
Một mạch cho đến khi tới bên cạnh Thẩm Nguyên Gia.
Người ở đằng sau cũng nhanh chóng đuổi tới, Thẩm Nguyên Gia vốn dĩ không định xen vào việc của người khác, sau lại nghĩ đến Tôn Ngải, vẫn nhắc nhở cô ấy: "Bên đây không có người, có thể đi theo phía này."
Lăng Lị Tư nhìn cô một cái rồi nhanh chóng từ con hẻm nhỏ kia rời khỏi.
Chỗ bất tiện của đại minh tinh chính là như vầy đây, ra ngoài dạo phố hoặc làm bất cứ chuyện gì cũng phải ngụy trang thật kỹ lưỡng, Lăng Lị Tư có đeo kính râm, cầm khẩu trang trong tay, có thể là trước đó lúc tháo xuống bị phát hiện.
Cứ như Thẩm Nguyên Gia đây, không hề có chuyện gì cả.
So với độ nổi tiếng của diễn viên, cho dù bây giờ cô đứng trên đường nói mình là người mẫu, nhiều lắm cũng chỉ có hai người nhìn vài cái rồi thôi.
Đứng gần nhìn thấy mặt Lăng Lị Tư, cái cảm giác không tốt càng thêm rõ ràng.
Sau khi xem qua lễ trao giải lần trước, mọi tâm tư của Thẩm Nguyên Gia đều đặt ở trên người Lâm Kính Tùng, căn bản đã quên mất việc này.
Hôm nay lần thứ hai gặp lại mới nhớ ra.
Cô bước nhanh về nhà, mấy năm gần đây Đế Đô bị sương mù nghiêm trọng, cô mang khẩu trang cũng không có ai thấy kỳ lạ, ngoài đường có rất nhiều người như thế.
Trong thang máy, đi động cô rung lên không ngừng.
Mãi cho đến khi về tới nhà cô mới lấy ra xem, biểu tượng Weibo hiện đầy thông báo mới, còn đang không ngừng rung lên.
Thẩm Nguyên Gia mở ra, liền nhìn thấy vô số bình luận và lượt share bài.
Hôm nay mình cũng không làm gì sao lại lên hot search rồi, chẳng lẽ Lưu Lị mua thuỷ quân?
Thẩm Nguyên Gia trong nháy mắt có chút há hốc mồm.
Thật ra lúc trước Lưu Lị cũng từng đề cập tới chuyện mua fan và thuỷ quân với cô, nhưng đó là lúc ở tuần lễ thời trang, bởi vì khi đó là thời điểm tạo danh tiếng tốt nhất.
Tuần lễ thời trang chính là bước đệm tốt nhất.
Sau đó cũng bỏ qua ý tưởng này, nhưng công ty cũng có tìm một vài nơi nhờ một vài đội nhóm marketing tạo chút đề tài.
Cách PR này ở giới giải trí rất bình thường, có nhiều công ty còn xây dựng cả một đội ngũ marketing, hoặc hợp tác với các nhóm marketing lớn.
Trước đây sau khi điều chỉnh các chiều trò marketing thì hiện tại những chuyện như này đều được thực hiện khá kín đáo.
Thẩm Nguyên Gia lại không phải người thanh cao, đối với những chuyện như vậy không có ý kiến.
Cô bấm vào phần bình luận, thấy những bình luận không khác những lần trước lắm.
"Nếu không phải những người ở đó nhìn thấy có lẽ mị cũng không biết, chủ Weibo này đúng là trâu bò thặc, ảnh đế ảnh hậu gì cũng dính."
"Tui muốn biết có quan hệ chống lưng gì hong, ai biết cho tui hóng cái?"
"Chỉ là một người mẫu thôi mà nhiều người theo dõi quá vậy, tôi mới mò ra có cả Trương Văn Thao và Lý Mộng Nhiễm theo dõi nữa nè......"
"Đúng đó...... Toàn là người khác chủ động theo dõi không luôn á, mị cũng muốn những người này theo dõi, id mị là "Tiểu tiên nữ Tư Tư" nha cả nhà!"
Phần tin nhắn toàn là fan của Lăng Lị Tư hỏi cô có quan hệ gì với cô ấy.
Thẩm Nguyên Gia chỉ nhìn rồi bỏ qua, chắc cũng giống như chuyện của Trần Minh Toàn, tiện tay lướt thấy rồi ấn theo dõi cô.
Dù sao thì lấy thân phận của các cô ấy, lúc nào cũng bị fan và paparazzi chú ý, mình cũng nhờ vậy mà bị người ta ngó tới.
Nhưng cô không ngờ là, chỉ một việc cỏn con như vậy cũng lên hot search cho được.
......
Buổi tối, Thẩm Nguyên Gia làm đại chút đồ ăn, lại vào Weibo của Lâm Kính Tùng nhìn từ đầu đến cuối xem có tìm được chút thông tin nào có ích không.
Lưu Lị gọi tới hỏi: "Hôm nay giữa em và Lăng Lị Tư có xảy ra chuyện gì không?"
Thẩm Nguyên Gia nuốt đồ ăn, "Trên đường có chỉ đường cho cô ấy, sao vậy ạ?"
"Có người hỏi thăm chị về thân phận của em." Lưu Lị cũng không kiêng dè, nói thẳng mọi chuyện, "Trên mạng cũng đang bàn tán chuyện này, em lại lên hot search."
Nếu là những tiểu minh tinh khác có đã lẽ mừng muốn bung lụa, nhưng tâm trí của Thẩm Nguyên Gia hiện tại đều đặt ở Văn gia, "Chỉ cần không phải tin xấu là được."
Lưu Lị nói: "Gió đã đổi chiều rồi. Những chuyện trước đây của em đều bị moi ra."
Lúc này Thẩm Nguyên Gia mới chú ý tới chuyện này, "Em trước đây đâu có làm chuyện xấu gì đâu nhỉ?"
"Thật ra không đến mức được coi là chuyện xấu, mà là gia cảnh của em, từ thân phận cô nhi,... , trên mạng toàn anh hùng bàn phím thôi, em không cần phải xem bình luận."
Lưu Lị đã thấy qua nhiều chuyện tương tự, lên mạng cào phím không mất tiền, anh hùng bàn phím và ba thứ xỏ lá cũng không ít, dư luận huỷ hoại một người cũng không phải lần đầu tiên.
Thẩm Nguyên Gia tâm lý vững vàng, "Chị Lị, chị yên tâm đi, em không để bụng mấy chuyện này đâu."
Chuyện xảy ra trên người cô còn dữ dằn hơn chuyện trên mạng nhiều, mấy chuyện này tuổi gì.
Chuyện bản thân bị giết rồi sống lại cũng đủ để cô bỏ qua những thứ râu ria khác, những người đó có nói cũng không hề hấn gì đến cô.
Từ khóa #Thẩm Nguyên Gia là ai# trực tiếp đứng đầu hot search, tất cả các blogger đều đăng tin, mọi thông tin liên quan tới cô đều được đem ra.
Ngay cả tên cô nhi viện cũng tìm ra.
Không chỉ có thế, những bức ảnh cô ra vào cục cảnh sát cũng bị phát tán.
Ngoài những bức này, lúc trước có một lần cô đứng bên cạnh Giang Bạn xem hiện trường vụ án cũng bị chụp lại đăng lên.
Mặc dù có đeo khẩu trang, nhưng có thể nhìn ra người trong ảnh là cô.