Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh

Chương 110: Thâm tình




Tác giả: Khương Chi Ngư


Editor: Thịt sườn nướng


Dựa theo sự hiểu biết của Thẩm Nguyên Gia thì hậu sự của con người sau khi qua đời ít nhất phải mất vài ngày, ví dụ như hoả táng sau đó mới từ từ đem đi chôn cất.


Càng đừng nói tới bây giờ phải hẹn trước với các nhà tang lễ, một ngày thì có thể vào, còn chuyện này thấy thế nào cũng có chút không thích hợp.


Trong thời gian Thẩm Nguyên Gia thất thần thì video đã tự động phát xong.


Cô mang tâm trạng phức tạp nhấn theo dõi một lần nữa, muốn xem trong hơn hai mươi giây còn lại đã xảy ra những gì, Giang Bạn qua đời như thế nào.


Một lần nữa nhìn thấy mộ bia của bản thân, Thẩm Nguyên Gia vội xốc lại tinh thần.


Từ trên mặt ông lão Giang Bạn nhìn không ra được cảm xúc gì, anh đem hoa đặt ở trước mộ sau đó ngồi xuống bên cạnh, mãi cho tới mười giây cuối cùng mới mấp máy môi.


Âm thanh quá nhỏ, cô không nghe rõ được gì cả.


Nhưng anh chỉ nói có một câu sau đó móc ra từ trong túi một cái hộp nhỏ, sau khi mở ra, bên trong là một chiếc nhẫn.


Ông lão Giang Bạn đeo nhẫn vào tay mình.


Thẩm Nguyên Gia lúc này mới chú ý tới vốn dĩ trên tay anh còn có một chiếc nhẫn khác, cùng với chiếc nhẫn vừa lấy ra rõ ràng khá giống nhau, giống như nhẫn tình nhân.


Nhẫn nam và nữ có chút khác nhau.


Sau khi làm xong hết thảy, anh dựa đầu vào một bên ngôi mộ, chậm rãi nhắm mắt lại.


Nếu như nói Thẩm Nguyên Gia không chấn động thì cũng không đúng.


Cô và Giang Bạn đến bây giờ cùng lắm chỉ là mối quan hệ bạn bè, thậm chí bởi vì trước đó anh tiền trảm hậu tấu việc làm cố vấn, cô còn có chút không thích anh.


Kết quả Weibo lại cho cô thấy nội dung như vậy.


Tuy rằng cô chưa từng yêu đương nhưng cũng không phải là chưa từng xem qua điện ảnh hay chưa từng đọc tiểu thuyết ngôn tình, đối với tình cảm như vậy, cô là rõ ràng hiểu nó là gì.


Vậy là tương lai cô và Giang Bạn sẽ yêu nhau, sau đó kết hôn rồi cuối cùng chết đi sao?


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy đầu của mình không đủ dùng.


Cô nhìn thế nào cũng không thấy bộ dạng của mình và Giang Bạn giống như là sẽ ở bên nhau... Rõ ràng hai người bọn họ là người của hai thế giới.


Kết quả lại xuất hiện một màn thâm tình như thế......


Nếu không phải bởi vì vai chính là mình, chỉ sợ cô sẽ xem đến rơi nước mắt, video của Weibo quay còn hay hơn phim điện ảnh.


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy mình cần phải bình tĩnh lại.


Cô mở WeChat, bởi vì không muốn nhận được tin nhắn từ Giang Bạn, cũng không biết mình nên đối mặt với anh như thế nào, cho nên cô kéo đối phương vào danh sách đen.


Nhưng ngẫm lại thì chuyện này không có liên quan gì tới Giang Bạn.


Tốt xấu gì anh ấy cũng đối với mình thâm tình như thế......


Thẩm Nguyên Gia nghĩ đến lý do này, cảm thấy nó thật kỳ lạ, nhưng vẫn kéo tên của Giang Bạn ra khỏi danh sách đen, nhìn nội dung trong khung chat.


Tâm trạng vô cùng phức tạp.


Cô cảm thấy sau này chỉ cần mình vừa nhìn thấy anh thì sẽ lập tức nghĩ đến bộ dáng của anh khi về già, sau đó chính là hình ảnh anh chết ở trước mộ của mình.


Thẩm Nguyên Gia cảm thấy như mình bị tẩy não.


Cô lướt lên vị trí của lịch biểu, định bụng xem một tuần tới anh làm gì, mình có thể có cơ hội gặp mặt anh hay không.


Nếu có thì nhanh chóng thay đổi tương lai.


Trên lịch biểu cho thấy tương lai một tuần tới không có ngày nào hiển thị màu xám, cô bắt đầu xem từ ngày đầu tiên, xem từng hình minh họa.


Trừ ba ngày đầu tiên đều hiển thị nội dung đơn giản như xử lý công việc, vị trí trên ảnh vẫn có chút thay đổi.


Ngày thứ hai, trong hình Giang Bạn đang ngồi trong phòng hội nghị, Weibo chụp chính diện, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, trước sau như một, chỉ là nét mặt có chút thản nhiên.


Dòng chữ giải thích rất đơn giản:【Giang Bạn đến Tổng cục dự họp, được khen ngợi.】


Thẩm Nguyên Gia đoán là bởi vì anh đã phá vụ án này nhanh chóng, trên thực tế số lần cô trợ giúp bọn họ căn bản không nhiều lắm, đa số là do bọn họ phá án.


Giống như lần này, tự Giang Bạn tìm được hung khí.


Còn cô là do xem trong video thấy được cụ thể mới biết đó là hung khí, nếu để cho cô đi tìm thì chưa chắc có thể tìm được.


Ngày thứ ba, Giang Bạn cúi người sau lưng Lưu Hà Dương, tay chống trên mặt bàn, tư thế vô cùng lười biếng nhưng nét mặt lại rất nghiêm túc.


【Giang Bạn đang tìm kiếm người đàn ông trong camera theo dõi.】


Dòng chữ giải thích vẫn như cũ không có gì quan trọng, nhưng Thẩm Nguyên Gia mơ hồ cảm thấy người anh muốn tìm là người lần trước mình yêu cầu.


Tuy rằng hiện tại người này không giết cô, cũng không cấu thành tội giết người, nhưng chỉ cần bắt hắn rồi tra ra thân phận, trong lòng cô sẽ thấy an toàn hơn một chút.


Giang Bạn để tâm tới chuyện này làm cô thấy rất vui.


Nhưng sau khi vui vẻ xong lại nghĩ đến tương lai mình và anh ta ở bên nhau còn xảy ra chuyện như vậy, Thẩm Nguyên Gia lại muốn đóng cái Weibo này lại.


Nhưng cuối cùng cô vẫn kiềm chế loại cảm xúc này của mình xuống.


Mặc kệ nói như thế nào, ít nhất người ta là thật long thật dạ, trước đây cô nghĩ như thế nào thì hiện tại đối với anh cũng có chút thay đổi.


Hơn nữa anh cũng đã giúp mình không ít lần, vì chuyện cố vấn này, dường như anh thật sự hy vọng chuyện này trở thành sự thật.


Mãi cho đến ngày thứ tư, dòng chữ giải thích trên ảnh cuối cùng đã thay đổi.


Trong hình, Giang Bạn đứng ở ven hồ, giống như một bức tranh phong cảnh, bóng dáng của anh nhìn qua vô cùng cao lớn đẹp trai.


Nhưng khi Thẩm Nguyên Gia vừa kéo xuống nhìn thấy dòng chữ thì nhịn không được co rút khóe miệng.


【Trong hồ ở công viên phát hiện thi thể, Giang Bạn quan sát hoàn cảnh.】


Cô còn tưởng Giang Bạn ra ngoài du lịch, kết quả vẫn là người cuồng công việc, kỹ thuật quay chụp này của Weibo thật ra cũng đáng khen ngợi đó chứ.


Ngày thứ năm và thứ sáu ảnh minh họa đều xoay quanh vụ án này.


Tới ngày thứ bảy, hình ảnh lại có sự thay đổi.


Lần này Giang Bạn đứng ở dưới lầu, tay anh vừa mới ấn chuông cửa, phía trên đã lộ ra số căn hộ.


Thẩm Nguyên Gia thiếu chút nữa tay run.


Đó chính là số căn hộ nơi cô sống......


***


Vài ngày sau, ở công viên Thanh Hà phát hiện một xác chết.


Lưu Hà Dương vừa xuống xe liền phát hiện xung quanh đông nghịt người, xe cảnh sát cũng không thể đi vào, "Tại sao lại có nhiều người như vậy, nhanh chóng sơ tán một chút."


Hiện trường đã được vây lại ở phía trước, chỉ là bị một đám người chặn mất.


Lưu Hà Dương hỏi: "Đội trưởng đâu rồi?"


"Đội trưởng Giang tới trước rồi, bây giờ đang ở bên trong."


"Có tình huống gì đặc biệt hay không?"


"Không có."


Giọng cậu ta nghe có vẻ ổn, nhưng vừa nói xong Lưu Hà Dương liền nghe thấy âm thanh bàn luận của những quần chúng bên cạnh vây xem thì muốn che lỗ tai lại.


"Trời ơi, tại sao lại chết ở chỗ này? Sau này tôi cũng không dám tới đây khiêu vũ nữa."


"Lúc đầu tôi còn tưởng là bao ni lông, ai ngờ lại là xác người, hù chết tôi rồi."


"Mới sáng sớm đã phải thấy cảnh này coi chừng xui xẻo cả ngày, trời ạ, tại sao sáng nay tôi lại đột nhiên muốn tới công viên làm gì chứ."


"Ai lại không có tí đạo đức công cộng gì hết vậy, có muốn tự tử thì cứ tự tử trong nhà mình đi, lại ra công viên gây tai họa, tâm địa cũng quá xấu xa rồi, haizzz con người bây giờ thật là."


Nghe câu nói đó, Lưu Hà Dương lắc đầu.


Tự tử, đâu phải cứ nhất định là vậy.


Hiện lại mới có 6 giờ rưỡi sáng nhưng mặt trời đã lên cao, nhưng thời tiết nóng bức cũng không ngăn cản được quần chúng vây xem náo nhiệt.


Công viên Thanh Hà đã có lịch sử mười mấy năm, bởi vì chiếm diện tích rất lớn, công trình được xây dựng sát với một số công viên xung quanh, cho nên có rất nhiều người tới nơi này chơi.


"Đội trưởng, người báo án là một cụ ông. Sáng nay ông ấy tập thể dục ở đây thì phát hiện có chỗ không thích hợp, sau đó báo án, không có điểm gì khả nghi."


Người cao tuổi tập thể dục buổi sáng ở công viên rất nhiều, cụ ông này là người thường xuyên tới, bởi vì hôm nay chỗ mà ông hay luyện tập bị một nhóm các bà dì nhảy múa ở quảng trường chiếm mất vị trí nên đi lên phía trước một khoảng, tới bên này.


Kết quả từ xa xa nhìn thấy có cái gì đó trôi trên sông.


Bởi vì thị lực không tốt nên ông quay về gọi mấy bà dì nhảy ở quảng trường tới xem, lúc này mới phát hiện đó là một xác chết.


Pháp y đang kiểm tra thi thể ở bên kia, Lưu Hà Dương đi qua nói vài câu với anh ta, lấy được thông tin mới nhất.


"Người chết là nam, dựa theo bước đầu phán đoán tuổi từ 25 tuổi đến 30, nguyên nhân tử vong là chết đuối nhưng sau ót hình như có dấu vết bị thương nghiêm trọng. Thời gian tử vong là từ khoảng một giờ đến hai giờ rạng sáng hôm nay."


Giang Bạn ngồi xổm trên đất quan sát khu vực này.


Anh nói: "Trước hết điều tra danh tính của người chết."


Nếu như bị thương nghiêm trọng vậy thì khả năng anh ta bị giết lớn hơn rất nhiều, trước tiên điều tra rõ thân phận, sau đó điều tra các mối quan hệ xã hội thì rất có thể sẽ bắt được hung thủ.


Lưu Hà Dương gật gật đầu, "Em lập tức đi điều tra."


Giang Bạn nhìn toàn bộ xung quanh một chút, cái hồ này một nửa giáp đường đi của công viên, nửa còn lại giáp với rừng cây, cây cối phía đối diện được trồng trực tiếp bên bờ sông.


Liễu rủ ven hồ vốn nên là một cảnh sắc vô cùng xinh đẹp dễ chịu, nhưng bây giờ ở bờ bên kia dường như biến thành nơi ăn thịt người.


Nếu hung thủ xuất hiện từ nơi đó, rất có khả năng không có manh mối.


Đến gần trưa, thời tiết dần trở nên nóng hơn, bức xạ cũng ào ào kéo tới, quần chúng vây xem xung quanh đã có chút chịu không nổi, tốp năm tốp ba rời đi.


Khu vực bên này cuối cùng cũng yên tĩnh không ít.


Nhân viên tuần tra của công viên cũng bị gọi tới, đối mặt với sự dò hỏi, ông ta cũng thở dài: "Haizzz, rừng cây phía đối diện không phải là chỗ công cộng, cho nên trong tình huống bình thường sẽ không có người trong đó."


Giang Bạn liếc nhìn ông ta một cái, "Vậy cũng chính là trong tình huống khác sẽ có người bên trong sao?"


Nhân viên tuần tra cười xấu hổ, không phản bác lại những lời này của anh.


Bởi vì đang là mùa hè, rừng cây vô cùng rậm rạp, nhìn qua xanh um tươi tốt, một cây lại dựa sát một cây, khoảng cách giữa các cây rất hẹp.


Giang Bạn hỏi: "Ở đây có camera theo dõi không?"


"Trước kia thì có, nhưng sau này bởi vì có chút chuyện ngoài ý muốn nên không còn nữa." Giọng nói của nhân viên tuần tra nhỏ hơn một chút, "Có cũng không xài được."


Trên thực tế là do lá cây che khuất các camera theo dõi, sau đó có yêu cầu đổi một lần nữa nhưng bên trên không chi tiền, bọn họ cũng không có khả năng bỏ tiền ra nên vẫn luôn đặt ở mấy chỗ đó.


Ông dẫn mấy vị cảnh sát đi qua bên kia.


Rừng cây có hàng rào bao quanh, có cửa nhỏ để nhân viên vệ sinh và nhân viên tuần tra đi vào, nhưng trên thực tế muốn đi qua hàng rào cũng không có gì khó khăn.


"Trước đây có mấy đứa nhỏ nghịch ngợm đi vào, chúng tôi còn thường xuyên bị mấy người lớn nhờ đi tìm chúng, sau này treo bảng lên mới tốt hơn một chút."


Nhân viên tuần tra nói xong thì mở cửa ra.


Lúc đầu nơi này định xây thành nơi công cộng, nhưng về sau công trình không đi tới đâu cho nên không khai phá nơi đây nữa, nhưng đường nhỏ bên trong đã được xây dựng hoàn thiện.


Con đường nhỏ dọc theo bờ sông, gió nhẹ từng cơn, tránh khỏi ánh mặt trời, vô cùng mát mẻ.


Đi dọc theo con đường vào bên trong vài phút, bởi vì bọn Giang Bạn muốn tìm manh mối nên tốc độ của bọn họ chậm hơn rất nhiều.


Mãi cho đến chỗ đối diện nơi vớt thi thể, ánh mắt của Giang Bạn bỗng nhiên ngưng đọng, "Cây cỏ chỗ này có dấu vết bị dẫm qua."


Lưu Hà Dương lập tức tiến lên, "Để em nhìn xem có thể thu thập được dấu chân hay không."


Chỉ là làm cho anh ta thất vọng rồi, bởi vì căn bản nhìn không ra được dấu chân gì, chỉ có thể nhìn thấy một ít cây cỏ bị dẫm bẹp.


Cho dù như thế thì đây cũng là một thông tin có ích.


Rất có khả năng hung thủ vứt thi thể xuống ở chỗ này, sau đó thi thể trôi tới vị trí hơi xa một chút, bị cụ ông tập thể dục buổi sáng phát hiện.


Bờ bên kia, pháp y đã mang thi thể trở về.


Giang Bạn ngồi xổm trên mặt đất, duỗi tay chạm đất, đúng lúc này, điện thoại cất trong cảnh phục đột nhiên rung lên.


Anh buông tay ra, nắn vuốt đầu ngón tay, lấy điện thoại ra, chờ đến lúc nhìn thấy tên Thẩm Nguyên Gia trên màn hình thì hơi hơi nhướng mày.


Có thể khiến cô chủ động gọi điện thoại đến đúng thật là không dễ dàng.


Anh đi tới một bên, cách xa nhân viên tuần tra và bọn Lưu Hà Dương mới trả lời điện thoại: "A lô?"


Giọng nói trầm thấp, không quá dễ nghe.


Lúc trước Thẩm Nguyên Gia đã cảm thấy như vậy, hiện tại vẫn như cũ cảm thấy như vậy, nhưng cô vẫn chưa quên chuyện mình cần làm, ho nhẹ một tiếng nói: "Cảnh sát Giang, chuyện làm cố vấn kia, tôi sẽ cân nhắc."


Giang Bạn còn chưa kịp cất lời, phía bên kia đã cúp máy.