Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 120: Hung thủ là nam hay nữ




Tác giả: Khương Chi Ngư


Editor: Thịt sườn nướng


Trước tiên Thẩm Nguyên Gia tìm Weibo của Thẩm Vĩ.


Vừa vào trang chủ, bài đăng mới nhất đập vào mắt cô là một video nước ngoài với nội dung khá là người lớn được share lại.


Kéo xuống xem thêm chút nữa thì đều là một ít bài mà trạch nam hay đăng, nhưng đại đa số bài viết trên Weibo của Thẩm Vĩ đều là những thứ cực đoan và khiêu dâm.


Thẩm Nguyên Gia cũng sớm đã đoán trước, lập tức chọn lặng lẽ theo dõi.


Bên trái là di ảnh của Thẩm Vĩ, một bức ảnh chụp nhìn vô cùng thiếu đòn, nhìn qua thì biết được chụp lúc còn sống vô cùng khoe khoang.


Mà bên phải là thông tin tử vong.


Họ và tên: Thẩm Vĩ


Ngày sinh: 17/01/1996


Ngày mất: 17/08/2018


Là ngày mai.


Thẩm Nguyên Gia đã có chuẩn bị tâm lý, dù sao cậu ta cũng đã nhận được tin nhắn đòi mạng của hung thủ, nếu sống quá lâu thì thật là có chút kỳ lạ.


Cô kéo xuống dưới, chuẩn bị nhìn lịch biểu và hình minh họa của ngày mai xem trong đó viết cái gì.


Trong bảy ngày, chỉ có ngày đầu tiên không phải màu xám, cô đặt ngón tay lên, một bức ảnh liền hiện ra.


Bối cảnh rất hỗn loạn lại có rất nhiều người, rất dễ nhìn thấy Thẩm Vĩ bị một đám các cô gái vây quanh, thoạt nhìn cảm thấy như cậu ta vô cùng dễ chịu, đủ các loại đèn màu chiếu vào người cậu ta.


Phía dưới có dòng chữ giải thích:【Thẩm Vĩ nhận lời mời đến hộp đêm vui chơi, mỹ nữ vờn quanh.】


Thẩm Nguyên Gia trước kia có để ý, những bức ảnh minh họa cho một ngày đều có ảnh hưởng đến người được Weibo dự đoán, cũng có nghĩa là cái hộp đêm này rất có thể có liên quan gì đó đến cái chết của cậu ta.


Cô vội vàng kéo xuống video tử vong phía bên dưới.


Bìa video là bộ dáng Thẩm Vĩ ngồi trong nhà vệ sinh, cho dù có ánh đèn chiếu vào cũng có thể thấy được sắc mặt cậu ta trắng bệch, còn quần cũng bị cởi ra một nửa.


Sắc mặt Thẩm Nguyên Gia thay đổi một chút.


Khóe mắt Nhậm Lộ Lộ nhìn thấy, quan tâm hỏi: "Cô làm sao vậy?"


Thẩm Nguyên Gia vội vàng nói: "Có hơi say xe một chút."


Vừa dứt lời cửa xe đã được hạ xuống, không khí bên ngoài tràn vào, đúng lúc đi ngang qua bồn hoa, còn có một mùi hương hoa quanh quẩn.


Không cần nói Thẩm Nguyên Gia cũng biết đó là Giang Bạn.


Cô yên lặng cúi đầu tiếp tục xem điện thoại, Nhậm Lộ Lộ ở bên cạnh cố nhịn cười, lần đầu tiên cảm thấy cách cư xử ngày thường của đội trưởng trai thẳng nhà mình vẫn khá ổn đó chứ.


Đối với suy nghĩ Nhậm Lộ Lộ, Thẩm Nguyên Gia đương nhiên không biết.


Cô nhấn phát video.


Màn đen biến mất, cảnh náo nhiệt ở hộp đêm xuất hiện, còn có tiếng ồn ào và tiếng ca hát đủ các loại âm thanh, Thẩm Vĩ lại khoan thai, vênh váo.


Thẩm Nguyên Gia đưa mắt nhìn xung quanh, phát hiện Giang Bạn và Nhậm Lộ Lộ vẫn không có chút phản ứng gì.


Cô yên tâm tiếp tục xem.


Không quá vài giây sau đó, Thẩm Vĩ liền đẩy những cô gái xung quanh mình ra đi về phía ít người, sau khi đi qua một cái hành lang thì tới nhà vệ sinh.


Thẩm Nguyên Gia chú ý thấy, nơi cậu ta đi vào là nhà vệ sinh nữ.


Có lẽ đã uống rượu quá nhiều cho nên Thẩm Vĩ đi vào sai nơi cũng không có gì kỳ lạ.


Cho đến khi video trôi qua được hai mươi giây bên trong đều hết thảy bình thường, đến khi hai mươi giây qua đi, trong video đột nhiên vang lên âm thanh của giày cao gót.


Trong nháy mắt, tinh thần Thẩm Nguyên Gia căng thẳng.


Loại âm thanh này giống như âm thanh hay xuất hiện trong các phim kinh dị, dường như đi vào lòng người làm cho da đầu người ta tê dại.


Thẩm Vĩ có lẽ cũng đã phát hiện có chỗ không thích hợp, mở cửa ra xem.


Nhìn thấy đó là phụ nữ, lúc này dường như cậu ta mới nhận ra là mình đi nhầm nhà vệ sinh, liền túm quần chạy lấy người, kết quả người phụ nữ kia bất ngờ mở cửa ra.


Ngay sau đó, người phụ nữ bước vào bên trong.


Thẩm Nguyên Gia chỉ nhìn thấy hai người ở chung một chỗ, Thẩm Vĩ ngoài miệng còn nói: "Người đẹp đừng nóng vội, tôi còn đang trong nhà vệ sinh mà, cô chờ......"


Lời nói còn chưa nói xong, cậu ta đã mở to hai mắt nhìn với vẻ mặt không thể tin được.


Cả người Thẩm Vĩ nằm co quắp trên nắp bồn cầu, miệng mở to thở phì phò không nói được lời nào.


Thẩm Nguyên Gia nhìn không được mặt của người phụ nữ đó, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc dài xuất hiện trong khung hình, cùng với chiếc váy đỏ chợt vụt qua.


Thẩm Vĩ nhanh chóng mất đi ý thức.


Người phụ nữ vẫn chưa buông tha cho cậu ta, khoảng hơn mười giây sau, cô ta làm một hành động gì đó khác với Thẩm Vĩ, nhưng vì cô ta chặn màn hình nên Thẩm Nguyên Gia không thấy được.


Mãi cho đến một khắc trước khi video kết thúc, cô mới nhìn thấy miệng Thẩm Vĩ há to, còn có chiếc quần đầm đìa máu tươi.


Thẩm Nguyên Gia thiếu chút nữa thì thốt ra tiếng.


Cô che miệng lại để mình không nôn ra, trực tiếp tắt điện thoại.


Nhậm Lộ Lộ còn tưởng rằng cô say xe quá nặng, quay sang vỗ vỗ sau lưng cô.


Thẩm Nguyên Gia chớp chớp mắt, "Không có gì đâu, đột nhiên tôi hơi buồn nôn chút thôi."


Nhậm Lộ Lộ không tin, khuyên nhủ: "Cô đừng có nhịn, không chịu được thì cứ nói để đội trưởng dừng ở ven đường để chúng ta nghỉ ngơi một lát."


Thẩm Nguyên Gia vội vàng nói: "Thật không có sao đâu mà."


Thấy thế, Nhậm Lộ Lộ cũng không nói gì nữa, thấy sắc mặt của cô tốt hơn nhiều mới yên lòng, thúc giục đội trưởng lái xe nhanh hơn.


Rất nhanh sẽ đến cục cảnh sát, tốc độ xe Giang Bạn cũng nhanh hơn.


***


Sau khi trở về nơi quen thuộc, Thẩm Nguyên Gia cuối cùng cũng khôi phục sức sống.


Lưu Hà Dương và những người khác đã về trước, Giang Bạn trực tiếp gọi mọi người đi họp.


Lưu Hà Dương lập tức hỏi Nhậm Lộ Lộ: "Các cô có thu được tin tức gì có ích không? Tên Thẩm Vĩ kia có khả năng là hung thủ hay không?"


Nhậm Lộ Lộ trợn trắng mắt, "Nào có chuyện đơn giản như vậy, nếu có thì chúng tôi đã trực tiếp đem Thẩm Vĩ về rồi, còn phải chờ đến bây giờ sao."


Lưu Hà Dương sờ sờ đầu, "Tôi chỉ tò mò thôi mà. Cô không biết Lưu Huy chết thảm như thế nào đâu."


Nhậm Lộ Lộ cầm ảnh chụp đựng trong túi chứng vật giơ lên, "Như này phải không, đây chắc là trực tiếp chụp tại hiện trường cho nên không khác nhau lắm."


Lưu Hà Dương gật gật đầu.


Nhậm Lộ Lộ hạ giọng: "Đội trưởng nghi ngờ đây có thể là án mạng liên hoàn, chỉ là mới xuất hiện người chết đầu tiên mà thôi."


Nghe thấy lời này, Lưu Hà Dương lập tức nóng nảy, "Rắc rối vậy?"


Hung thủ trong các vụ giết người hàng loạt thường là đã mưu tính từ trước, hơn nữa trước mắt chỉ có người chết đầu tiên và bài viết, thoạt nhìn tuyệt đối không đơn giản.


Hai người một trước một sau đi vào phòng họp.


Lưu Hà Dương tiêu hóa manh mối nghe được từ chỗ Nhậm Lộ Lộ, trong lòng thở dài, chiếu các bức ảnh chụp những phát hiện tại hiện trường vụ án lên màn hình.


"Người chết là Lưu Huy, nam, năm nay 22 tuổi, làm ở bộ phận tiêu thụ tại công ty bảo hiểm, sống cùng bà nội, nhưng bà anh ta tuổi tác đã cao, mắt và tai cũng không được tốt cho lắm."


Lưu Hà Dương lấy kết quả lấy được từ chỗ pháp y bước đầu phán đoán: "Thời gian tử vong từ 11 đến 12 giờ đêm, vết thương trí mạng là vết thương to bằng nắm tay ở ngực khiến mất máu quá nhiều mà chết, sau đó bị người ta bỏ tiền xu vào, cũng bỏ tiền giấy xung quanh."


Lúc bọn họ đến đó, trên những tờ tiền giấy kia đã bị dính máu, mặc dù trời nóng nhưng máu đã đông lại, tiền xu cũng như thế, bị xen lẫn với máu.


"Lúc sự việc xảy ra bà của Lưu Huy đang ngủ trong phòng, cái gì cũng không nghe thấy."


Lưu Hà Dương nói đến đây cũng cảm thấy không có gì có ích cả, với tình trạng sức khỏe của bà anh ta thì cho dù có tỉnh có lẽ cũng không nghe được gì, có khả năng hung thủ chính là biết được điều này mới ra tay với Lưu Huy ngay trong nhà anh ta.


Giang Bạn nhíu mày lắng nghe, đến bây giờ vẫn chưa có manh mối nào có lợi.


"Cửa phòng của Lưu Huy bị khóa trái, còn cửa sổ thì mở ra." Lưu Hà Dương vội vàng nói tới điểm quan trọng nhất, "Chúng tôi đã điều tra ở chỗ cửa sổ, thu thập được nửa dấu chân, bước đầu phán đoán có lẽ là chân của đàn ông."


Sở dĩ dùng từ có lẽ, bởi vì có một số phụ nữ cũng có cỡ chân khá lớn.


Trước kia cũng từng có một trường hợp ngoại lệ, những cảnh sát lúc đó cũng khá mệt mỏi, mãi cho đến về sau thông qua các manh mối khác nhau mới phát hiện hung thủ là đàn ông, trong quá trình điều tra cũng mất một khoảng thời gian.


Bọn họ không thể lại giẫm lên vết xe đổ, như vậy sẽ rất khôi hài.


Giang Bạn xoa xoa thái dương: "Trước tiên điều tra xem giữa Lưu Huy và Thẩm Vĩ có quen biết gì hay không."


Án này vừa nhìn chính là án liên hoàn, nếu không nhanh chóng tìm được hung thủ thì cuối cùng người bị hại sẽ càng ngày càng nhiều.


Tuy rằng hiện tại bọn họ bước đầu phán đoán Thẩm Vĩ là mục tiêu thứ hai nhưng không nhất định là người chết thứ hai, bởi vì việc này đã khiến cho cảnh sát bọn họ chú ý, nên không loại trừ việc hung thủ đột nhiên thay đổi nạn nhân, dù sao cũng là bảy tội ác, có lẽ sẽ có bảy người bị hại.


Thẩm Vĩ nói không quen biết Lưu Huy, nhưng nhiều khi bọn họ lại có một mối liên hệ nào khác cũng không chừng.


Giang Bạn chiếu cái này lên màn hình, "Bảy tội ác, trước mắt đã lộ ra hai cái: Tham lam và dâm dục, nhưng chỉ mới xuất hiện một người bị hại, hiện tại trước mắt cứ theo dõi Thẩm Vĩ cho tốt vào, Nhậm Lộ Lộ cô và Lý Thần phụ trách."


Ngay từ đầu Nhậm Lộ Lộ là người phát hiện ra vụ án này, đương nhiên thích hợp phụ trách vụ án, nhưng cô ấy là con gái nên sẽ an toàn hơn nếu kết hợp với đồng nghiệp nam.


Dù sao thì hung thủ có thể tạo thành miệng vết thương lớn như vậy trên người của Lưu Huy, sức lực có lẽ rất lớn.


Vụ án lần trước Tào Yến sức lực đáng sợ như thế nào đến bây giờ người trong cục cảnh sát vẫn còn nhớ rất rõ, nếu không phải bị bỏ thuốc thì sao có thể bị người ta hãm hại được.


Lưu Hà Dương phóng to dấu chân, "Căn cứ theo dấu chân, chúng ta có thể suy đoán hung thủ cao khoảng từ 1m76 đến 1m8, nặng từ 60 đến 75 cân."


Dựa vào dấu chân phán đoán chiều cao hung thủ là phương pháp thường được sử dụng trong điều tra tội phạm hiện nay, hơn nữa cái này còn có công thức tính toán rất đơn giản.


Thậm chí thông qua dấu chân còn có thể phán đoán được tuổi tác, tạng người béo gầy và tinh thần trạng thái lúc ấy của hung thủ như thế nào.


Ngoài ra còn có một thuật ngữ chuyên môn gọi là "Lần theo dấu vết".


"Nam hay nữ, đều còn cần điều tra mới biết được." Giang Bạn nhàn nhạt nói: "Ảnh chụp, phong thư và tờ giấy đều cần phải xét nghiệm dấu vân tay."


Thẩm Nguyên Gia ngồi ở sau cùng, tâm trạng đã theo chuyện này bay cao bay xa.


Hung thủ rốt cuộc có phải là phụ nữ hay không?


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy hẳn là có khả năng này, đối với động tác thừa cuối cùng trong video tử vong của Thẩm Vĩ, chắc là phải hận đàn ông đến tột đỉnh.


Nhưng theo dấu vết thu được thì dấu chân dường như quá lớn.


Thẩm Nguyên Gia nhớ lại một chút, chiều cao của người phụ nữa kia hình như còn cao hơn cả Thẩm Vĩ, Thẩm Vĩ cao 1m74, hung thủ lại cao hơn cả cậu ta, có dấu chân như vậy cũng không kỳ lạ.


Nhưng nếu như cô nhận định sai thì sao đây.


Lỡ như hung thủ cải trang thành phụ nữ để tiếp cận Thẩm Vĩ, nếu cô cung cấp manh mối này vậy thì sẽ đẩy vụ án đi theo một con đường hoàn toàn khác.


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy tốt nhất mình vẫn đừng nên nói thì hay hơn.


Hoặc có thể thuyết phục Giang Bạn đến hộp đêm ôm cây đợi thỏ, nếu biết trước tương lai là như thế, có nghĩa là Thẩm Vĩ chắc chắn đã được mời.


Cách này có lẽ có thể trực tiếp bắt được hung thủ mà không cần phải phí thêm bất kỳ sức lực nào khác.